– Đại thế đã định, Nhật Hành cung cao thủ đã bị tiêu diệt toàn bộ, còn dư lại không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm rồi vậy.
Miêu Nghị thấy hắn khí sắc không tệ, hỏi:
– Tu hành công pháp đó như thế nào?
Nói đến sự việc này, Diêm Tu cảm kích vô cùng đáp:
– Chập chững bước chân vào là đã biết vượt xa công pháp mà Diêm Tu trước đây tu luyện. Long ân của đại nhân, Diêm Tu không biết làm gì để báo.
Miêu Nghị vỗ vỗ vai của lão:
– Mau sớm đề cao tu vi của mình, Nguyện Lực châu không đủ thì tìm Thiên Nhi, Tuyết Nhi mà lấy. Ngươi là đại quản gia bên cạnh ta, ta không có sức quan tâm đến những thứ ngổn ngang loạn tùng phèo kia. Làm tốt chuyện của tự bản thân mình, chính là báo đáp tốt nhất đối với ta.
– Dạ vâng! Diêm Tu khắc ghi!
– Đi đi!
Miêu Nghị phất phất tay, Diêm Tu cáo lui rời đi.
– Tắm rửa!
Miêu Nghị xoay người vừa nói dứt câu, hai nữ lập tức đi chuẩn bị.
Điều kiện của Trấn Giáp điện tự nhiên không phải là Thủy Vân phủ có thể so sánh, phòng tắm rộng rãi sáng loáng, tập hợp lực của công tượng giỏi nhất trong hàng tỷ tín đồ, khiến cho cái bể Bạch Ngọc ấy được chạm khắc tỉ mỉ xa hoa vô cùng. Trong bồn tắm nước thuốc xanh rì bốc hơi nhiệt khí, dáng người của hai nữ trong điều kiện giàu sang tẩm bổ đã trắng nõn đầy đặn thiếu vải che, hầu hạ bên cạnh Miêu Nghị đang nhắm mắt im lặng hưởng thụ.
Thiên Nhi đang ôm một cánh tay của Miêu Nghị tẩy sát, đột nhiên lên tiếng:
– Đại nhân!
Miêu Nghị nhắm mắt “Ừ” tiếng, Thiên Nhi nói:
– Giờ này đại nhân địa vị không giống người thường, ở trong cung điện này diện tích thật rộng rãi, nếu dựa vào hai người chúng tôi đã xử lý không trọn việc rồi. Dựa vào thân phận của đại nhân, tuyển thêm một số cung nữ cũng là phía trên cho phép đó. Hôm nào để tôi và Tuyết Nhi tự mình đi chọn lựa cho ngài một số cung nữ có chút tư sắc dung mạo xinh đẹp đến, chẳng qua là không biết đại nhân thích dạng gì?
Nằm ở trên bờ Ngọc Thạch, nửa ngâm mình ở trong nước, Miêu Nghị ngạc nhiên mở mắt, nhìn bên này một cái, lại nhìn nhìn bên kia một cái, hơi lộ ra vẻ hồ nghi nói:
– Hai người các ngươi có thể có sự hảo tâm này, không nghĩ biện pháp đưa số tuyệt sắc phía dưới tiến cống đưa đi chỗ khác là tốt lắm rồi, còn đích thân đi chọn lựa cung nữ tư sắc dung mạo xinh đẹp cho ta, ta không nghe lầm đấy chứ?
Ngụ ý là, đừng cho là ta không biết hai người các ngươi đã làm chuyện tốt gì. Ta chỉ là giả vờ không biết thế thôi.
Lời này làm cho hai nữ có chút lúng túng, xem ra đại nhân cái gì cũng hiểu, chẳng qua là đang giả bộ hồ đồ mà thôi. Tuyết Nhi yếu ớt nói:
– Tôi và tỷ tỷ rõ ràng là một mảnh hảo tâm, đại nhân thật là oan uổng chết cho chúng tôi rồi.
– Còn dám mạnh miệng!
Miêu Nghị đưa tay nắm lấy cái cằm phấn nộn của nàng:
– Thành thật khai báo, rốt cuộc là có ý gì? Có phải đang thử thăm dò ta hay không? Ta có thể rất rõ ràng nói cho hai người các ngươi biết, ta không phải là người thích làm loạn, không cần phải ở nơi này thử dò xét ta như vậy.
Thiên Nhi ôm cánh tay hắn cười nói:
– Đại nhân, chúng tôi nói là lời nói thực tâm, địa phương lớn như vậy nếu dựa vào hai người chúng tôi thật sự không quản được. Chỉ nội chuyện thường ngày quét dọn thì đã không phải là chuyện dễ dàng rồi. Trước kia địa phương nhỏ, còn có thể để cho những thị nữ của thủ hạ của ngài đến giúp một chút. Giờ này địa phương lớn như vậy, không thể bảo thị nữ của người ta mỗi ngày đến đây để làm chuyện này. Tiếp tục như vậy nữa tôi và Tuyết Nhi thật sự không có thời gian tu luyện nữa rồi.
—————