– Tên Bắc Minh Thế gia Thiếu chủ kia khi nhìn về phía ba nàng mang theo tà ý, thử hỏi xem nếu nữ nhân ngươi bị người khác dùng ánh mắt như vậy nhìn có khó chịu không?
– Tên Vu Quỷ Thế gia Thiếu chủ kia là tộc nhân sống sót cuối cùng của Vu Quỷ Thế gia mà trước đây không lâu Vu Quỷ Thế gia phái đại quân tính thôn tính Quang Huy Thành, nếu không đầu phục sẽ đồ thành mà bên trong có vạn dân sinh hoạt bên trong. Diệt cỏ phải diệt tận gốc nếu không sẽ để lại mầm họa sau này.
– Ngưng Nhi, muội không giới thiệu cho ta biết vị huynh đài là ai?
Đường Long đương nhiên là biết Tiêu Ngữ là ai nhưng không có vạch trần làm bộ như không biết nhưng Đường Long biết một điều là then chốt có được Minh Vực Chưởng Khống Giả nhận làm đệ tử hay không là ở Tiêu Ngữ nói vài câu.
– Hắn là Tiêu Ngữ trên đường đi giúp chúng ta tránh khỏi phiền phức không cần thiết.(Tiêu Ngưng Nhi)
– Đa tạ Tiêu Ngữ huynh ra tay tương trợ.
Ngoài ý liệu của tam nữ là Đường Long không nổi máu ghen khi Tiêu Ngưng Nhi giới thiệu Tiêu Ngữ, bề ngoài mười sáu tuổi lông mày dài nhập tấn, dài nhỏ ôn hòa hai mắt, mũi rất thanh tú, làn da trắng nõn như ngọc tựa hồ có thể chảy ra nước, một đôi chung thiên địa chi linh thanh tú trong đôi mắt không chứa bất luận tạp chất gì, bạc bạc bờ môi giống như cười mà không phải cười mà khẽ câu dẫn ra. Cái loại này ưu nhã khí chất, tuyệt đối có thể dẫn tới vô số thiếu nữ tim đập thình thịch.
– Đường Long huynh khách khí.(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ thanh âm, nhu nhuận như ngọc, lúc nói chuyện khí độ tiêu sái, thật sự cho người ta khó có thể sinh ra cảm giác chán ghét.
– Dọc theo con đường này, ta cùng Ngưng Nhi muội muội trò chuyện được thập phần hợp ý, vừa vặn ta một người hành tẩu cũng có chút nhàm chán, không bằng với các ngươi ở cùng một chỗ. Như thế nào?(Tiêu Ngữ)
– Nếu vậy xin mời ngươi đi cùng.
– Chúng ta tiếp tục tiến lên phía trước mà tìm kiếm những người khác và Linh Nguyên Quả.
Linh Nguyên Quả đối với những người khác là quý báu nhưng với Tiêu Ngữ người đã đạt đến Thiên Mệnh cảnh mà nói không có tác dụng.
– Ngươi thực lực không dễ dàng, chắn hẵn tại Cửu Trọng Tử Địa không có vật gì tổn thương được ngươi.
– Tại Minh Vực thế giới còn không người nào có thể động được ta.(Tiêu Ngữ)
Nghe được lời Tiêu Ngữ nói thì Đường Long trong lòng cười nhạt không thôi, xác thật tại Minh Vực không ai động được vào con gái nuôi Minh Vực Chưởng Khống Giả nhưng nàng sẽ phải chật vật khi đối đầu với Tử Vong Linh Thần.
Đi được một lúc thì bọn họ thấy được bên bờ hồ có cây sinh trưởng, nở rộ màu trắng sáng bóng nhàn nhạt óng ánh.
– Kia là Linh Nguyên Quả.
– Tiêu huynh đối với cái này Linh Nguyên Quả cảm thấy hứng thú sao?
– Ta thể chất đặc thù, Linh Nguyên Quả với ta mà nói không có hiệu quả chút nào, hay vẫn là các ngươi cầm lấy.(Tiêu Ngữ)
Đường Long cũng không hàm hồ mà gặt hái lấy Linh Nguyên Quả, Linh Nguyên Quả ăn hết phải hơn tiêu phí một đoạn thời gian luyện hóa, hơn nữa một quả Linh Nguyên Quả căn bản không đủ chia, hay là trước thu lại, đi địa phương khác tìm tiếp, nói không chừng có thể tìm được nhiều Linh Nguyên Quả nữa.
