Đường Long trước đây thử đem Linh hồn lực của mình rót vào quả trứng nhưng quả trứng tham lam hấp thụ cộng thêm tiến độ rất chậm nên hắn nghĩ tới việc dùng Pháp tắc chi lực, nghĩ đến liền làm Đường Long đem Quang Minh Pháp tắc và Hắc Ám Pháp tắc hướng bên trong quả trứng thần bí này thăm dò, tại thời điểm Pháp tắc chi lực tiến vào bên trong đột nhiên quả trứng này phát ra tia sáng chói mắt, bên trong tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, giống như là muốn đem Pháp tắc chi lực của Đường Long toàn bộ hút đi vào.
– Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi có thể hấp bao nhiêu.
Đường Long không ngừng điều động Quang Minh Pháp tắc và Hắc Ám Pháp tắc bên trong Linh hồn hải của mình rót vào trong quả trứng, cách đây không lâu thì Đường Long trong cơ thể mình ngoài trừ Dẫn lực thành Linh hồn hải thì Quang Minh Pháp tắc và Hắc Ám Pháp tắc bên trong cấu tạo thành đồ án Âm Dương liên tục phun ra nuốt vào Pháp tắc chi lực không ngừng tẩm bổ Linh hồn hải cùng cơ thể.
Bên trong vòng xoáy không ngừng hút vào Pháp tắc chi lực, Đường Long cảm giác được quả trứng này đã xảy ra biến hóa kỳ diệu, tựa hồ có một loại lực lượng đang muốn phá xác mà ra, phía trên vỏ trứng bắt đầu hiện đầy vết rạn tí ti.
Bất quá tuy rằng hiện đầy vết rạn, cái trứng thần bí này một mực đều không có nở ra, bên trong trứng, cái vòng xoáy kỳ dị kia, càng không ngừng hấp thu Pháp tắc chi lực, không có chút dấu hiệu nào ngừng lại. Đường Long cảm giác được chung quanh Pháp bị hấp thu hết sạch nhưng mà vẫn còn chưa đủ, hắn lập tức đem Pháp tắc chi lực rút trở về.
– Gia hỏa bên trong thật là tham lam, hút nhiều Pháp tắc chi lực như vậy vẫn không chịu nở ra.
– Pháp tắc chi lực của ngươi vẫn chưa đủ để ấp nó ra.(Vũ Diễm)
Vũ Diễm lắc đầumới chỉ là ấp trứng, rõ ràng hấp thu nhiều Pháp tắc chi lực như vậy, quả trứng này thật là không đơn giản.
Mặc dù không có đem quả trứng này hoàn toàn ấp ra, Đường Long mơ hồ cảm thấy bên trong trứng, có dấu hiệu nhịp tim đập sau khi hắn rót vào Pháp tắc chi lực càng ngày càng nhiều, cái con sinh vật bên trong trứng kia nhịp tim càng ngày càng mạnh, hơn nữa cùng với Đường Long đã sinh ra một tia liên hệ chặt chẽ.
Xem ra cần phải hoãn một chút, nếu muốn thoáng một cái mà đem quả trứng này cho ấp ra thật không phải là một chuyện dễ dàng.
Tuy rằng Vũ Diễm có thể cung cấp đầy đủ Pháp tắc chi lực nhưng Đường Long vẫn là quyết định chính mình tự mình ấp ra, cuối cùng Pháp tắc chi lực của chính mình có thể cùng nó thành lập một ít liên hệ.
– Việc ấp trứng để sang bên đi, chúng ta có khả năng sẽ đi xa một chuyến.
– Về tới Minh Vực?(Vũ Diễm)
– Ừm, trước khi rời đi Minh Vực lần trước có nghe La Khiếu nhắc tới việc Minh Vực Chưởng Khống giả muốn tìm đệ tử, ta tính dẫn theo vài người tới tham gia, nếu có một người được Minh Vực chọn trúng thì Quang Huy Thành sẽ an toàn hơn rất nhiều.
– Điều kiện để trở thành Minh Vực Chưởng Khống giả đệ tử phải đến tầng cao nhất của Cửu Trọng Tử Địa, tại đó liền có thể gặp được Minh Vực Chưởng Khống Giả.
– Ta đoán là toàn bộ Minh Vực cường giả trên Hắc Kim cấp đều đến Cửu Trọng Tử Địa, thậm chí cả đám người Long Sát, Yêu Chủ của Hắc Ám Công Hội.
Vũ Diễm trầm ngâm chốc lát, tuy rằng Minh Vực Chưởng Khống Giả là một vị Linh Thần cực kỳ thần bí, không người nào biết lai lịch của hắn nhưng mà có một điểm có thể xác định là Minh Vực Chưởng Khống Giả ít nhất từng cùng nhân tộc động thủ với Yêu thú nhất tộc.
