Cậu nghe âm thanh trầm thấp của hắn vang lên.
“Em nỡ lòng đợi đến giây cuối mới gọi cho tôi. Tôi đã chờ em suốt ba ngày.”
Chương Hiểu không nhịn được nói rõ lòng mình cho hắn.
“Tôi rất sợ… Tôi thích đường nét nữ tính của anh, nhưng cũng sợ bộ phận nam tính của anh.”
Sở Quân nở nụ cười.
Hắn cầm một cây kéo, cầm mấy lọn tóc đen cắt roẹt một cái đến tận gốc.
Tóc đen bay lả tả trên sàn.
“Em nhìn cho rõ, tôi là đàn ông.”
“Em cảm thấy phụ nữ mặc quần sẽ không còn là phụ nữ à? Tương tự, tôi thích giày cao gót, thích trang điểm và váy vì làm vậy sẽ đẹp chứ không phải vì chúng thuộc về phái nữ. Đàn ông mặc váy vẫn là đàn ông. Tôi là đàn ông một trăm phần trăm, càng không có bộ phận của nữ giới.”
Sở Quân cầm tay cậu đặt lên đũng quần.
“Điểm này em cũng rõ mà, không phải sao?”
Cậu rốt cuộc cũng rõ. Sở Quân là đàn ông một trăm phần trăm, nếu như yêu hắn thì cậu sẽ thành kẻ đồng tính luyến ái.
Phiên bản Sở Quân là nữ trong mơ của cậu vốn dĩ không tồn tại.
Trứng rung lẳng lặng nằm im trong đại tràng. Cả ngày dài, cảm giác khang khác vì vật lạ mang tới đã không còn quá rõ. Chương Hiểu vẫn buộc chặt tinh thần như cũ, rút vào ghế sau. Cuối cùng thì xe cũng dừng lại, cậu lo lắng bấm chuông cửa rồi lao vào vòng tay Sở Quân.
“Lấy ra… Làm ơn… Lấy ra đi…”
Sở Quân vỗ nhẹ lưng để cậu thả lỏng. Hắn cởi quần cậu ra, đút ngón tay mảnh khảnh vào hậu huyệt.
Chương Hiểu vùng vẫy một chút, “Bẩn lắm…”
“Sao tôi có thể ghét bỏ chó con đáng yêu của mình chứ. Lát nữa tôi sẽ tắm rửa cho em.” Hắn nói. Trên người hắn không còn là mùi nước hoa ngòn ngọt của hôm ấy nữa, thay vào đó là hương rừng thấm đẫm mùi vị cổ xưa. Một thứ mùi giúp làm dịu tâm trạng cậu.
“Và cả…” Sở Quân thì thào, “Tôi muốn em trải nghiệm khoái cảm cực khoái khi cao trào bằng tuyến tiền liệt.”
Công tắc bật mở, tiếng máy móc rung “ong ong” vang lên trong cơ thể, kích thích bất ngờ khiến Chương Hiểu hét lên: “A… Không —— Làm ơn… Tắt đi…”
Sở Quân mắt điếc tai ngơ, hai ngón tay ra vào hậu huyệt, đùa nghịch trứng rung bên trong.
Một cảm giác kì lạ quét qua toàn bộ phần thân dưới. Chỗ đó là đại tràng, là ruột… Sao lại có cảm giác…? Chương Hiểu rên rỉ lắc đầu, cảm nhận thứ phía trước chậm rãi cương ứng.
Trứng rung chạm trúng điểm nào đó, toàn thân cậu chấn động, một dòng điện men theo sông lưng xọc thẳng lên não.
“Ưm…!!”
“Xem ra điểm nhạy cảm của bé cưng ở đây.”
