Thực lực như vậy cũng đủ bảo hộ người yêu thân nhân bằng hữu của hắn!
Phải tìm kiếm Thiên Kinh!
Chu Hằng vốn trước đây chỉ có một mục tiêu phấn đấu mông lung mờ mịt, đó chính là trở nên mạnh mẽ, ít nhất trở thành Sáng Thế Hoàng sau đó đánh vào Tuyệt Tiên Thành, náo động cho long trời lỡ đất! Nhưng con đường đi trước đó như thế nào, vẫn rất mờ mịt, chưa biết rõ.
Nhưng bây giờ dường như có một ngọn đèn soi sáng: Hắn phải tìm đủ Thiên Kinh của Tiên giới!
Hơn nữa, nếu thực sự gom đủ tất cả Thiên Kinh của Tiên giới, hắn liền có được thực lực ngang với Hoặc Thiên, như vậy bọn họ không phải là một đôi do trời đất tạo nên hay sao?
– Còn nữa, lần sau nếu ngươi xuất hành, không cần mang theo các nàng Ứng Mộng Phạm, ta có an bài khác rèn luyện các nàng! Hoặc Thiên đột nhiên lại nói.
Chu Hằng chớp chớp mắt thầm nghĩ: có phải đây là thiên nữ tuyệt thế cố ý hay không?
Hắn không phải nhu cầu tràn đầy đến mức mỗi ngày phải có nữ nhân làm bạn, nhưng lời này của Hoặc Thiên có ý là, nàng cũng sẽ không đi theo Chu Hằng ra ngoài, mà muốn huấn luyện các nàng Ứng Mộng Phạm!
– Có ta ở bên cạnh ngươi, ngươi không có khả năng thể nghiệm sinh tử chân chính, có một số lĩnh ngộ chỉ có ở trong một đường sinh tử mới có thể cảm nhận được. Ta ở bên cạnh ngươi cố nhiên có thể bảo đảm cho ngươi bình an, nhưng cũng sẽ hạn chế phát triển của ngươi! Hoặc Thiên nghiêm nghị nói.
Lời nói này rất có lý, nhưng Chu Hằng vẫn nghiêm trọng hoài nghi có phải thiên nữ tuyệt thế này là sợ hắn động tay động chân, cố ý muốn dùng cớ này đuổi hắn đi xa hay không?!
Được rồi, nếu là chân tình lâu dài, thì đâu cần sớm chiều bên nhau! Một ngày nào đó hắn sẽ mạnh đến mức không sợ phù văn trong cơ thể Hoặc Thiên, đến lúc đó nhất định phải cho cái mông của nàng ăn no một trận đòn.
Nghĩ đến đây, Chu Hằng không khỏi liếc nhìn cái mông đẫy đà mượt mà của Hoặc Thiên kia: thắt lưng nối mông tạo thành đường cong hoàn mỹ, khiến hắn không kìm nổi ngón trỏ nhúc nhích, quả thực muốn một ngụm nuốt sống thiên nữ xinh đẹp tuyệt sắc này.
– Cút!
…
Chu Hằng trở lại phòng của mình, chuyện thứ nhất cũng không phải nghiên cứu tu tập Huyết Hà Thiên Kinh, mà trước luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong thanh hắc kiếm, thời gian dài những tinh khí này sẽ từ từ tiêu tan mất.
Nhưng để Chu Hằng thất vọng là, tinh khí sinh mệnh của mười mấy Nguyệt Minh Đế không ngờ chỉ khó khăn lắm làm cho hắn nhiều thêm một vầng trăng lưỡi liềm!
Hắn hiện nay là Nguyệt Minh Đế 11 luân, nhưng 11 vầng trăng này vừa mới khởi đầu, muốn vầng trăng lưỡi liềm biến thành trăng tròn cần thời gian rất lâu.
Ở thời điểm Nguyệt Minh Hoàng, tinh khí sinh mệnh của một Nguyệt Minh Đế 4 luân, 5 luân đủ để hắn hình thành một nửa vầng trăng hoàn chỉnh. Nói cách khác tinh khí sinh mệnh của hai Nguyệt Minh Đế 4 luân, 5 luân có thể giúp hắn hình thành một vầng trăng tròn.
Thế nhưng đạt tới Nguyệt Minh Đế, không ngờ mười mấy Nguyệt Minh Đế mới chỉ có thể hình thành cho hắn một vầng trăng lưỡi liềm!
Quả nhiên, chênh lệch một cảnh giới, mỗi lần tiến thêm một bước cần tích lũy linh lực cũng chênh lệch vô cùng lớn.
Không trách được tu giả khi đạt tới cực hạn của mỗi một cảnh giới đều tận lực áp chế, muốn lấy thêm vầng trăng mới đột phá, đây quả thật là ý nghĩa cực kỳ to lớn!
