Đại Tế Tửu kia vừa sợ vừa giận, năm ngón tay một trảo, chỉ thấy trong vòng ngàn dặm Lôi Đình rầm một tiếng ngưng tụ, hóa thành năm tòa Lôi Sơn, Lôi Sơn cổn động tiêu diệt hết thảy, mà ở trong một sát na năm tòa Lôi Sơn này tạo thành, Giang Nam đã chạy trốn đi ra ngoài, không bị hắn vây ở trong ngũ chỉ sơn.
– Tương Ngạn Thần Miếu đạo hữu, Già Lam Thần Điện ta nghe tin, đặc biệt tới giúp ngươi!
Nơi xa đột nhiên tinh kỳ phất phới, lại có một chiếc lâu thuyền cự hạm lái tới, ngăn trở đường đi đến của Giang Nam, đứng ở đầu thuyền chính là hắc bào Đại Tế Tửu của Già Lam Thần Điện, chỉ thấy vị Đại Tế Tửu này đột nhiên một tay giơ lên cao, chỉ thấy một mặt gương sáng bay lên không, gương sáng mới vừa xuất hiện, liền thấy ba Thái Dương trong không gian đột nhiên đại phóng tia sáng, Thái Dương Chân Hỏa hừng hực mà đến, rơi vào trong kính.
Chân hỏa hóa thành một đạo kim quang, xuy một tiếng oanh phá trường không, hướng Giang Nam vọt tới!
– Đạo kim quang này, ta không ngăn được…
Giang Nam không khỏi nhíu mày, tung người nhảy vào trong Sơn Hải Đỉnh, Chu Thập Tam ngồi ở trong đỉnh thản nhiên tự đắc lật xem tài phú cướp tới, nhìn thấy Giang Nam tới, không khỏi mặt mày hớn hở nói:
– Giang lão đệ, chúng ta chạy đi rồi?
Giang Nam không khỏi phân trần, cầm mập mạp lên ném ra đỉnh ngoài, cười nói:
– Tam Khuyết đạo hữu, hiện tại đến phiên ngươi!
Chu Thập Tam mới vừa ra khỏi Sơn Hải Đỉnh, liền thấy đạo kim quang kia bắn tới, không khỏi bị làm cho sợ đến oa oa kêu loạn, vội vàng nâng tay, trong tay xuất hiện một trận đồ, gào thét hướng dưới đất cắt tới, tính toán chui xuống đất mà chạy.
Tốc độ của hắn so sánh với Giang Nam không thể chậm, trận đồ vòng quanh Sơn Hải Đỉnh, gào thét liền xuống đến cách mặt đất trăm trượng!
– Muốn từ dưới đất chạy trốn? Đốn Địa Thành Cương!
Chỉ nghe oanh một tiếng nổ, đột nhiên một pho tượng Cự Nhân cao tới vạn trượng từ Tây Phương chạy như điên mà đến, hai chân đạp mạnh, giơ lên mội đại thủ hung hăng phách trên mặt đất, trên mặt đất nhất thời hiện ra vô số đạo văn, chi chít, đan vào thành lưới, đem vạn dặm thổ địa phong ấn!
– Là Hoàng Dương Thần Điện Đại Tế Tửu! Xui xẻo!
Chu Thập Tam thầm mắng một tiếng, hướng Đông Phương gào thét phóng đi, chỉ thấy Đông Phương đột nhiên xuất hiện từng dãy núi lớn, trong lòng Chu Thập Tam nhảy dựng, chăm chú nhìn lại, này nào là núi lớn, tất cả rõ ràng là Thanh Ngưu, hai cái chân sau đứng lên, ngăn trở đường đi của hắn.
– Giang lão đệ, ngươi thu thập không nổi cục diện rối rắm, sao lại ném cho ta?
Chu Thập Tam nhìn nơi xa hơn, còn có một chiếc lâu thuyền cự hạm bay theo mà đến, rung động hư không, dĩ nhiên là hơn một trăm Thần Điện Thần Miếu đồng thời nhận được tin tức, chạy tới vây hai người bọn họ, không khỏi ai thán nói:
– Hơn một trăm vị Đại Tế Tửu, hơn ngàn vị ngân giáp chiến tướng, cộng thêm Thần Phủ, Đạo Đài cao thủ đếm không xuể, đem ta làm thịt ta cũng trốn không thoát đi!
– Loạn Không Đại Trận!
Vô số đại kỳ từ trong Sơn Hải Đỉnh bay ra, rầm rầm vũ động, trong khoảnh khắc trận pháp tề động, đem Chu Thập Tam và Sơn Hải Đỉnh cùng nhau na di, trốn vào hư không.
Bất quá, Loạn Không Đại Trận mới vừa tề động, liền thấy mội đại thủ đấu đá xuống tới, oanh một tiếng nổ bung, đem năm trăm mặt đại kỳ hết thảy phá hủy!
Lần này Giang Nam sử dụng trận kỳ cũng không phải là dùng Ngũ Sắc Kim luyện chế thành, sử dụng bất quá là Thiên Cung cấp tài liệu bình thường, tự nhiên không cách nào ngăn chặn một kích của chưởng giáo cấp cường giả.
Trận pháp phá vỡ, Giang Nam cùng Chu Thập Tam lập tức bị một cổ cự lực từ trong hư không bắn ra, chỉ bay ra hơn nghìn dặm. Hơn nghìn dặm nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, đối với cường giả bốn phương tám hướng vọt tới mà nói, ngay lập tức là có thể tới.
– Đấu lại!
Trong Sơn Hải Đỉnh lại có một bộ trận kỳ bay ra, lần nữa bố trí thành Loạn Không Đại Trận, trận pháp mới vừa đem hai người bọn họ đưa ra, liền bị người đánh nát.
Giang Nam cắn răng, nhất cổ tác khí tế lên hơn mười bộ trận kỳ, cũng bất quá truyền ra ngoài một vạn dặm, bất quá hơn mười bộ trận kỳ, cũng đã cho bọn họ chạy ra vòng vây!
– May là ta biết cướp bóc Thần Điện tất nhiên sẽ rước lấy đuổi giết, thật sớm liền chuẩn bị sẵn sàng, luyện chế nhiều mấy bộ trận kỳ.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, thầm nghĩ trong lòng.