Lạc Tu còn chưa nói cái gì, Lạc nãi nãi liền không vui.
“Ông nói bậy gì đó! Thân thể tôi không tốt sao lại liên quan đến Tiểu Tu, lão già ông đừng ở chỗ này nói linh tinh, đi châm trà!”
Lạc lão gia tử cũng ở bên ngoài nói vậy mà thôi, sẽ không sinh khí tức giận thật với cháu nội của mình, nhưng mà ông vẫn làm ra bộ dáng tức đến mức thở phì phì.
“Bà đừng có mà quan tâm nó!” Nói xong, tức giận đi ra ngoài.
“Tiểu Tu, đừng để ý đến ông nội con.” Lạc nãi nãi lập tức lôi kéo tay của Lạc Tu nói.
Lạc Tu cười cười, nói: “ông nội tức giận cũng là phải…… Lần này là con quá phận, mặc kệ thế nào con cũng đã làm bà nội sinh bệnh, đều là con sai, con quá không hiểu chuyện.”
Anh thật là không hiểu chuyện, nếu không như thế nào sẽ làm Lạc gia rơi vào hoàn cảnh này.
“Tiểu tử mà, tính tình như vậy cũng là đương nhiên.” Lạc nãi nãi lập tức nói. “Tiểu Tu a, con có chỗ nào không hiểu chuyện đâu, Tiểu Tu của chúng ta thực hiểu chuyện, lúc ấy tức giận không phải nhanh như vậy đã về rồi hay sao! Bà nội cao hứng đến chết, Tiểu Tu, buổi tối hôm nay cũng đừng đi, ở nhà đi, bà bội kêu người giúp việc làm đồ ăn ngon”
Lạc Tu vốn dĩ cũng không muốn đi, anh muốn ở nhà nhiều một đoạn thời gian vì thế liền trực tiếp gật gật đầu.
“vâng, con sẽ ở nhà vài ngày”
“A, thật sự? Thật tốt quá!” Lạc nãi nãi vui mừng nói.
Thật ra bà cũng chỉ nói vậy mà thôi bởi vì bà vẫn biết, bây giờ trong mắt hay trong lòng cháu nội đều chỉ có Bạch tiểu tử kia, đã thật lâu không qua đêm ở nhà, nhưng lại không nghĩ tới anh thật sự đồng ý rồi! Sao có thể không vui được?
Nhìn khuôn mặt bà nội nhà mình vui vẻ, Lạc Tu cảm thấy rất là chua xót, chỉ là chính mình đồng ý ở lại trong nhà, bà liền vui như vậy?
Đời trước rốt cuộc có bao nhiêu khốn nạn?
“Bà nội, bà nghỉ ngơi cho thật tốt, con cũng có chút mệt mỏi, trở về ngủ một lát.”
“Được, được, đi thôi, đi thôi.” Lạc nãi nãi biết tôn tử nhà mình sẽ ở lại trong nhà, cũng không để bụng chuyện chốc lát như vậy, vội nói: “bà nội chờ kêu con rời giường.”
“vâng.” Lạc Tu cười cười.
Rời khỏi phòng Lạc nãi nãi, lại đụng phải Lạc lão gia tử châm trà trở về,
Lạc lão gia tử trừng mắt.
“Lại muốn đi?”
Lạc Tu nhìn ly nước trên tay ông, cười duỗi tay.
“ông nội lấy cho con uống?”
Lạc gia gia trừng nắt.
“Ai nói!”
Lạc Tu chớp chớp mắt.
“Như vậy người lấy hai
ly làm cái gì?”
“Ta và bà nội mày không phải hai người?” Lạc gia gia càng tức giận.
Lạc Tu nhún vai. “
vâng, vậy con tự mình lấy, khát chết rồi”
Lạc lão gia tử nghe vậy bốc hỏa.
“Được rồi được rồi, con cầm lấy rồi đi đi.”
Lạc Tu lưu loát tiếp nhận một ly, cầm lên uống.
“ông nội,con vào trong phòng ngủ.”
Đem theo ly nước không, Lạc Tu trực tiếp đi lên phòng
Lạc gia gia tiêu hóa tin tức vừa rồi ……A? Đây là không đi nữa rồi?
Lạc gia gia có chút ngoài ý muốn, mà sau khi vào đến phòng, nghe được Lạc nãi nãi khẳng định, Lạc gia gia trong mắt hiện lên nghi hoặc.
” tiểu tử kia thật sự nói ở nhà?”
“Đúng vậy!” Lạc nãi nãi hưng phấn nói.
“Ông nói có thể hay không bởi vì tôi sinh bệnh, Tiểu Tu cùng bạch tiểu tử kia cãi nhau rồi có mâu thuẫn?”
Lạc gia gia cảm thấy không hiện thực.
“Không nên…… Có lẽ có nguyên nhân khác.”
“Tính, dù sao Tiểu Tu ở nhà là tốt rồi, ha hả a…… ông nhìn, cháu nội chúng ta vẫn là rất hiếu thuận đi? Tôi sinh bệnh nó lập tức liền đã trở về, ông còn nói nó khẳng định qua mấy ngày mới trở về! Hừ!”
Lạc gia gia sờ sờ cái mũi, tuy rằng bị oán trách, nhưng khóe miệng lại câu lên. “ừ ừ, lần này là tôi oan uổng hỗn tiểu tử kia……”
——————————————————–