” Cần tiếp tục luyện thể còn có gia tăng thần thức. Ta bây giờ thần thức quá yếu ớt nếu bị kẻ tu luyện thứ này nhằm vào e rằng sẽ thua thiệt.”
Gõ gõ đầu lại lẩm bẩm:
” Luyện khí trung kỳ thần thức chỉ bao quát được vài mét vuông còn không bằng ta giác quan sử dụng tốt.”
Nàng lúc sau quyết định đi một chuyến Tàng Thư các tìm kiếm công pháp về thần thức thích hợp nhưng ít ỏi chỉ có 100 cống hiến điểm đổi không được đành tay không trở về.
” Haizz, tu luyện thần thức công pháp hiếm có, ở Tàng Thư các muốn đổi đều cần con số thiên văn cống hiến điểm.”
Trở về điện nàng lôi ra luyện thể công pháp xem xét. Muốn tiến tới tầng thứ hai phải khiến cơ bắp da thịt từ rắn chắc trở lên hữu lực. Luyện thể lại không chỉ dùng để phòng ngự, lực độ tấn công cũng cần song song tăng lên.
Chung Ly tiến tới thác nước phía sau điện, nước từ trên cao rơi xuống lực độ nặng nề, hơn nữa sức nước cũng không nhỏ.
Ôm theo kiếm nàng trực tiếp nhảy xuống chảy xiết suối. Thân thể bị dòng nước đưa theo muốn đổ xuống chân núi. Chung Ly vội vận cộng kháng cự đi ngược lại dòng chảy trở về chân thác. Cứ như vậy nàng liên tục thả trôi bản thân chỉ khi đến mép núi mới vận công trở về. Cả một ngày chơi thuỷ da thịt đã đỏ ửng, Chung Ly nằm bò trên thảm cỏ ngẫm nghĩ:
‘ Nếu không có linh khí thì sức người bình thường là trụ không nổi thác nước sức chảy. Tầng thứ hai luyện thể dùng thuỷ liệu có thích hợp với ta?’
Nhìn vẫn luôn ôm vào ngực kiếm Chung Ly tay ngứa liền vuốt dọc theo thân kiếm hoa văn. Cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, nàng vội tĩnh tâm xua đuổi hình dáng từng hoa văn hiện ra trong đầu.
” A, thần thức quá yếu kém, xem một chút trận văn trên thân kiếm cũng khiến ta xây xẩm mặt mày!”
Đang chán nản bỗng nàng ngỡ ra một điều, ngơ ngác xem lại trong tay kiếm bật dậy cười:
” Phải rồi, tu luyện thần thức phương pháp không phải ở ngay trước mắt sao? Dùng trận văn trên thân kiếm rèn luyện không phải một công đôi việc!”
Nói là làm, Chung Ly tĩnh tâm đặt kiếm lên đùi, đưa theo mỏng manh thần thức tiến đến chạm vào thân kiếm. Nhưng mới chỉ vừa chạm vào nàng thần thức đã bị hất văng ra, một ngụm máu rời khỏi miệng, Chung Ly đầu đau như có hàng ngàn kim chích. Ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, mồ hôi ướt đẫm toàn thân nàng bị sự phụ đến vớt đi lúc nào cũng không hay.
Cảm nhận dược lực tiến vào cơ thể trị liệu khô kiệt thần thức nàng mới yên tâm ngất đi.
Đến lúc mở mắt dậy đã thấy bản thân đang nằm ở tu luyện phòng, cơ thể hoàn hảo không chút thương tổn. Nàng nhớ lại hôm qua việc, chỉ thử dùng thần thức đụng chạm đến kiếm nàng đã bị nó gây thương tổn.
” Quá yếu ớt, nó vừa ném ra ta thần thức đã kiến ta hộc máu. Muốn từ bỏ phương pháp này sao?”
Tự hỏi trong đầu cuối cùng quyết tâm, Chung Ly cắp theo kiếm đi tìm nàng sư phụ.
” Ta không tin không hàng phục được hắc kiếm, ta vẫn là nó chủ nhân đâu.”