Sở Quân khéo léo dùng trứng rung làm hậu huyệt cậu, vật nhỏ rung động chèn ép tuyến tiền liệt. Chương Hiểu vặn vẹo mông muốn trốn trước khoái cảm kì lạ chưa từng trải qua quét đến, thế nhưng khi nhìn từ ngoài vào lại thấy như cậu đang dâm đãng cắn nuốt ngón tay hắn một cách thèm khát.
“A… Hức… Đừng mà… Dừng lại…”
Sở Quân hôn lên môi cậu, nuốt hết những tiếng rên rỉ. Chương Hiểu “ưm ưm a a” đáp lại, không biết phải làm thế nào với khoái cảm xa lạ trong mông.
“Bé cưng… Còn nhớ từ an toàn của chúng ta không? Nếu em thật sự muốn dừng lại thì nói nó. Nhưng, tôi hi vọng em có thể cẩn thận cảm nhận cơn cực khoái mà tôi mang đến.”
Ngón tay hắn dừng lại vài giây. Song, lúc này cậu lại thấy khó mà nhịn được, không biết xấu hổ mà vặn vẹo chà xát thịt huyệt lên ngón tay hắn, khoái cảm làm đầu óc cậu mơ màng.
Sở Quân tiếp tục hôn, “Ngoan lắm.”
Miệng huyệt lúc đầu còn hơi khô, chẳng biết từ lúc nào lại chảy ra chất dịch dinh dính tạo thành tiếng nước lõm bõm giữa chuyển động của trứng rung và ngón tay Sở Quân. Hắn giải phóng bộ phận sinh dục trong quần cậu, thứ đó đã dựng đứng, niệu đạo rỉ ra dâm dịch nhỏ xuống sàn theo quỹ đạo nhỏ.
“Ưm… A a… Sở Quân…”
“Bé cưng, nói thật cho tôi biết. Thoải mái không?”
“Thoải… Thoải mái… Thích lắm… A a…”
Sở Quân càng thêm ra sức ra vào, ấn bóp hậu huyệt. Khoái cảm khổng lồ như sóng biển từng lớp từng lớp rửa sạch hạ thể. Toàn thân cậu đỏ ửng, cơ thể căng cứng, đôi mắt ướt át hé mở. Vẻ mặt ham muốn, song vẫn ẩn chứa sự hoang mang như trước.
Khoái cảm tích lũy bất ngờ vỡ òa, cả người run rẩy đạt đến cao trào. Chương Hiểu thấy như có một cơn sóng lớn đang dâng lên, quét sạch toàn bộ suy nghĩ khiến đầu óc trống rỗng. Cậu choáng váng, muốn hôn lên đôi môi hồng hào của Sở Quân.
Ý thức bị cuốn trôi bởi dục vọng, thậm chí cậu còn không biết mình đã bắn tinh.
Sở Quần rút quả trứng rung ướt sũng ra, ném xuống đất. Hai ngón tay tiếp tục đùa nghịch hậu huyệt của cậu.
“Em xem… Tạo hóa giấu tuyến tiền liệt ở nơi này thật là nghịch ngợm mà.”
Hắn móc dương v*t của mình ra, quy đầu thô to để trước miệng huyệt.
Chương Hiểu sợ đến toàn thân cứng ngắc.
Hắn cười một tiếng, cầm tay cậu để thủ dâm cho mình, “Hôm nay vẫn sẽ tha cho em, không cần vội. Chúng ta còn rất nhiều thời gian.”
Tôi không biết mình sẽ sa đọa đến nhường nào.
Sở Quân là đàn ông một trăm phần trăm.
Vậy mà tôi lại biến mình thành “cô gái” của Sở Quân, hay nói đúng hơn là “giống cái”, được sử dụng để chịu đựng những ham muốn xác thịt của đàn ông.
Sau khi hắn xuất tinh, Chương Hiểu cẩn thận liếm sạch gậy th*t.
Không hề nhận ra rằng, dáng vẻ này của cậu như đang khẩu giao cho một người đàn ông.
– Còn tiếp –