Đặc biệt là những cuộc chiến giữa nữ nhân, thực sự là giết người không thấy máu mà.
Ninh Thư đứng thẳng người bất động, dù gì cũng đã là như vậy rồi, nếu quả thật nguy hiểm đến tính mạng, với thân thủ của cô nhất định có thể chạy thoát.
Ô Lạp Na Lạp thị và Tống cách cách cùng nhau mỉm cười, Ô Lạp Na Lạp thị cười đến đoan trang ung dung, nụ cười trên mặt Tống cách cách cũng có chút cứng đờ.
“Phúc tấn, thần thiếp thấy nha đầu này cũng đáng yêu, hay là tặng cho thần thiếp đi, bên cạnh thiếp đang thiếu một nha đầu chạy việc.” Một nữ tử lên tiếng nói.
Ninh Thư nhìn về phía nữ tử, là Nữu Hỗ Lộc thị, Nữu Hỗ Lộc thị lúc này nói ra là muốn phá vỡ sự bế tắc này, chính thất như Ô Lạp Na Lạp thị nhất định sẽ không cần một a hoàn của thị thiếp, mà Tống thị lại không thể giữ Ninh Thư lại, một người không muốn, một người quyết tâm từ bỏ.
“Cái này phải hỏi ý của Tống cách cách, nha đầu này là của Tống cách cách.” Ô Lạp Na Lạp thị lạnh nhạt nói.
Ninh Thư có thể cảm giác khi Ô Lạp Na Lạp thị nói chuyện với Nữu Hỗ Lộc thị, trong giọng nói mang theo sự lạnh lùng.
“Tỷ tỷ là vì có lòng tốt, hay là thực sự coi trọng nha đầu này?” Một nữ tử yêu kiều ngồi bên cạnh Nữu Hỗ Lộc thị, chống cằm nhìn Ninh Thư: “Ngươi tên gì?”
“Nô tỳ Diệu Lăng, thỉnh an Cách cách.” Ninh Thư thỉnh an tiểu Nữu Hỗ Lộc thị, nghe nói nữ tử này là muội muội của Nữu Hỗ Lộc thị, còn là con thứ, không lâu sau khi tỷ tỷ Nữu Hỗ Lộc thị vào phủ, tiểu Nữu Hỗ Lộc thị cũng theo vào phủ.
Cũng có thể nói hiện tại trong phủ có hai Nữu Hỗ Lộc thị.
“Được rồi, chuyện của nha đầu này, Tống cách cách nha đầu của ngươi thì để cô ta hầu hạ bên cạnh đi, dù gì cũng là người của ngươi, nhường qua nhường lại như vậy cũng khiến cho tiểu nha đầu này khó chịu trong lòng.” Ô Lạp Na Lạp thị vừa cười vừa nói.
Sắc mặt Tống cách cách ngày càng xám lại, nhìn Nữu Hỗ Lộc thị nói: “Nếu như muội muội thích nha đầu này, tỷ tỷ ta nhường cho ngươi.”
Tống cách cách cậy mình là nữ nhân đầu tiên bước vào phủ, nên gọi những Cách cách vào sau nàng là muội muội.
Trên mặt Nữu Hỗ Lộc thị hiện lên vẻ kinh ngạc, rõ ràng không ngờ Tống thị thực sự không cần nha đầu kia rồi, thái độ kiên quyết như vậy mà.
Trong lòng Ninh Thư rất khó xử, liếc nhìn Tống cách cách, rõ ràng là sau này không thể trẻ về bên người Tống cách cách nữa rồi.
Ô Lạp Na Lạp thị tùy tiện nói hai câu, khiến Tống thị biến bản thân mình thành gian tế, không thể quay về được nữa.
“Nếu được như vậy thì xin đa tạ tỷ tỷ.” Nữu Hỗ Lộc thị chỉ có thể nhận Ninh Thư, vẻ mặt ít nhiều cũng có chút bất đắc dĩ.
“Đa tạ Cách cách.” Ninh Thư hành lễ với Nữu Hỗ Lộc thị.
Nữu Hỗ Lộc thị gật đầu với Ninh Thư.
Ninh Thư khéo léo đứng bên cạnh Nữu Hỗ Lộc thị, cúi đầu không nói gì.
“Chúc mừng tỷ tỷ có được một nha đầu yêu quý.” Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị xinh đẹp yêu kiều ở bên cạnh nói với tỷ tỷ của mình.
Nữu Hỗ Lộc thị cười không nói gì.
Trong lòng Ninh Thư đau khổ, đi một chuyến tới chủ viện, bản thân mình lại thay đổi chủ tử rồi.
Ninh Thư đã từ bỏ nhiệm vụ lần này rồi, giữ được tính mạng của mình là được rồi, Tống cách cách không nói lời nào tặng cô cho người khác, bản thân Tống cách cách đúng là một người thiếu hiểu biết.
Ninh Thư đã thử để cho Tống thị tín nhiệm mình, nhưng Tống thị hoàn toàn không để ý đến cô.
Bây giờ bước đi đã có chút khó khăn rồi, cho dù cô đến viện của Nữu Hỗ Lộc thị, cũng là một người không được tín nhiệm, thôi bỏ đi, có thể giữ được tính mạng của mình trong hậu trạch là được lắm rồi.
Chuyện Tống cách cách cô cũng không muốn quản nữa, cho dù nhiệm vụ này thất bại, chỉ cần tính mệnh được bảo vệ, tiến độ của nhiệm vụ cũng có sáu mươi phần trăm rồi.
Người không hiểu đạo lý đối xử với cô như vậy, cô còn mặt dày quan tâm cho Tống cách cách, cho dù cô quan tâm, Tống cách cách cũng không thấy tiếp nhận.
Ninh Thư liếc mắt nhìn Tống cách cách như trút được gánh nặng, mím môi, cũng lười xem nàng ta như thế nào rồi.
Trên mặt Ô Lạp Na Lạp thị mang theo nụ cười: “Được rồi, đều trở về đi.”
Các Cách cách hành lễ với Ô Lạp Na Lạp thị, ra khỏi viện.
Ninh Thư đi sau cùng đội ngũ của Nữu Hỗ Lộc thị, cúi đầu không nói gì, Nữu Hỗ Lộc thị ở phía trước dừng bước, xoay người nhìn về phía Ninh Thư: “Ngươi qua đây.”
Ninh Thư cúi đầu đi tới trước mặt Nữu Hỗ Lộc thị, cúi người: “Cách cách.”
“Mặc kệ trước đây ngươi là người của ai, nhưng bây giờ ngươi đã đi theo ta, đương nhiên sẽ là người của ta, chỉ cần ngươi trung thành, ta tự nhiên sẽ đối xử tốt với ngươi.” Nữu Hỗ Lộc thị nói với Ninh Thư, lúc này trên mặt không có bất kỳ biểu cảm bị ép buộc bất đắc dĩ phải tiếp nhận như trước nữa.
Ninh Thư nói: “Nô tỳ rõ rồi ạ, nô tỳ nhất định sẽ cố gắng hoàn thành chức trách của mình.”