– Đường Long huynh, ngươi nói thế giới này, người chết vì tài chim chết vì ăn, ngươi tranh ta đoạt, cuối cùng chết thì chết, tổn thương tổn thương có ý gì?(Tiêu Ngữ)
– Người sống trên đời, có thất tình lục dục, vô cùng phiền não, theo như cách nói của ngươi, đây chẳng phải chết là đã tốt? Người chết giống như đèn tắt sẽ không còn có cái gì nữa. Thế còn không bằng ngươi tranh ta đoạt, tới náo nhiệt hay sao.
– Ta đối với huynh có một chút hiếu kỳ, huynh tuổi nhỏ như thế, tại sao lại có thể đem Minh văn tinh thông đến trình độ như vậy? Cao cấp Minh Văn Sư, thật sự là không tin được.(Tiêu Ngữ)
– Nhờ có bảo vật thôi.
Đường Long cũng là không muốn cho bất kì ai biết về Thời Không Yêu Linh Chi Thư, một phần là vì nó là vật quan trọng mà hắn cần có được mà hiện tại Thời Không Yêu Linh Chi Thư đã nằm trong tay hắn, chỉ cần thu hoạch đầy đủ tàn tranh là hợp nhất thành hoàn chỉnh Thời Không Yêu Linh Chi Thư.
Đường Long không có nghi ngờ vì sao Tiêu Ngữ biết được mình là Cao cấp Minh văn sư, trong nguyên tác nàng cũng không biết dùng thủ đoạn gì biết được thân phận Minh văn sư của Nhiếp Ly tại Ngọc Ấn Thế gia.
– Ta càng tò mò hơn là Đường Long huynh lĩnh ngộ Pháp tắc áo nghĩa đồng thời lĩnh ngộ hai loại Quang Ám Pháp tắc chi lực.(Tiêu Ngữ)
– Đường Long huynh đi tới nơi này, là muốn trở thành Minh Vực Chưởng Khống Giả đệ tử? Dùng năng lực Nhiếp Ly huynh, coi như là không trở thành Minh Vực Chưởng Khống Giả đệ tử, tương lai thành tựu cũng hẳn là phi phàm.(Tiêu Ngữ)
– Ta tuy rằng không thèm để ý có hay không trở thành Minh Vực Chưởng Khống Giả đệ tử, nhưng mà các bằng hữu của ta thì phải có ý định đạt được, cho bọn hắn tìm sư phụ, người sống trên đời, phải tìm chỗ dựa tốt mới được, đại thụ phía dưới tốt hóng mát, bởi vì không có chỗ dựa cho nên vô số kể thiên tài mới vẫn lạc.(Tiêu Ngữ)
Một đoàn người tại Cửu Trọng Tử Địa du đãng tìm kiếm Linh Nguyên Quả cùng với đó là tung tích của Hô Duyên Lan Nhược, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng.
Lúc này, một chỗ khác trong Cửu Trọng Tử Địa ba người Hô Duyên Lan Nhược, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng một bên thu thập Linh Nguyên Quả, một bên tìm kiếm tung tích đám người Đường Long.
– Rốt cuộc tìm được mấy viên Linh Nguyên Quả.(Đoạn Vân Hồng)
– Hừ, cũng dám tranh đoạt Linh Nguyên Quả với lão nương.(Hô Duyên Lan Nhược)
Tại địa phương cách bọn họ không xa, ngổn ngang lộn xộn nằm mấy chục người, tất cả đều nằm trên mặt đất giả chết.
Đám người kia trong nội tâm tràn đầy phiền muộn, mấy miếng Linh Nguyên Quả rõ ràng là bọn hắn thấy trước được, Hô Duyên Lan Nhược đều muốn ngắt lấy, bị bọn hắn ngăn cản thì Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng đi tới xuất thủ đánh đập bọn hắn tàn nhẫn nên bọn hắn quả đoán nằm giả chết.
