Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi dung hợp bốn Võ Hồn thành Võ Hồn Dung Hợp Kỹ. Bọn hắn đã từng dùng kỹ năng này giết chết một mảng lớn Hồn Sư khi cứu Quất Tử trong tràng chiến tranh, cho đến hôm nay Quất Tử còn nhớ rất rõ. Bởi vậy, khi Quất Tử nhìn thấy mảng lớn chùy nhỏ sắc vàng bay tứ tán kia, ánh mắt không khỏi ngưng tụ, nhớ lại đủ loại chuyện lúc trước, sâu trong đáy mắt cũng dần hiện ra một vòng giãy dụa khó tả.
Không có bất kì khả năng né tránh nào, Tam đại Tà Hồn Sư đồng thời trúng chiêu, phản ứng của ba người hoàn toàn bất đồng. Đường Đại Võ Hồn Khô Lâu Vương lập tức thân thể ngưng trệ, mà Lỗ Cảnh Cảnh Võ Hồn Tăng Ác kia thì ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, toàn thân run rẩy kịch liệt.
Còn Ngôn Phong tu vi cao nhất kia, toàn thân lại tản ra một cổ hào quang băng lam sắc rét lạnh, bao phủ bản thân mình bên trong, linh hồn chi hỏa băng lam sắc kích động, nháy mắt cứng rắn chống đỡ Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ trùng kích, nhưng thân thể rơi từ trên trời xuống.
Hoắc Vũ Hạo đã dám để cho Từ Tam Thạch đột nhập địch doanh, cho mọi người đổi lấy cơ hội chiến thắng, dĩ nhiên đã cân nhắc an toàn của vị Tam sư huynh này!
Sau khi giải thi đấu lần trước chấm dứt, hắn đã từng nghĩ, Từ Tam Thạch có thể thông qua Huyền Minh Trí Hoán hoán đổi vị trí khi hắn và Vương Đông Nhi dùng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ hay không, lúc ấy Từ Tam Thạch trả lời là không được. Thực sự, thời điểm đang thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, tuy Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi có thể nói là một thể, nhưng hai người bắn ra chấn động hồn lực quá mạnh mẽ, cũng quá không ổn định, dùng khả năng khống chế hồn kỹ khi đó của Từ Tam Thạch mà nói, thì không cách nào hoán đổi được.
Nhưng mà, sau năm năm, tình huống như vậy không còn là vấn đề, trước khi bọn hắn rời khỏi Học Viện Sử Lai Khắc cũng đã hoàn thành hành động vĩ đại này rồi. Đây cũng là một trong những sát chiêu mạnh nhất mà mọi người Đường Môn giữ tới nay mới dùng đến.
Đây là nội tình của Đường Môn, của Sử Lai Khắc Thất Quái.
Một đường vượt mọi chông gai, đi tới trận bán kết này, lực lượng mạnh mẽ nhất của bọn hắn mới thể hiện ra từng chút. Nếu như những tông môn bại bởi bọn hắn còn ở đây, thì không phục trong lòng hết thảy đều tan thành mây khói.
Đường Môn tại mỗi trận đoàn chiến đều bày ra phương thức chiến đấu bất đồng, căn bản là không thể tìm ra quỹ tích. Nhưng lại không thể không nói, phương thức lập tức hoán đổi một Võ Hồn Dung Hợp Kỹ cường đại làm cho người xem thấy đủ rồi. Mặc dù không nói hậu vô lai giả, nhưng ít ra cũng là tiền vô cổ nhân.
Trong đám người xem, một lão giả đầu đội mũ rộng vành, thân hình cao lớn tán thưởng một tiếng:” Sử Lai Khắc, đúng là Sử Lai Khắc a!”, một vòng lục quang nhàn nhạt cũng chớp lóe nơi đáy mắt hắn.
Ba gã Tà Hồn Sư đồng thời bị khống chế. Dù là Ngôn Phong thực lực mạnh nhất cũng lâm vào khoảnh khắc đại não trống rỗng.
Thân hình Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi hiện ra, nhưng bọn hắn không truy kích.
Thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, lại tiến hành hoán đổi, chuyện này không phải là lực lượng một mình Từ Tam Thạch có thể làm được. Thời điểm hai người bọn họ thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, cũng phải tận lực áp chế uy lực kỹ năng này xuống, như vậy lúc Từ Tam Thạch hoán đổi mới không có gì bất ngờ xảy ra. Sau khi khống chế như vậy, bọn họ cũng cần một thời điểm giảm xóc.