Hoá ra, đó là Nữ thần thương mại Phương Bắc?
Cô ta không phải Giang Ninh thì không cưới!
Trong phút chốc Lâm Vũ Chân bỗng cảm thấy áp lực đè nặng, nếu như người phụ nữ đó, người mà khiến cho tất cả mọi người phải kính phục và sùng bái, cô… sao cô có thể so với cô ta.
“Chồng à, hình như em không so được với cô ấy”
Mắt Lâm Vũ Chân đỏ hoe, vẻ mặt tủi thân.
Lần đầu tiên cô cảm thấy sợ hãi, sợ Giang Ninh sẽ rời xa mình, sợ hẳn sẽ bị người phụ nữ khác cướp mất!
“Ai nói chứ?”
Giang Ninh cười, cầm tay Lâm Vũ Chân, vô cùng nghiêm túc nhấn mạnh từng chữ một: “Em là nữ thần thương mại Phương Nam, không hề kém hơn so với nữ thần thương mại Phương Bắc kia chút nào!”
“Anh muốn dẫn em đến Phương Bắc đánh bại cô tai”
Lâm Vũ Chân sững sờ nhìn Giang Ninh.
Đến Phương Bắc đánh bại người phụ nữ được xưng là kỳ tài thương mại?
“Chồng..”
“Em không tự tin à?”
Giang Ninh hỏi: “Vậy anh đành bị người khác cướp mất thôi”
“Gói”