– Ta cảm nhận được khí tức của công tử không xa.(Đoạn Kiếm)
– Vậy chúng ta đi thôi.(Hô Duyên Lan Nhược)
Đoạn Vân Hồng nhìn qua đám người nằm giả chết lắc đầu, chọc ai không chọc mà đi chọc Hô Duyên Lan Nhược con cọp cái cùng với bị Đoạn Kiếm thu nhập một trận. Đám người nằm giả chết thấy Hô Duyên Lan Nhược, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng đi xa mới đứng dậy, bọn hắn khiêng kỵ tên thanh niên có đôi cảnh sau lưng, dù có công kích mãnh tới đâu cũng không phá được phòng ngự của hắn. Đám người này nguyên một đám thê thảm vô cùng, đoán chừng trở về được phải mấy tháng mới có thể khôi phục lại.
Đám người Đường Long và ba người Hô Duyên Lan Nhược bất tri bất giác tiến vào nội địa Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất, tuy rằng Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất tương đối an toàn, nhưng mà cũng cất giấu một ít nguy hiểm không thể biết trước được.
Thỉnh thoảng trên mặt đất sẽ bò lên một ít khô lâu đáng sợ, những thứ này đều là cường giả chết tại Cửu Trọng Tử Địa, thi thể của bọn hắn tại Tử khí phía dưới thấm vào, bằng cách nào đó biến thành quái vật đáng sợ.
Ba người Hô Duyên Lan Nhược đánh nhau một hồi cũng là gặp được đám người Đường Long, bọn họ hội họp lại với nhau cùng đi thám hiểm Cửu Trọng Tử Địa. Đi một lúc thì Đường Long cảm nhận được có nhiều khí tức cường đại từ xa truyền tới những khí tức này đều là Thứ Thần cấp, số lượng khí tức rất nhiều, chí ít có hơn mười đạo, một đường hướng phía chỗ sâu nhất Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất lao đi.
– Có chuyện gì xảy ra? Vì sao có nhiều như vậy Thứ Thần cấp cường giả xuất hiện ở nơi đây?
Tiêu Ngữ khẽ nhíu mày, những Thứ Thần cấp này cường giả xuất hiện ở nơi đây quả thật có điểm kỳ quái, rất có thể là vì vật gì đó mà chạy đến đấy.
– Ta cũng không biết.(Tiêu Ngữ)
– Ta tưởng ngươi cái gì cũng biết, nguyên lai ngươi cũng có sự tình không biết.
– Chúng ta qua xem một chút, các ngươi đi theo đằng sau ta, ta đảm bảo các ngươi sẽ an toàn.(Tiêu Ngữ)
Sâu trong Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất.
Một tiếng rống giận dữ kinh khủng, vang vọng toàn bộ Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất, Cửu Trọng Tử Địa không ngừng rung rung lên.
Ầm Ầm Ầm
Một tòa huyệt mộ cực lớn, từ trong lòng đất không ngừng bay lên, nương theo đó là vô số khô lâu sụp đổ, chỗ huyệt mộ này chậm rãi lên tới giữa không trung. Phía trên cái huyệt mộ vẫn như cũ chồng chất vô số khô lâu, toàn bộ tường vẽ đầy các loại đường vân tinh mịn, tràn đầy khí tức kinh khủng dữ tợn.
Ở đằng kia trên không cổ mộ, một thân ảnh khổng lồ lẳng lặng yên lơ lửng tại đó, đây là một cỗ khô lâu cực lớn, toàn thân vô số gai xương bén nhọn, hình dáng khi thì biến thành cái cánh, khi thì biến thành áo giáp, vô số đạo Pháp tắc chi lực, xoay chung quanh thân nó.
Khoảng chừng năm sáu chục Thứ Thần cấp cường giả, xa xa mà lăng không mà đứng, trên mặt của bọn hắn toát ra vẻ hưng phấn cùng cuồng hỉ.
– Là phá toái Thần cách của Tử Vong Linh Thần.(Cường giả Thứ Thần)
Tử Linh Linh Thần là Linh Thần cường giả nắm giữ Tử Vong Pháp tắc nhưng mà đã 10 vạn năm, không có ai biết Tử Linh Linh Thần đi nơi nào, có đồn đại nói Tử Linh Linh Thần cùng Minh Vực Chưởng Khống Giả phát sinh tranh đấu bị Minh Vực Chưởng Khống Giả giết chết nhưng mà vẻn vẹn chẳng qua là đồn đại, Tử Vong Pháp tắc là một phần bên trong các Pháp tắc chi lực, gần với Thời Không Pháp tắc, Minh Pháp tắc… là số ít Pháp tắc chi lực đỉnh phong tồn tại, tuyệt đại bộ phận mọi người sẽ không tin tưởng, Tử Linh Linh Thần sẽ bị giết chết. Không nghĩ tới ở chỗ này lại nhìn thấy phá toái Thần cách của Tử Linh Linh Thần.
