Bên cạnh nàng, cũng còn một cô gái xinh đẹp khác nữa, mái tóc đen láy ôm theo thân người, dáng vẻ dịu dàng, đứng cạnh người con gái tuyệt trần kia xem ra còn kém hơn một đường, nhưng khí chất của nàng vẫn khiến người ta phải động lòng.
Phía sau hai nàng là hai gã thanh niên cao lớn, một người anh tuấn nho nhã, một người khí phách bệ vệ, thoáng nhìn đã biết ngay là nhân vật bất phàm. Chi đội này cả bề ngoài lẫn khí chất bên trong đều khiến cho người ta phải tấm tắc thán phục.
Sự xuất hiện của họ khiến cho không khí trong vùng trở nên yên lặng chốc lát, cứ như bị khí thế của đội hạng 1 làm cho kinh sợ.
– Là Bắc Thương linh viện chúng ta!
Một tiếng la kích động vang lên, phá vỡ bầu không khí yên lặng, rồi khu vực đệ tử Bắc Thương linh viện thi nhau hò reo la hét ầm trời.
Mọi người kinh ngạc bất ngờ và đầy khiếp sợ, cộng thêm mừng rỡ điên dại khiến họ phát rồ. Không ai dám nghĩ tới, bọn họ chẳng những lọt vào bát cường, mà còn là chi đội đứng thứ hạng cao nhất!
Vượt qua cả những thiên tài tuyệt đỉnh Cơ Huyền, Ôn Thanh Tuyền, Võ Linh, Liễu Thanh Vân của tứ đại viện khác!
– Mục ca oai phong!
Vô số đệ tử Bắc Thương linh viện gào lên phấn khích, tiếng hô đinh tai nhức óc lan đi khắp nơi. Thành tích này ngoại trừ thời điểm Bắc Thương linh viện lần đầu tiên bước chân vào Ngũ Đại Viện năm xưa, chưa từng lặp lại.
Diệp Khinh Linh, Tô Linh Nhi, Vũ Hi cũng mừng rỡ mà thở phào, ánh mắt cũng kinh ngạc hưng phấn.
– Mục Trần ca ca quá lợi hại!
Vũ Hi mừng phát run, gương mặt đỏ lên đến nỗi lắp bắp, ánh mắt đầy tôn sùng. Thành tích họ đạt được đã ngoài dự kiến của cả Bắc Thương linh viện.
– Thật là một tên quái thai.
Diệp Khinh Linh lẩm bẩm.
Tô Linh Nhi thì mặt mày sinh động, đôi mắt chớp lia chớp lịa. Ngay cả tính cách có phần hoang dã của nàng cũng khó khống chế được cảm xúc.
– Wow, Mục Trần ca ca quá tuyệt vời!
Duẩn Nhi cũng reo lên.
Linh Khê chỉ buông đi tảng đá lớn trong lòng, mắt chăm chú nhìn gương mặt của tên nhóc hơn nửa năm không gặp. Có vẻ như hắn trưởng thành thêm tí chút, càng lớn càng đẹp trai a.
Đệ tử Bắc Thương linh viện kích động, các linh viện khác cũng rời khỏi trạng thái bần thần, sắc mặt phức tạp. Đặc biệt là đám đệ tử Thánh linh viện, vốn cho rằng hạng 1 phải thuộc về một trong Tứ Thánh Tử, nhưng hiện thực khó chấp nhận.
– Có cái gì mà đắc ý ghê thế? Chỉ là vòng loại mà thôi! Quán quân chân chính còn phải chờ vòng đấu quyết chiến đây này.
Vài tên hậm hực oán thán.
Vạn Hoàng linh viện, những cô gái mắt tròn mắt dẹp hứng thú thích chí tập trung ánh nhìn vào tầng cao nhất chiến đài.
– Vậy mà Bắc Thương linh viện lại giành được vị trí hạng 1?
– Gã đội trưởng của họ cũng đẹp trai phết, nhưng mà sao nhìn lạ quá, chưa bao giờ nghe nói Bắc Thương linh viện có nhân vật nào lợi hại nổi bật như thế!
Không ít những cô bé tỏ ra nghi hoặc, gương mặt Mục Trần với họ thật xa lạ.
– Hắn tên là Mục Trần, là tân sinh Bắc Thương linh viện.
Đột nhiên có một tiếng nói lớn khiến các cô kinh ngạc. Một người con gái mặc váy lục vừa cất tiếng, đôi mắt có vẻ phức tạp.
Người con gái này cũng khá xinh đẹp, đứng giữa một bầy oanh oanh yến yến nhưng cũng nổi bật, mái tóc đuôi ngựa thả xuống đến eo, dáng người đầy đặn khỏe khoắn.
– Hả? Thiên Nhi, ngươi biết hắn?
– Thiên Nhi và hắn là thanh mai trúc mã đó.
Bên cạnh cô gái kia, một cô gái khác mặc trang phục đỏ, mỉm cười duyên dáng, gương mặt chẳng mấy xa lạ, chính là Hồng Lăng đến từ Bắc linh viện.
Mà Thiên Nhi các nàng đề cập, chính là người con gái thanh mai trúc mã, quấn quít từ bé với Mục Trần, sau đó gia nhập Vạn Hoàng linh viện, Đường Thiên Nhi.
Hơn hai năm, cô bé trở nên yêu kiều hơn, trổ mã đầy đặn khiến người ta động lòng. Đôi mắt lấp lánh nhìn không rời hình bóng trên cao kia. Gã kia ở Bắc linh viện rất xuất sắc, nhưng nàng cũng chưa bao giờ dám đoán rằng hôm nay hắn lại trở nên ưu tú tuyệt đỉnh như vậy.
– Hố hố, thì ra Thiên Nhi và hắn lại có mối quan hệ như vậy. Hay là ngươi lén bảo hắn khi đối chiến giả vờ chịu thua Thanh Tuyền tỷ, nói không chừng viện trưởng sẽ ngoại lệ cho hắn gia nhập Vạn Hoàng linh viện chúng ta đó nha.
Vài cô gái tủm tỉm cười chọc ghẹo.
Đường Thiên Nhi mặt đỏ bừng, trừng mắt sân si. Ánh mắt nhìn lại gã kia mang theo một tâm tình khó giải đáp. Từ lúc nhìn thấy cô gái xuất chúng đứng cạnh hắn, người con gái thậm chí chẳng hề kém Ôn Thanh Tuyền, trong lòng nàng đã cảm thấy rất xao xuyến.
Chẳng hiểu vì sao, nàng bắt đầu hối hận ngày trước phải chi không chọn đến Vạn Hoàng linh viện.
Nhưng dù sao nhìn thấy hắn ưu tú đến bực này, nàng cũng rất vui.
Đường Thiên Nhi run run đôi môi khổ sở, nhưng rồi trở lại kiên cường, trong lòng thầm cổ vũ cho Mục Trần.
“Nếu Mục thúc thúc biết được ngươi bây giờ lại vĩ đại đến mức này, nhất định sẽ rất hứng khởi.”