“Theo anh tham gia bữa tiệc từ thiện.”
À!
Nhất thời Cố Lan San không kịp phản ứng, sững sờ trong chốc lát sau đó cong môi, cô sợ mình cười ra tiếng liền nâng tay che kín miệng mình, con ngươi linh hoạt đảo quanh bộ dáng vô cùng vui vẻ.
Thịnh Thế vậy mà mời cô tham gia tiệc từ thiện, ý của anh chính là mang cô đi gặp mấy người hợp tác làm ăn trong công việc của anh.
Cô và anh kết hôn lâu như vậy anh chỉ từng yêu cầu cô theo anh tham gia tiệc xã giao một lần, lần đó cô không thoải mái nên từ chối sau đó anh không còn đề cập tới nữa. Trái lại cô thường thấy đủ loại hình ảnh có mặt anh và cô gái theo anh trên những tin tức scandal.
Còn lần này anh thế mà lại muốn dẫn theo cô?
Thật ra thì Cố Lan San không thích những trường hợp tiệc xã giao đó, nhưng cô không biết sao giờ này mình lại cảm thấy vui vẻ.
“Có khó khăn gì sao?” Thịnh Thế thấy Cố Lan San do dự không lên tiếng liền mở miệng hỏi.
“À?” Cố Lan San lại hoảng hốt kêu một tiếng, sau đó nghe tiếng Thịnh Thế truyền tới lần nữa: “Nếu như có khó khăn…..”
Thịnh Thế còn chưa dứt lời Cố Lan San đã giành cắt ngang lời anh trước: “Em đang nghĩ, hình như em không có lễ phục dạ hội nè!”
Trong giọng điệu Cố Lan San đầy sự mất mát.
Thịnh Thế nghe thấy cười khẽ hai tiếng liên tiếp, nói: “Mấy giờ tan làm? Anh tới đón em.”
Cố Lan San nhìn thời gian trên điện thoại, áp điện thoại vào tai lần nữa, trả lời: “Sáu giờ tan việc.” Nói xong Cố Lan San lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng năm giờ rưỡi em có thể đi rồi.”
“Ừm, vậy năm giờ rưỡi gặp.”
“Được, chút nữa gặp.” Cố Lan San nói xong lại nói thêm câu: “Em cúp máy.”
“Ừ, cúp đi.”