Các cường giả Thứ Thần, đối với việc lĩnh ngộ Pháp tắc chi lực đã đạt đến cấp độ rất cao nhưng mà lại thiếu mất đi một cơ hội nên không cách nào có thể bước vào Linh Thần Lĩnh Vực.
Phía trên bị các Linh Thần áp chế Pháp tắc chi lực, trăm ngàn cường giả Thứ Thần cũng chưa chắc có một người tấn cấp thành công.
Tuy nhiên, nếu có được một khối phá toái Thần cách thì vấn đề trên sẽ được giải quyết. Nói không chừng bọn hắn có thể dung hợp Thần cách trở thành Linh Thần bất diệt.
Đối diện đầu khô lâu. Trong đôi mắt của nó hiện lên một đạo hỏa diễm đỏ tươi, tạo ra áp lực làm cho người khác hít thở không thông, đầu khô lâu này không ngừng biến thành các loại gai xương bén nhọn làm lòng người phải run sợ.
Thân thể khô lâu này không có bất cứ động tĩnh gì, cứ lơ lửng một chỗ. Phía dưới, bên trong tòa cổ mộ liên tục truyền ra khí tức âm trầm vô cùng đáng sợ.
Trên người khô lâu này, có chứa phá toái Thần Cách của Tử Vong Linh Thần, chẳng lẽ tòa cổ mộ này là nơi chôn cất của Tử Vong Linh Thần thì điều đó không ai biết được.
Trong đôi mắt của những cường giả Thứ Thần, toát ra một tia ham muốn nóng bỏng, Tử Vong Linh Thần dù sao vẫn là Linh Thần Thượng cổ. Không biết Tử Vong Linh Thần sẽ sở hữu loại bảo vật quý hiếm gì.
Đám người Đường Long đứng cách tòa cổ mộ khoảng mấy trăm mét, trong đôi mắt toát ra vẻ vô cùng khiếp sợ. Ánh mắt Tiêu Ngữ lập lòe bất định, trong đôi mắt của hắn xẹt qua từng đạo hàn quang.
– Áp lực của khô lâu đó không khác gì hư ảnh Phong Tuyết Linh Thần mang lại cả. Chẳng lẽ nó là Thần cách Tử Vong Linh Thần mà đám cường giả Thứ Thần đó nói?(Diệp Tử Vân)
– Không đâu, thoại nhìn như là trên người Khô lâu có Thần cách Tử Vong Linh Thần nhưng đó chỉ là chướng pháp nhãn mà thôi. Chân chính Thần cách Tử Vong Linh Thần có lẽ là nằm bên trong mộ huyệt kia.
– Đoán chừng Tử Vong Linh Thần chưa có chết mà là trốn ở Cửu Trọng Tử Địa hồi phục thực lực của mình.
– Đường Long huynh có hứng thú hay không, chúng ta cùng nhau xông vào tòa cổ mộ này thử một lần?(Tiêu Ngữ)
– Đi vào trong tòa cổ mộ này cũng được, nhưng mà các nàng không thể đi vì không biết bên trong là gì, mặc khác để cho các nàng ngoài đây cũng có chút nguy hiểm.
– Được rồi, cái này cho các ngươi. Nếu có người quấy rối các ngươi, chỉ cần các ngươi xuất ra cái này, đối phương thấy được lập tức sẽ ly khai.(Tiêu Ngữ)
Tay phải Tiêu Ngữ khẽ động, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra một quyển trục màu vàng, đưa cho Ngưng Nhi.
– Các muội ở đây chờ một chút, ta cùng ẻo lả vào bên trong mộ huyệt một chút.
Tiêu Ngữ nghe được Đường Long nói mình là ẻo lả thì trừng mắt nhìn Đường Long, nàng cũng không muốn nữ giả trang nam nhưng khổ nổi là không thể làm vậy cộng thêm da thịt được nàng bảo dưỡng rất tốt nên dù nữ giả trang nam nhìn qua vẫn giống cô gái.