Nói cách khác, sự tình lần này quả thật là kỳ ngộ của mình, nhưng lại là kỳ ngộ có được nhờ vào năng lực của bản thân. Nghĩ tới đây, Dương Khai chợt thấy sung sướng, bởi cái gọi là ngựa tốt phối yên tốt, mỹ nữ tặng anh hùng…
– Hắc Thư đâu.
Dương Khai bỗng nhiên nhớ tới bảo bối được mình gối đầu một năm qua, bất giác vội vàng đi tìm, nhưng làm thế nào cũng tìm không ra.
Đang lúc lo lắng, dường như trong cơ thể mơ hồ có chút động tĩnh gì đó. Ngay sau đó, Hắc Thư liền bỗng xuất hiện trước mắt Dương Khai, rơi bộp xuống mặt đất.
Dương Khai ngạc nhiên, đưa tay nhặt lên, chau mày suy tư một lát. Tâm niệm vừa động, Hắc Thư từ trong tay liền biến mất. Khẽ động lần nữa, Hắc Thư lại xuất hiện.
Cảnh tượng này giống như đang chơi trò ảo thuật, nhưng sắc mặt của Dương Khai lại nghiêm trọng vô cùng, vì hắn thực sự đã cảm nhận được, Hắc Thư có thể dựa theo ý niệm của mình mà thu vào trong cơ thể.
– Chất liệu của cuốn Vô Tự Hắc Thư này chẳng lẽ lại… là Trấn Hồn thạch!
Dương Khai vừa dứt lời, thiếu chút nữa dọa chết mình.
Trấn Hồn thạch à! Nhưng đó chính là nghịch bảo trong truyền thuyết.
Chỉ có nơi có hàng tỉ âm hồn tụ tập, cửu âm vực sâu không thấy mặt trời, hấp thụ vô số tinh linh mới có cơ hội hình thành kỳ dị thạch.
Lời đồn đại xưa nhắc đến chính là thứ này.
Một khối hắc thạch cỡ một tấc vuông, vùi trong lớp lớp bùn lầy, sinh linh không thể đến gần, cỏ cây cũng không thể sống nổi!
Lời này có chút hơi hướng khuếch đại, một khối Trấn Hồn thạch lớn cỡ một tấc vuông làm sao có thể chôn vùi dưới hàng vạn hàng vạn dặm đất đai? Nhưng quá trình hình thành của loại đá kỳ dị này quả thật tàn nhẫn tanh mùi máu. Bất cứ sinh mạng nào tới gần chung quanh, đều sẽ chết ngay lập tức.
Mà thời gian hình thành của nó cũng vô cùng dài, nhanh thì mấy ngàn năm, lâu thì trên vạn năm.
Quá trình hình thành tạm thời không truy cứu đến, nhưng một khi Trấn Hồn thạch được hình thành, đó chính là báu vật không gì bằng. Bởi vật này có sức mạnh rất kỳ lạ, nó có thể dung nhập được vào cơ thể người, còn có thể mở ra một không gian đặc biệt từ bên trong, không gian này có thể to có thể nhỏ, dùng để cất giữ đồ đạc thì không gì tốt hơn.
Mặc dù Dương Khai chỉ là đệ tử thí luyện của Lăng Tiêu các, thân phận hèn mọn, nhưng kiến thức cũng không hề kém, huống hồ truyền thuyết Trấn Hồn thạch lại được lưu truyền nhiều năm như vậy, bất cứ ai cũng từng được nghe qua.
Lúc vừa cầm lấy cuốn Hắc Thư, Dương Khai vẫn không ngờ tới điều này. Nhưng bây giờ thấy mình có thể thu nó vào trong cơ thể, lại liên tưởng đến bộ Khô Lâu Kim Thân thoát ra từ trong trang sách, làm sao có thể không nhận ra chất liệu của Hắc Thư?
Dương Khai mồ hôi đầm đìa.
Trấn Hồn thạch này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, sớm đã tuyệt tích hậu thế. Nhưng không ngờ mình lại có thể gặp được một khối, mà còn là một khối lớn thế này!
Lời đồn trong truyền thuyết kia chỉ nói Trấn Hồn Thạch lớn một tấc vuông, mặc dù chỉ lớn có như vậy cũng vô giá rồi. Nhưng khối đá trước mắt mình lại được chế tác thành một cuốn Vô Tự Hắc Thư, một cuốn Hắc Thư dài một thước, dày ba chỉ!
Giá trị này… không thể lường được!
Việc này nếu lan truyền ra ngoài, đừng nói một Lăng Tiêu các hèn mọn, ngay cả Vương triều Đại Hán, e rằng cũng bị người ta san bằng trong một đêm.
Dương Khai không kìm được cảm giác nóng bỏng trên tay, trong lòng kinh hãi hết sức, cũng không quên lau mồ hôi. May là vật này có thể thu vào trong cơ thể, bằng không phiền toái to rồi.
Thân mang nghịch bảo như thế, Dương Khai cũng không dám không cẩn thận. Hắn vội vàng như ăn trộm đóng cửa lại, trốn trong nhà mà tim đập thình thịch.
Dương Khai vô cùng hưng phấn, rồi lại lo sợ bất an.
Hiện tại thực lực của mình thấp như vậy, làm sao giữ được trọng bảo như thế này bên mình đây? Tuy nói Vô Tự Hắc Thư có thể thu vào trong cơ thể, không lo nguy cơ bị bại lộ, nhưng dù sao Dương Khai cũng cảm thấy không tự tin.
Chỉ có tu luyện, chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có thể giữ được thứ thuộc về mình! Nhớ tới cảnh ngộ ba năm trước đây, ánh mắt sợ hãi của Dương Khai dần dần tỉnh táo trở lại.
Mình vượt ngàn dặm xa xôi, lang thang vất vưởng đi tới Lăng Tiêu các này, không phải là để tu luyện sao?
Mình đã có được Vô Tự Hắc Thư, khám phá nó không chút trở ngại. Trang thứ nhất của Hắc Thư cho mình Ngạo Cốt Kim Thân, tuy không biết rốt cuộc nó có ích lợi gì, nhưng xem ra tuyệt đối sẽ không thấp kém. Mà Hắc Thư còn có nhiều trang như vậy, chẳng lẽ lại chỉ có mỗi một bộ Kim Thân?