– Lần này ta cũng đi với ngươi.
Làm ra quyết định thì Đường Long cho người gọi những người khác tới phòng mình nói rõ mục đích của chuyến đi này, tất cả đều là đồng ý, các nàng là không muốn trở thành gánh nặng của Đường Long cũng là muốn cùng sát cánh bên cậu chiến đấu giống như lúc trước khi Vu Quỷ Thế gia công thành.
– Đoạn Kiếm, ngươi có nguyện ý hay không theo ta đến Cửu Trọng Tử Địa?
– Long công tử đi đâu thì Đoạn Kiếm đi đó.(Đoạn Kiếm)
– Được.
Lúc này, vài tiếng bước chân vang lên và đám người Diệp Tử Vân đã đến.
– Các muội tới rồi sao?
– Huynh cho gọi bọn muội tới đây làm gì?(Tiêu Ngưng Nhi)
– Dẫn các ngươi tới đi một địa phương đầm rồng hang hổ.
– Địa phương nào?(Diệp Tử Vân)
– Minh Vực – Cửu Trọng Tử Địa.
– Tốt rồi, tất cả mọi người đi chuẩn bị một chút, buổi sáng ngày mai chúng ta liền phải lên đường. Mặt khác, Tử Vân nàng đi thông tri tới gia gia Diệp Mặc cùng Diệp Tông đại nhân một tiếng.
– Ân.(Diệp Tử Vân)
Cửa ra vào Quang Huy Thành, Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi bọn hắn đều đã đến.
Đường Long hướng tường thành nơi xa nhìn lại, chỉ thấy hai cái thân ảnh đang lẳng lặng đứng yên, đó là hai người Diệp Mặc cùng Diệp Tông, bọn hắn chẳng qua là xa xa đứng đấy cũng không có đi lên tiễn biệt đám người Đường Long. Ánh sáng mặt trời chiếu xạ trên người của bọn hắn, bọn họ phủ lên mình một chiến bào màu vàng.
La Minh ba người cũng đều đến rồi.
– Đường Long công tử, chúng ta quay về Minh Vực thế giới sao?(La Minh)
Đám người La Minh đã khó dằn nổi lòng mình, bọn hắn trước khi chuẩn bị đi được Diệp Mặc, Diệp Tông đưa cho rất nhiều thứ tốt, nhất là rượu ngon của Quang Huy Thành, bọn hắn uống vào quả thực bị làm cho ngây dại, thế gian này lại có rượu ngon đến như vậy sao, so sánh với rượu ngon nơi đây, rượu trước kia bọn hắn uống có thể coi đều là nước tiểu ngựa. Bọn hắn sốt ruột muốn lấy trở về để cho gia chủ nếm thử.
– Không sai.
Diệp Tử Vân hướng chỗ Diệp Mặc cùng Diệp Tông đứng ở nơi xa xa mà phất tay, dù gì đây cũng là lần đầu tiên nàng đi khỏi nhà xa như vậy.
Một đoàn người đi ra khỏi Quang Huy Chi Thành, hướng phía Minh Vực thế giới mà bước đi, thời gian dần qua biến mất tại phần cuối rừng rậm. Trên tường thành, Diệp Mặc cùng Diệp Tông xa xa mà ngắm nhìn.
– Phụ thân, Vân nhi cùng Đường Long đi rồi.(Diệp Tông)
– Ân. Bọn họ đi là vì tương lai Quang Huy Chi Thành, dù sao chúng ta đã già. Hy vọng bọn hắn cát nhân thiên tướng.(Diệp Mặc)
Tuy rằng lo lắng cho Tử Vân, nhưng mà Diệp Mặc biết, vĩnh viễn trốn ở phía dưới cái cánh, thì không cách nào trở thành Hùng Ưng bay cao trên bầu trời được.
Diệp Tông trong nội tâm cũng vì đám người Diệp Tử Vân, Đường Long mà cầu nguyện dùng thực lực của đám người Nhiếp Ly bây giờ, tự bảo vệ mình hẳn là không có vấn đề gì.
Sâu bên trong Thánh Tổ sơn mạch.
Đám người Nhiếp Ly dần dần cách xa Quang Huy Thành, đạp trên tuyết hướng phía Minh Vực thế giới mà đi.
Bên trong Thánh Tổ sơn mạch ngẫu nhiên có một chút Tuyết Hùng, Phong Tuyết Cự Viên qua lại, bất quá những sinh vật này đã không thể uy hiếp được đám người Đường Long. Toàn bộ đoàn người đều là Truyền Kỳ cường giả đám Yêu thú nhỏ yếu không dám động đến bọn hắn trừ phi là bộc phát Thú triều.
