“Ta làm vậy là để phòng vạn nhất, yên tâm, rời khỏi đảo này thì bổn tiên tử sẽ giải trừ cấm chế cho ngươi.”
Hắc y nữ tử lạnh nhạt nói, trong mắt lại lóe lên kỳ quang.
Lâm Hiên lộ vẻ ủ rũ nhưng không dám phản bác. Chẳng qua trong lòng hắn đã có điểm nghi hoặc. Tiếp xúc một hồi thì thấy khí tức của nữ tử này có thoáng quen thuộc, dường như đã gặp qua ở đâu đó.
***
Ba ngày sau, một dải rừng rậm rộng lớn hiện trong tầm mắt. Nơi này không ngừng tỏa ra âm khí, có thể đoán sâu bên trong có một âm mạch phẩm chất không thấp.
“Tiên Tử, ngươi khẳng định Thiên Tâm Thiềm Vương ở chỗ này?”
“Mười phần nắm chắc thì không dám nói, bất quá linh thú Thạc thử của ta đã phát huy được một chút thần thông. Là nó chỉ cho ta truy tới đây”
Hắc y nữ tử mỉm cười. Đại hán đầu trọc vừa gật đầu thì những tiếng động ầm ầm như thiên băng địa liệt truyền vào tai, rừng rậm phía trước bắt đầu lún xuống.
Dường như có một cơn địa chấn cường liệt khiến toàn bộ đại địa nứt toác. Một cái khe rộng tới vài chục trượng, sâu không thấy đáy, không biết kéo dài tới nơi nào hiện ra.
Biến cố khiến đám Hải tộc hai mặt nhìn nhau. Chỉ thấy âm phong trong phạm vi mấy ngàn dặm toàn bộ ngưng tụ về đây, sau đó bị hút vào khe hở sâu không thấy đáy nọ.
Vẻ mặt trở nên Lâm Hiên ngưng trọng, bắt đầu thầm tính toán. Mấy ngày hắn dùng yêu đan khống chế bản thể bay đi, còn hai Nguyên Anh ở trong khí hải đan điền thì thay nhau đả tọa luyện hóa dược lực tu bổ kinh mạch.
Hiện thương thế đã khôi phục tới tám chín phần, lại có thể thi triển Huyễn Ảnh Độn. Lúc này hắn muốn đi thì hai tu tiên giả Động Huyền Kỳ Hải Tộc cũng không thể ngăn được. Trước mắt là hiểm họa hay cơ duyên thì còn khó nói.
Lúc này trong lòng đám Hải tộc ẩn ẩn có dự cảm bất hảo nhưng còn nhiệm vụ nên không thể dễ dàng bỏ đi.
“Tú Tiên Tử, ngươi xem cái này…”
“Ta cũng không rõ lắm, chưa ai từng thấy qua Thiên Tâm Thiềm Vương, có thể trong khe hở đằng kia hay không thì rất khó nói, chi bằng chúng ta tới dò xét một phen sao?” Hắc y nữ tử trầm mặc một lát thì mở miệng.
“Được.” Lệ lão quái vừa gật đầu thì lại một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, phảng phất có cấm chế kết giới gì đó vỡ vụn mất.
Chỉ nghe vạn quỷ tề rống, trong cái khe khổng lồ kia tuôn ra vô số đóa mây đen như mực. Nhỏ thì vài mẫu mà lớn thì như ngọn núi, bên trong như ẩn dấu không ít quái vật.
Thần thức Lâm Hiên đảo qua thì sắc mặt đại biến.
Toàn bộ đều là âm hồn quỷ vật, tu vị không cao nhưng số lượng lại cực kỳ kinh người. Bọn chúng dũng mãnh tiến vào Linh giới là muốn lần nữa khơi lên chiến hỏa giữa hai đại giới diện sao?
Đám tu sĩ Hải Tộc nằm mơ cũng không ngờ có biến cố này. Chẳng qua thấy vô vàn âm hồn quỷ vật bắn tới. Còn chưa được hai đầu lĩnh ra lệnh thì bọn họ đã nhao nhao tế ra bảo vật.
Chỉ một thoáng, tiếng bạo liệt nổi lên tứ phía, các loại hào quang bảo vật vạch phá bầu trời đánh tới những đám mây đen như mực
Trong tiếng bạo liệt, hàng trăm hàng ngàn lệ quỷ tan thành mây khói nhưng số lượng quả thực khủng bố. Rất nhanh đám Hải Tộc đã bị cả trăm vạn âm hồn thực lực Linh Động kỳ bao vây tầng tầng lớp lớp.
Lúc này muốn rút thì đã chậm. những tu sĩ Hải Tộc đành dựa vào các loại thần thông lợi hại ngăn cản trong vòng ngàn trượng. Lâm Hiên cũng gia nhập chiến đấu, vừa đánh vừa quan sát bốn phía.
