Hồ Ngạn Hạo cũng không nói đến khí phách tướng lĩnh, bởi vì những người ngồi ở đây hôm nay đều là tướng lĩnh của Lang Quân!
Lời này vừa nói ra, các anh em đều vùi đầu trầm tư suy nghĩ! Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt nhìn đến Trương Vũ Trạch, ánh mắt cười như không cười, ý tứ không gì rõ ràng hơn!
Thực ra, trong lòng Đông Phương Hạ và những người khác đều đã có người chọn lựa, đưa vấn đề này vào cuộc họp chỉ là hình thức mà thôi! Với những lời tối hôm trước của Hồ Ngạn Hạo, cộng thêm ám thị của Đông Phương Hạ với Trương Vũ Trạch vào tối qua, vì vậy đường chủ của các đường hiện tại đều im lặng, để các anh em khác trao đổi rồi mới lên tiếng.
Trong lúc A Phi và Quân Tử âm thầm thảo luận, những người khác đã bắt đầu tiến cử Tây Môn Kiếm! Ngoài mấy người Hồ Ngạn Hạo bọn họ đã biết nội tình, Tây Môn Kiếm trực tiếp bị những anh em khác mạnh mẽ tiến cử lên, nhìn thấy tình hình đi ngược lại với suy nghĩ của cậu chủ, Tây Môn Kiếm lập tức đứng dậy, vẫy tay ra hiệu cho mọi người im lặng!
“Các anh em, cảm ơn các anh em đã cất nhắc Tây Môn Kiếm tôi! Nhưng, tôi là cánh tay trái của Huyết Lang, tuyệt đối không thể tách khỏi Huyết Lang. Theo thời gian, kẻ địch mà các anh em Lang Quân chúng ta phải đối mặt sẽ ngày càng mạnh, an toàn của Huyết Lang là ưu tiên hàng đầu. Cho nên, các anh em vẫn nên tiến cử anh em khác đi, ở Lang Quân còn có rất nhiều anh em vượt trội hơn Tây Môn Kiếm tôi, chẳng hạn như Trương Vũ Trạch!”
Nhìn thấy đường chủ Tây Môn từ chối, ánh mắt của các anh em tối sầm lại! Huyết Lang là thống soái của Lang Quân, an toàn của anh đương nhiên là nhiệm vụ quan trọng, các anh em có thể hiểu được! Đồng thời, đối với sự trung thành của Tây Môn Kiếm càng thêm kính trọng! Nhưng lúc nghe thấy Tây Môn Kiếm tiến cử Trương Vũ Trạch, ánh mắt của toàn bộ các anh em đều đổ dồn lên người Trương Vũ Trạch.