Nguỵ Trạch chân quân thấy tiểu đồ đệ tiến đến, sắc mặt hồng hào tinh thần phấn chấn một chút cũng không giống bộ dáng nguy kịch ngày hôm qua. Hắn gọi Chung Ly ngồi xuống pha trà. Nàng ngoan ngoãn mở ra trà cụ đưa vào linh khí thực hiện một loạt thao tác. Cuối cùng rót ra hai chén, một hướng về phía Thẩm Thế Thuỵ, một chén đặt trước mặt mình. Thấy sự phụ đã cầm lên trà, nàng liền thổi một hơi sau đó dốc cạn vào miệng. Trà hoá thành một dòng khí chạy dọc kinh mạch, ám thương trong thân thể đều được ôn hoà điều trị. Ngắm sư phụ một chút Chung Ly liền vươn tay tự mình rót thêm một chén, quá hảo uống. Nguỵ Trạch chân quân cũng không ngăn lại nàng chỉ nói:
” Một chén là giới hạn, thân thể ngươi nổ tung ta lại muốn tìm tân đồ đệ. Quá phiền phức.”
” Sư phụ không phải nói con là người duy nhất đồ đệ sao, người không thể đổi một cái.”
Thẩm Thế Thuỵ híp mắt nhìn nàng nói:
” Chỉ có sống sót mới trở thành Minh Duyệt phong duy nhất thân truyền. Ngã xuống rồi chính là một nắm đất, còn có thể biết gì?”
Chung Ly cúi mặt hối lỗi:
” Sư phụ là đồ nhi lỗ mãng muốn tăng nhanh thần thức. Nhưng con thấy phương pháp này cũng không sai. Kính xin sư phụ chỉ bảo.”
Nói xong giơ lên hắc kiếm nói ra mình hôm qua suy nghĩ. Thẩm Thế Thuỵ không có lập tức nói chuyện mà yên lặng uống trà. Chung Ly đợi cả buổi đều không thấy sư phụ trả lời không nản lòng tiếp tục giơ lên kiếm ánh mắt kiên trì.
” Cầm lấy trở về tu luyện. Đây là Cố Thần đan.” Nguỵ Trạch chân quân cuối cùng cũng thở dài nói, đưa đến trước mắt Chung Ly một lọ đan dược lại dặn dò thêm:
” Cẩn thận sử dụng, ngươi thân thể không thể tiếp thu quá nhiều dược lực mạnh đan dược.”
” Đồ nhi tạ ơn sư phụ. Con sẽ tu luyện thật tốt.” Nói xong liền nhanh như chớp trở về sau điện thác nước.
Xem kỹ đan dược nàng mừng thầm:
” Cố Thần đan củng cố thần thức, bị thương lúc trước hoá ra là thứ này đã cứu ta.”
Nàng vui sướng nhảy vào thác nước, dòng nước từ trên cao đổ xuống đè nàng thân thể gập sát mặt đất. Đến khi chịu không nổi nữa Chung Ly mới dùng linh khí kháng cự. Bò lên bờ, phía sau lưng đau nhức làm tinh thần nàng tỉnh táo.
” Sức nước quá lớn vẫn là từ từ tới đi.”
Rút ra kiếm luyện một lượt kiếm chiêu, nàng muốn củng cố chặt chẽ kiếm quang cảnh giới. Trước đó giai đoạn đầu sử dụng ra linh khí tán loạn, quá mức tiêu hao linh lực.
” Tốc độ cần đạt đến nhanh nhất, muốn chạm đến kiếm quang đại thành ta phải không ngừng chồng chất lên kinh nghiệm.”
Dùng ra ba lần kiếm quang, đan điền đã toàn bộ háo không. Chung Ly khoanh chân đả toạ, đến khi cảm nhận linh khi căng tràn nàng mới bắt đầu tu luyện thần thức.
Hít một hơi thật sâu, triển khai thần thức theo dõi xung quanh từng cành cây ngọn cỏ. Đến khi thần thức hao hết nàng lại tiếp tục đứng dậy luyện kiếm chờ nó hồi phục.
———