Theo thời gian thì tình thế tu sĩ Hải Tộc dần trở nên bất lợi. Có bao nhiêu âm hồn tan đi thì trong khe hở cực lớn kia lại xông ra chừng ấy, khiến pháp lực các tu sĩ tiêu hao rất nhiều. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Cảnh giới Ly Hợp kỳ có thể điều động thiên địa nguyên khí nhưng trong phạm vi mấy ngàn dặm nơi đây, thiên địa nguyên khí đều bị chuyển hóa thành âm lực, chỉ thích hợp cho đám lệ quỷ. Như vậy kể cả tồn tại Ly Hợp kỳ cũng chỉ đành thành thành thật thật dùng pháp lực bản thân tiến công, thỉnh thoảng uống mấy ngụm linh tửu bổ sung. Chẳng qua cũng như muối bỏ biển mà thôi.
Phóng tầm mắt nhìn lại, đám âm hồn xếp tầng tầng lớp lớp không tới giới hạn, muốn khai mở một đường máu thật sự quá khó.
Hai tồn tại Động Huyền Kỳ Hải tộc thì vừa sợ vừa giận. Khe hở kia rốt cuộc thông tới đâu? Chẳng lẽ đây là đám lót đường tiên phong của Âm ti đại quân?
Rất nhiều nghi hoặc khiến sau lưng bọn họ ứa ra mồ hôi lạnh. Đám tu sĩ còn lại thì càng không phải nói. Có điều không thể chạy trốn nên đành tiếp tục liều mạng ngăn chặn âm hồn quỷ vật nhào lên.
Ba canh giờ sau thì có cảm giác tu tiên giả Nguyên Anh sơ kỳ đã chống đỡ không nổi. Trong thời gian này, chỉ sợ số lượng âm hồn chết trong tay bọn họ tới cả trăm vạn. Chẳng qua những u hồn dã quỷ vẫn tiếp tục tuôn ra từ trong khe hở.
Rốt cục đã xuất hiện thương vong. Đó là một lão giả Nguyên anh sơ kỳ tầm ngũ tuần, pháp lực thì tri trì không nổi để vô số u hồn nhào tới giương nanh múa vuốt cắn. Hải Tộc bên cạnh thất sắc, muốn cứu viện nhưng hữu tâm vô lực, đều bị đám âm hồn đông đảo khác chặn lại.
Ngắn ngủn mấy chốc, hộ thể linh quang của lão giả ngày càng mỏng rồi vỡ tan như bọt khí.
“A!” Chỉ nghe tiếng kêu thảm vang lên. Chung quanh đều là âm hồn quỷ vật, Nguyên Anh dù thi triển thuấn di cũng không có cơ hội đào thoát.
“Đáng giận, lão phu sẽ cho đám gia hỏa các ngươi vạn kiếp bất phục.” Lão giả nọ hét to đầy oán độc, trên người cuồn cuộn ra lệ khí đáng sợ: “Xem chiêu, Nguyên Anh tự bạo!”
Vừa dứt lời, lấy thân thể lão làm trung tâm thì một khối cầu sáng đường kính tới mấy trăm trượng bùng lên. Những nơi nó đi qua thì âm hồn quỉ vật liền biến thành hư vô. Trong khoảng khắc đã bị tiêu diệt tới cả hơn một vạn.
Kết cục của lão giả có thể nói bi tráng nhưng rất nhanh những u hồn lại phô thiên cái địa xông tới.
Loại u hồn này là hồn phách người chết cùng kết hợp âm khí tùy tiện sinh ra, số lượng nhiều dường như vô tận. Trừ phi là bị trừu hồn luyện phách, nếu không chết bao nhiêu liền có thể bổ sung, hơn nữa không có linh trí nên vô cùng hung hãn.
Đám tu sĩ Hải tộc mắt thấy kết cục bi thảm đồng bạn thì không ít người trở nên tuyệt vọng.
“Tiên Tử, chúng ta nãy rời nơi này.” Đại hán đầu trọc thở dài rồi mở miệng.
“Ừm, không ngờ phát sinh chuyện như vậy, nhiệm vụ tìm kiếm Thiên Tâm Thiềm Vương đành phải hoãn lại” Hắc y nữ tử cũng gật đầu rồi vươn ngọc thủ, một viên châu xanh thẳm xuất hiện trong bàn tay. Chính là pháp khí Hải Lam Châu đặc hữu của Hải tộc.
Mà tu sĩ đầu trọc cũng tế ra một cây Tam Xoa Kích to bản tới mấy trượng.
Trong mắt Lâm Hiên lộ tia bất ngờ, Hải Lam Châu cùng Tam Xoa Kích đều là bảo vật phổ thông của Hải tộc. Không ngờ hai tồn tại Động Huyền Kỳ này lại muốn sử dụng chúng. Chắc chắn sẽ có điểm độc đáo!
