” Họ Tương nữ tu vào Hắc gia thời gian mới gần đây, nguyên do được cho là lọt mắt xanh của Hắc Tuỵ chính là tên họ của lão thuyền trưởng kia. Nàng này là có câu chuyện người, tiến vào Hắc gia chính là để trả thù Hắc Tuỵ”
” Chẳng nhẽ lần đó là nàng ta cấu kết với kẻ thù của Hắc Tuỵ nội ứng ngoại hợp tiêu huỷ pháp thuyền?” Chung Ly vừa lúc nói ra suy đoán.
Châu Vĩ Thành đưa đến cho nàng một chén trà lắc đầu nói:. Truyện Huyền Huyễn
” Không phải, làm vậy nếu không giết được họ Hắc, sẽ chỉ làm hắn nghi ngờ. Kẻ thù là của chính Hắc Tuỵ, hại nhiều luyện khí người như vậy cho dù giết không chết hắn cũng muốn huỷ hoại Hắc gia danh dự.”
Chung Ly bất ngờ nghe xong:
” Hại một gia tộc danh dự đã hiến tế nhiều người như vậy?”
” Gia tộc đấu đá, thủ đoạn bẩn thỉu nào cũng có thể bày ra.” Châu Vĩ Thành nói xong quan sát Chung Ly. Thấy nàng vẫn không ngừng nhíu mày liền hỏi thêm:
” Chung tiểu hữu không xuất thân từ gia tộc?”
” Tiểu nữ chỉ là bình dân áo vải, gia tộc câu chuyện đối với ta vẫn còn mới lạ. Ngài mau mau kể tiếp…”
Châu Vĩ Thành không tin tưởng thân phận Chung Ly bịa ra nhưng vẫn chiều ý nàng tiếp tục kể chuyện.
” Hắc Tuỵ đã chết, nhưng không phải chết dưới tay kẻ thù mà do chính mình thiếp thất mưu hại.”
” Hắn xứng đáng, thân là tu vi cao nhất người bảo hộ pháp thuyền nhưng lại để kẻ thù giết hại vô tội khách nhân. Hắn khi đấy cũng chẳng hề có định ra tay cứu giúp luyện khí tu sĩ.” Chung Ly cảm nhận lại bản thân bất lực cùng sợ hãi lúc đó, nếu không đột phá kiếm đạo cảnh giới nàng và Ứng Nguyệt ắt sẽ chịu thương tổn nặng nề.
Châu Vĩ Thành im lặng nghe nàng phỉ nhổ họ Hắc, cũng lấy tay vỗ vỗ đầu nàng lấy làm an ủi. Tiểu nữ hài tâm linh thật yếu ớt, hắn nói chuyện cần uyển chuyển hơn.
Chung Ly ném xuống bàn tay đặt trên đầu hai mắt liếc nhìn Châu Vĩ Thành nói:
” Ngài không thể kể chuyện liền mạch sao? Còn nữa xoa đầu nữ hài là phải chịu trách nhiệm!”
” A, ngươi muốn ta chịu trách nhiệm như thế nào?”
” Làm tiểu nữ ca ca, ngài thấy tốt không?” Chung Ly mắt lấp lánh nhìn Châu Vĩ Thành. Ra tay hào phóng người thành nàng ca ca, sẽ không lỗ.
Châu Vĩ Thành nghe vậy cười lớn, tay vậy mà trực tiếp vò đầu nàng nói:
” Tốt, ta chưa từng có thân muội muội, nhận một cái cũng không tồi.”
Nói xong nhìn Chung Ly tóc tai bù xù đưa tới một tấm lệnh bài:
” Đây là Châu gia nội bộ lệnh bài, đứng trước Châu gia người và sản nghiệp nó tác dụng rất lớn.”
Chung Ly nhận lấy lệnh bài, nhìn trước mắt người biến nàng lời nói đùa thành sự thật. Quá nhanh đi, có một cái ca ca cứ đơn giản như vậy!?
Châu Vĩ Thành xem ngơ ngác nữ hài miệng mỉm cười. Thanh Hà tiên tông Minh Duyệt phong dưới toà thân truyền đệ tử thành hắn muội muội, truyền đến tai đám tộc nhân kia hẳn sẽ khiến nội bộ sóng ngầm kích động.
