Nó bĩu môi
– Từ nhà anh tới đây xa không?
– 7km thôi
– Xa thế, thôi không sao mình ghi nhận tấm lòng của bạn, sau bạn cưới nhất định sẽ đi phong bì nhiều tiền nha
– Thôi mình đi về đi học thêm đây
– Ủa nay anh đi học à?
– Nên mới tiện đường mang qua đây, anh không tốt như em nghĩ đâu
Nó lại bĩu môi
– Thôi vào ôn bài đi mai mà thi, mai quên từ vựng không còn ai tốt bụng như anh nhắc cho đâu đấy
– Trường anh có nhân tố nào đẹp trai như anh mai đi thi không? Để em cua nào
– No one_ Duy Dương lắc đầu
Nó cười cười
– Thôii đi học đi không muộn
Duy Dương cười rồi phóng xe đi, đúng là đẹp trai làm gì cũng đẹp, đi gì cũng đẹp hết
Quỳnh đứng nãy giờ đợi nó, nó vừa đi lại đã thở dài
– Kiếm cho tao một anh như thế đi_ Quỳnh trưng bộ mặt ghen tị nhìn nó
– Trung Kiên đấy_ Nó lại trêu Quỳnh và kết quả là hai đứa đuổi nhau chạy vào tận phòng ngủ mới thôi
Cô chủ nhiệm qua đi xem tụi nó học như nào mà chẳng thấy nó ở đâu, lúc về lại cầm theo đồ ăn
– Cô bảo ôn đi rồi lát đi mà lại đi trước à
– Đâu ạ, em ra cổng lấy đồ thôi mà cô
– Ơ, thế cô An qua đây à? Hay ai mà mang đồ cho cơ
– Hoàng Duy Dương cô ơi_ Quỳnh đứng bên cạnh trêu nó
– Ơ thế hai đứa yêu nhau lúc nào rồi cơ à?_ Cô ngạc nhiên nhìn nó hỏi
– Làm gì có ạ, anh em tốt thôi cô ơi, ngày nào mà yêu được em sẽ mở tiệc mời cô đi ăn, em sẽ mời cô ăn cá ngừ vây xanh, đưa cô sang dubai ăn bò kobe, sang Tây Ban Nha ăn món thịt muối Jambon, qua London cho cô thử trứng cá muối Almas, qua tận Nhật Bản ăn Dưa hấu đen Densuke, tiện thể thưởng thức Dưa lưới Yubari luôn
– Thôi đi cô nương, lúc yêu nhau thật lại không dám gặp cô giờ.
– Thôi làm chị em, à nhầm anh em tốt thích hơn cô ạ
– Mình hợp nhau đến như vậy, thế nhưng không phải là yêu…_ Quỳnh đứng bên cạnh hát làm cô với tụi kia phì cười
– Cô mời trà sữa đi ạ, nó có giá 132k một ly nên rất là ngon đấy ạ
– Hả? Gì mà đắt thế? _ Cô tròn mắt nhìn nó
– Nhưng mà ngon lắm ạ hí hí hè con chỉ cần bao người ta 1 kem lotte 5k 1 tuần là được uống 1 ly trà sữa
– Sao bà khôn thế_ Lớp trưởng đang ôn bài lên tiếng
– Hí hí, đây là dâu tây có giá 200k 1 kg, còn cả kiwi vàng 220k 1 kg còn vừa seach xem giá xong đấy
– Ồ vậy là mình đồ ăn cho chị, có xíu đây là mất 683k cơ à, đúng là dân có tiền
Nó chỉ biết cười, bóc hộp dâu tây ra đưa cho lớp trưởng với cả Trâm Anh ăn cùng, ở cùng phòng có 4 người thôi mà
– Ngon thế_ Quỳnh ôm khư khư ly trà sữa, có mỗi hai ly nó đưa cho cô uống thử một ly rồi còn ly đưa cho Quỳnh, thôi thì dù sai nó cũng uống nhiều lần rồi
– Đi xuống lễ tân mượn dao cắt kiwi ăn đi_ Nó kéo Quỳnh đi
– Ngon thực sự bạn ạ_ Nãy giờ nó nghe câu này nhiều lần rồi
– Kiwi vàng không biết ngon hơn kiwi xanh không nhỉ?
– Không ngon cũng ăn, mà chắc ngon mới đắt chứ
Nó chẳng nói thêm câu nào, đi xuống tận quầy lễ tân mượn dao lên cắt kiwi ăn, ở nhà có bao giờ được ăn dâu tây với kiwi đâu chứ
– Năm ngoái thì ốm lên ốm xuống làm cô lo lắng, năm nay vui tươi lạ thường nhỉ?