Lâm Hiên chưa giải trừ được cấm chế trên thân nhưng ứng phó đám Âm hồn quỷ vật thì dư sức. Điều khiến hắn ngạc nhiên không hiểu là bản thân có thể điều động âm khí tinh thuần nơi đây.
Cảm giác này giống như bản thân hắn chính là quỷ vật Âm Ti. Âm khí không bài xích mà hòa hợp với bản thân, giống như là hắn đang tắm trong đó. Chẳng lẽ là hiệu quả khi tu luyện Huyền Ma Đại Pháp?
Lâm Hiên phán đoán như vậy nhưng thực ra không phải.
Quỷ đạo tu sĩ xưa nay bắt chước bí thuật Âm Ti Giới, có điều âm linh lực nơi Nhân giới khác vốn với âm lực thuần khiết đến từ Âm Ti Giới. Nếu một quỷ tu Động Huyền Kỳ có mặt ở đây, người này có thể điều động một chút âm lực chung quanh nhưng sẽ có sự bài xích nhất định.
Có được điều trên chính là do thể chất đặc thù của Lâm Hiên.
Khi xưa tại Vân Châu, hắn tham gia đấu giá hội Hiên Viên Thành rồi bị Tuệ Thông đuổi giết. Tuy miễn cưỡng chạy thoát nhưng nguyên khí tiêu hao quá nhiều, thân thể đã sắp hỏng.
Khi Lâm Hiên hôn mê thì vừa lúc Tiểu Đào tỉnh lại. Nha đầu này bày cho Nguyệt nhi dùng một chút Tiên Linh chi lực của nàng truyền vào thân thể Lâm Hiên, khiến hắn không những hóa hiểm thành an mà còn tiến giai Nguyên Anh Hậu Kỳ.
Hơn nữa tại Khuê Âm Sơn, hắn đã ăn được Huyền Phượng Quả là vật trân quý của Khổng Tước nhất tộc. Quả này kết hợp với bổn mạng linh quang của Khổng Tước. Về sau hắn lại tu tập Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết, những điều này đã từ từ cải biến thể chất của hắn.
Thực ra chủ yếu vẫn là Tiên Linh chi lực của Nguyệt Nhi, nó vốn là lực lượng huyền bí nhất xuất phát từ Âm Ti Giới. Hiện tại có một số lực lượng, tỷ như âm lực trước mắt sẽ không hề bài xích Lâm Hiên.
Cho nên khi đám tu sĩ Hải tộc đang không kêu khổ thì Lâm Hiên vẫn an nhàn, ẩn tàng để lưu ý hành động của hai Động Huyền Kỳ Hải tộc.
Trở lại với hắc y nữ tu, sau khi tế ra Lam Hải Châu thì nàng lập tức giơ hai tay, mười ngón tay liên tục búng ra như gảy đàn, liên tiếp kích bắn ra các đạo pháp quyết.
Ầm! Ầm!
Sóng dữ mãnh liệt, không ngờ trên đỉnh đầu đám người xuất hiện một con sông cuồn cuộn dữ dội.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ chú ý, hắn đã từng nghe qua thủy hệ pháp thuật có tên là Nghi Thị Ngân Hà Lạc Cửu Thiên” này, do một vị cổ tu sĩ được xưng là “Thi Tiên” sáng tạo ra. Người từng mượn thơ để miêu tả khí thế của nó: Phi lưu trực há tam thiên xích, Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên (1)
Khí thế thay đổi thiên địa đến thế, hậu nhân cho rằng thổi phồng, nhưng từ đó cũng thấy được uy lực không thể coi thường của pháp thuật này.
Lúc này hắc y nữ tử điểm ngọc thủ về trước, khẽ quát một tiếng: “Đi!”
Lời còn chưa dứt thì sóng dữ mênh mông chợt rít gào, nước sông điên cuồng trút xuống.
Mục đích của nàng rất đơn giản, dùng chiêu số cường đại để mở ra một lối thoát trong vòng vây quỷ vật.
Nhiều kiến cắn chết voi nhưng nước sông cũng có thể cuốn trôi tổ kiến, vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Tầng tầng sóng dữ đã phát huy uy lực. Đám u hồn dã quỷ không có linh trí không am hiểu phối hợp, thậm chí do bản tính hung bạo, gặp địch nhân chỉ biết là ào ào xông tới mà không thèm tránh né. Có thể lợi dụng để sát thương trong phạm vi lớn.
Chú thích: (1) Trích trong bài Vọng Lư sơn bộc bố (Xa ngắm thác núi Lư) của Thi Tiên Lý Bạch đời Đường:
Nhật chiếu hương lô sinh tử yên
Dao khán bộc bố quải tiền xuyên
Phi lưu trực há tam thiên xích
Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên
Dịch thơ:
Nắng rọi Hương Lô khói tía bay
Xa trông dòng thác trước sông này
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước
Tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 613: Vây khốn