” Ta nói tiếp. Hắc Tuỵ chết do trúng cổ khiến Hắc gia rối loạn, Hắc lão gia chủ muốn tìm thê thiếp trong phủ hắn tính sổ nhưng người tất cả đã biến mất không chút tăm hơi. Ta vừa hay lại biết được Hắc Tuỵ phía trước có một người thiếp cũng mang họ Tương đã sớm ngã xuống. Nghe nói chính là do hắn ham nữ tu sắc đẹp đã cướp về phủ còn giết hại nàng này người trong lòng. Cho nên chịu sự trả thù của nữ tử đồng họ cũng là chính do hắn tự gây hoạ.”
” Trúng cổ, ca ca sao người biết là do họ Tương nữ tu làm?” Nàng rất nhanh đã thích ứng cách xưng hô, mặt không đổi sắc hỏi ra.
” Bởi vì người này bỗng dưng xuất hiện, trước đó đám thiếp thất của Hắc Tuỵ đều không dậy nổi một bọt sóng. Chỉ khi họ Tương tiến vào phủ mới bắt đầu xảy ra nhiều chuyện.”
Chung Ly gật đầu nghe hết câu chuyện, nữ tu này trả thù xong liền biến mất cùng toàn bộ Hắc Tuỵ thiếp thất, thủ đoạn vậy mà che dấu được toàn bộ Hắc gia. Đây là hung ác lại có tài người, dám hy sinh bản thân để trả thù.
” Nữ tu này giữ nguyên họ tiến vào Hắc gia chả nhẽ không bị nghi ngờ. Còn nữa họ Tương nữ tu chính là đã chết đi thiếp thất hay là đồng bào tỷ muội với người quá cố?”
” Điều này không rõ nhưng câu trước ca ca có thể trả lời cho ngươi. Hắc Tuỵ tự cao tu vi bản thân, hơn nữa lại háo sắc thành tánh cho nên chút trùng hợp hắn cũng sẽ không bỏ trong mắt, chính là kiêu ngạo bị kiêu ngạo hơn hại.”
” Không đổi họ tiến vào Hắc phủ chính là không sợ gì người. Thành công trả thù càng không đáng phải ngạc nhiên.” Chung Ly cảm thán.
Hai người ngồi trong góc thì thầm to nhỏ cả buổi cũng không gây chú ý. Đến cuối cùng Chung Ly tạm biệt mới nhận ca ca trở về khách điếm. Châu Vĩ Thành nhìn nàng rời đi mới biến mất, chuyện hắn phải làm còn nhiều, lần sau gặp lại muội muội này hẳn sẽ khiến hắn càng thêm bất ngờ.
Trở về đến nơi đã thấy Doãn Ứng Nguyệt ngồi chờ nàng. Cả hai hiểu ý cùng nhau tiến vào phòng mở ra trận pháp nói chuyện.
” Chung Ly, họ Tần kia không muốn từ hôn với ta! Hắn nói rằng hôn sự từ lúc ông nội còn sống định ra ta không có quyền huỷ bỏ.”
” Vậy ngươi nói chuyện về Lý Giả Tuệ với hắn chưa?”
” Ta đã nói, hắn chỉ đáp lại sẽ giải quyết còn lại giải quyết như thế nào một chút cũng không tiết lộ.”
” Ứng Nguyệt thấy hắn là người như thế nào? Liệu có hợp ngươi tâm ý?”
” Ta lần đầu gặp hắn, cảm nhận chỉ là từ xa lạ thành đã biết mặt người. Tiếp xúc chưa nhiều không thể phán định.”
” Tốt, nếu hắn đã nói vậy ngươi phía sau cứ yên ổn làm là được. Lý Giả Tuệ hỏi đến liền đúng sự thật trả lời, ngươi lại không phải không có người chống lưng trong tông môn.”
” A Ly cảm ơn ngươi, ngươi là ta tốt nhất bằng hữu.”
Doãn Ứng Nguyệt ôm trầm lấy nàng, hai mắt đã thấm lệ. Chung Ly đối xử với nàng quá tốt, từ bảo vệ đến đưa tặng cơ duyên còn có làm chống lưng cho nàng. Cảm ơn A Ly thôi không đủ, sau này Ứng Nguyệt ta muốn đuổi kịp nàng ấy bước chân để trả lại xứng đáng ơn nghĩa.