Mọi người một đường đi vào, ngay tại thời điểm bọn hắn sắp tiếp cận cửa vào của Minh Vực thế giới, đột nhiên hai cỗ khí tức khổng lồ bao phủ bọn hắn, hai cỗ khí hơi thở mạnh phi thường, thậm chí vượt qua cả Diệp Mặc, cảm nhận được hai cỗ khí hơi thở này, Vũ Diễm sắc mặt biến đổi.
– Đường Long có hai tên Yêu thú Truyền Kỳ đỉnh phong mà lần trước ta không thấy mặt tới rồi.(Vũ Diễm)
Đám người Đoạn Kiếm cũng cảm thấy hai cỗ khí tức này không giống bình thường, lập tức bắt đầu đề phòng.
Ở đằng kia trong gió tuyết, hai cái thân ảnh chậm rãi đi tới, hai cái thân ảnh này một cái thì phi thường to lớn, thân thể hơi cong, hai tay to lớn kinh người, tựa như cánh tay của cự viên bình thường, chỉ mặc một cái quần bố, toàn thân cơ bắp hiện đầy các loại hình vẽ quỷ dị, một cái khác thì là thân hình cơ bắp, trên mặt đeo đủ loại đồ vật màu sắc sặc sỡ, mũi lanh lảnh, trong đôi mắt nở rộ hàn quang khiếp người, bàn tay của hắn, tựa như Ưng Trảo bình thường.
– Vũ Diễm bà nương, rút cuộc tìm được ngươi rồi, chúng ta muốn tìm được ngươi cũng rất là khổ.(Lữ Thiên Sát)
– Hai huynh đệ chúng ta, tìm ngươi từ Thiên Vận Cao Nguyên, ngươi đã không còn trốn trong cái xác rùa đen ở Hắc Tuyền, vậy kế tiếp chúng ta sẽ phải hảo hảo chà đạp ngươi rồi.(Lữ Thiên Ma)
Lữ Thiên Ma khóe miệng toát ra một lời không có ý tốt, bộ dạng tươi cười, nhìn Vũ Diễm từ trên xuống dưới.
– Chậc chậc, thật là không nghĩ tới thần thể của ngươi chỉ có thể ngưng tụ được chút xíu a, bất quá như vậy cũng tốt, thân thể nhỏ như vậy, đứng lên ngắm nghía nhất định sẽ có một hương vị khác biệt.(Lữ Thiên Ma)
– Ngươi nhìn chằm chăm vào nữ nhân người khác không biết là bất lịch sự lắm không?
– Sâu kiến không có quyền lên tiếng ở đây.(Lữ Thiên Ma)
– Lữ Thiên Sát, Lữ Thiên Ma, lúc trước hai người các ngươi đuổi giết ta đến tận Hắc Tuyền, muốn đoạt Thần cách tàn vỡ của ta, một mực trấn thủ ở bên ngoài Hắc Tuyền nhiều năm như vậy, các ngươi rõ ràng còn không chết.(Vũ Diễm)
Vũ Diễm vừa dứt lời thì Đường Long đã bạo phát ra tốc độ kinh người lao thẳng tới Lữ Thiên Ma một quyền oanh ra ngoài, Lữ Thiên Ma thấy vậy chỉ là khinh thường đưa tay đến đớn đỡ thì hắn kinh hãi phát hiện cánh tay mình bị chấn động đến suýt chút nữa xuông cốt vỡ vụn.
– Dám để ý đến nữ nhân của ta, ngươi muốn chết.
– Mọi người kiềm chân tên Lữ Thiên Sát, ta tới đối phó hắn.
– Chỉ bằng ngươi mà đòi kích sát đệ đệ ta?(Lữ Thiên Sát)
– Cút ngay.
Đường Long nộ hống một tiếng một quyền đập bay Lữ Thiên Sát sau đó lao thẳng tới Lữ Thiên Ma trên tay cầm Thiên Vẫn Lôi Kiếm bổ ra ngoài.
– Lôi Đình Phách Trảm.
Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm bổ vào người Lữ Thiên Ma để lại vết thương cực lớn trên người hắn, Lữ Thiên Ma không phải dạng tầm thường, hắn cứng rắn chịu một đòn như vậy nâng lên cánh tay của mình hướng Đường Long đập xuống.
– Quang Ám Nguyên Khí Bạo.
Oành
Lữ Thiên Ma trúng chiêu nhưng hắn da dày thịt béo chỉ là bị vết thương ngoài da.
– Làm sao có khả năng? Một người có thể đồng thời lĩnh ngộ hai loại Pháp tắc chi lực hơn nữa là lực lượng tương xung tương khắc với nhau.(Lữ Thiên Ma)
– Trò hay vẫn còn đằng sau.