Ở thời điểm Nguyệt Minh Hoàng hình thành một vầng trăng cùng với hình thành một vầng trăng khi ở Nguyệt Minh Đế, độ khó chênh lệch này không phải gấp đôi hay gấp mấy lần, mà là gấp trăm lần, gấp ngàn lần!
Đi đâu đi tìm được nhiều Nguyệt Minh Đế như vậy cho hắn giết chứ?
Tuy rằng Chu Hằng không lo không sợ, nhưng hắn cũng không phải cuồng ma giết người, gặp người liền có thể xuống tay, nên muốn dựa vào đường cũ hoàn thành quá trình tích lũy vầng trăng, hắn cần làm thịt ít nhất hơn một vạn Nguyệt Minh Đế!
Con đường này dường như không dễ đi!
Đáng tiếc, Nguyệt Minh Đế so với Nhật Diệu Vương chênh lệch quá xa, bằng không nếu hắn có thể chém ngược Nhật Diệu Vương, như vậy đạt tới 21 vầng trăng tròn cũng sẽ không phiền toái như thế.
Đúng rồi!
Chu Hằng đột nhiên vừa động trong lòng, liền lấy ra Hỏa Thần Lô, gõ trên nắp lò một cái.
– Ai a ai a! Quá thất đức mà, không thấy bổn tọa đang ngủ sao? Gõ nữa bổn tọa liền phun ra tam muội chân hỏa đốt chết ngươi! Hỏa Thần Lô bị đánh thức từ trong giấc ngủ say, cả giận kêu lớn.
– Có đan dược thích hợp nhanh chóng tăng lên tu vi giai đoạn của ta hay không? Chu Hằng hỏi.
– Tại sao lại là tên tiểu tử thúi ngươi này? Hỏa Thần Lô thở dài ai oán nói: – Ngươi không thể để bổn tọa ngủ một giấc yên ấm sao?
– Ngươi là một cái lò luyện đan ngủ nhiều làm gì? Chu Hằng vỗ cái nắp lò nói.
– Sợ ngươi rồi! Hỏa Thần Lô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: – Ngươi có thể dùng Kim Nguyên Đan, mỗi một viên đều tương đương với lực lượng của Nguyệt Minh Đế bình thường khổ tu một năm, cũng gọi là Thanh Hoa Đan vốn để thăng cấp!
– Tốt lắm! Ngươi đưa dược phương cho ta, ta đi mua!
Hỏa Thần Lô ước gì Chu Hằng không làm phiền nó, liền vội vàng lần lượt báo ra tên dược liệu, sau đó lại ngủ tiếp ngáy “vù vù”.
Trong tay Chu Hằng còn lại hai viên Nguyệt Hoa Đan, hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi quyết định dùng ngay.
Dù sao một năm sau lại có Nguyệt Hoa Liên thành thục mới, mà sau này… chuyện Nguyệt Hoa Liên sẽ vĩnh viễn không cần lo lắng!
Hiện tại các nàng cũng chỉ có thể mỗi giai đoạn ăn một viên Nguyệt Hoa Đan, nhưng về sau thì có thể ăn như đậu phộng, một hơi trực tiếp hình thành 8 vầng trăng, chỉ cần lĩnh ngộ được cảnh giới thì đột phá cũng giống như chơi đùa.
Chu Hằng phân biệt ăn vào hai viên Nguyệt Hoa Đan, số lượng vầng trăng cũng một lần hành động đột phá đến 13, chỉ là vầng trăng thứ 13 vừa mới hình thành một vầng trăng lưỡi liềm nho nhỏ, không bắt mắt chút nào.
Hắn mở ra Huyết Hà Thiên Kinh, chính thức bắt đầu nghiên cứu bộ thiên địa kỳ thư này.
Bộ Thiên Kinh này ngay từ đầu cũng không cam lòng thần phục với Chu Hằng, nhưng bị Hoặc Thiên “giáo huấn” một trận sau đó mới thay đổi ngoan ngoãn, mặc cho Chu Hằng nghiên cứu như thế nào cũng không có phản ứng.
Thiên Kinh khác biệt với công pháp, cũng không có kế thừa đạo pháp loại hình văn tự gì, như nhánh cây của Hoặc Thiên kia, ai sẽ nghĩ tới đó là hình thể của một bộ Thiên Kinh? Ai mà tin đó là một món bảo khí?
Huyết Hà Thiên Kinh này cũng như thế, nhìn bề ngoài chỉ là một dải lụa màu máu, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện dải tơ này thật ra là từ máu ngưng tụ thành, lại không dính tay chút nào.
Chu Hằng hít vào một hơi, tiếp đó dùng ý thức đi vào trong dải tơ màu máu kia…
– – – – – oOo- – – – -[/CHARGE]