– Hic cô nói thế khác gì cô mong em ốm à_ Nó vờ xụ mặt nhìn cô
– Thôi muốn đi chơi thù vào ôn bài một lúc rồi cô đưa đi chơi, nhanh lên đấy, để cô qua phòng các bạn khác xem như nào
Đáng nhẽ ra là một đội tuyển sẽ ở chung nhưng vì nó với quỳnh không thể sống xa nhau nên năn nỉ cho ở chung mãi mới được, thế các thầy cô lại xếp thêm lớp trưởng thi toán với Quỳnh vào, và cả Trâm Anh thi Anh giống nó vào một phòng này cho tiện. Lớp trưởng thì có không sao nhưng cả nó với Quỳnh đều có chút không thich Trâm ânh cho lắm, cũng không biết tại sao nữa, đơn giản là vì không chơi với nhau nên không thân nên không thích thế thôi. Thêm nữa là đơn giản là Trâm Anh rất thích Duy Dương, hôm gặp ở trường là thích lắm rồi, về có gửi add nhưng Duy Dương không quan tâm lắm, suy cho cùng ở lớp ngoài Quỳnh và Phương Anh ra thì chẳng ai được add mặc dù tụi con gái trong lớp, đúng hơn là trong trường gửi add gần hết.
Nếu mình nó cũng có thể ăn hết số dâu tay và kiwi này nhưng rất tiếc là nó không thể ăn một mình được, phải chia cho các bạn ăn cùng nữa, hí hí cùng lắm nó lại mặt dày gọi cho cô An là mai nó qua, chỉ cần than là con muốn ăn dâu tây là kiểu gì cũng có liền thôi mà.
– Không ôn à?_ Nó liếc thấy Quỳnh đang xem điện thoại tò mò hỏi
– Ngắm chồng một lát đã, mai lấy động lực đi thi, hic đẹp trai quá_ Quỳnh ôm điện thoại cười cười
– Chồng nào?_ Lớp trưởng ngơ ngác nhìn Quỳnh
– Trên instagram nó follow bao nhiêu người thì bấy nhiêu chồng nó đấy_ Hà Đan thở dài
– Đến chịu_ Lớp trưởng thở dài lắc đầu
– Có hơn trăm mấy chứ đâu có nhiều đâu
Chẳng ai bảo ai cả ba đứa còn lại lắc đầu nhìn nhau rồi quay xuống học bài.
Được lúc sau thấy thầy dạy toán qua xem cả lớp trưởng với Quỳnh ôn như nào, căn bản đội tuyển toán có 2 đứa con gái, 3 đứa kia là con trai lại còn là trai lớp khác nên dù sao cũng không học chung được.
Cứ tưởng sẽ ôn tập nghiêm túc nhưng tiếc là nó không học được khi mà lần đầu tiên được ở cùng buổi tối với các bạn trong lớp, thế là phòng này phòng kia là kéo sang hết phòng nó chém gió, xong rồi năn nỉ thầy cô cho đi chơi.
Với kinh nghiệm đầy mình nó dẫn cả đoàn đi phố đi bộ đi dạo và ăn uống các thứ, còn đươbg nhiên của ai người đấy trả tiền rồi, nó chủ có nhiêmh vụ dẫn mọi người đi
– Đừng ăn uống linh tinh đau bụng đấy nha_ Các thầy cô đều nhắc như thế, tiếc là khi thấy đồ ăn mà không ăn thì không được nên bất chấp
– Cô có mang theo thuốc đau bụng đúng không ạ? Hí hí vậy chỉ cần uống thuốc là khỏi rồi_ Đấy chính là ý tưởng của một đứa ngáo ngơ không ai khác là Hà Đan
Lượn lờ được một lúc tới 9h 30 phút thì cũng bắt đi về chuẩn bị đi ngủ để mai đi thi. Thâth ra nó rất thích ngủ nhưng không thích ngủ sớm quá như này đâu. Thế nên là các thầy cô đi kiểm tra kêu đi ngủ thì đúng là lên giường thật, nhưng tiếc là nghịch điện thoại chứ không ngủ đâu.
Bỗng ting ting trên nhóm tiếng Anh, nó vừa ấn vào xem thấy cô kêu có tin gấp, vừa nhắn hỏi cô có chuyện gì, tưởng đâu cô mới nghĩ ra cái gì liên quan đến đề thi ngày mai vì cô rất hay bỗng dưng nghĩ ra đúng lắm
Một phút sau thấy cô rep lại
” Hà Đan, Trang, Ngọc Mai chưa đi ngủ, mai nộp tiền phạt vì tội không nghe lời nha”
Đấy nó đã có dự cảm không lành, là nãy coi vừa bảo tụi nó đi ngủ mà giờ lại nhắn tin hóa ra là lừa, aw sau nó lại không nghĩ ra chứ.
Bonus thêm câu nữa
” Cô mà sang thì đừng trách nha, tắt điện thoại đi ngủ đi”
Nó ngậm ngùi tắt điện thoại không cô sang thật thì toang…