Như vậy cũng tốt!
Chu Hằng đưa mắt nhìn, chúng nữ đã tỉnh lại toàn bộ, ngược lại thì hắn thành người cuối cùng!
– Cách Sáng Thế Đế xuất thế ít nhất còn có 4 ngày, chúng ta nhất định phải nắm bắt thời gian lên đường!
Chu Hằng nói.
Chúng nữ đều là gật đầu. Tu vi của các nàng tuy rằng cũng không có biến hóa rõ ràng, nhưng mỗi người đều đạt được thể chất cường đại, tiền đồ phát triển phát triển không thể lường! Điều này làm cho các nàng đều có tin tưởng vô cùng cường đại.
– Đi!
Bọn họ thông qua hẻm núi thứ tư, rất nhanh đã tới phía cuối hẻm núi thứ năm, yêu thú trấn áp nơi này đã bị xử lý, bọn họ sử dụng lệnh phù thông qua, hẻm núi thứ sáu, thứ bảy cũng giống như vậy.
Bởi vì có hai lệnh phù là ở trong tay Tử Anh Minh, bọn họ sẽ cần tìm hai khối để bổ khuyết chỗ trống này. Tuy nhiên có Hoặc Thiên ở đây tự nhiên không khó khăn chút nào, bọn họ thuận lợi thông qua tám hẻm núi, đi vào hẻm núi cuối cùng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bọn họ mới vừa vặn thông qua cấm chế liền nghe được thanh âm ùng ùng truyền đến, xa xa hiển nhiên đang có một trận đại chiến.
– Thật giống như chúng ta tới vừa lúc, yêu thú cuối cùng này còn sống!
Chu Hằng cười nói.
Đầu yêu thú này còn sống nói rõ một đạo cấm chế cuối cùng còn chưa mở ra, có nghĩa Nguyệt Hoa Liên vẫn là vật vô chủ!
– Nhanh lên! Nhanh lên! Bảo vật của bổn tọa a!
Con lừa đen tung bốn vó ra chạy gấp về phía trước.
Chu Hằng theo ở phía sau, đoàn người rất nhanh liền tới đáy cốc.
Cửu Thú Cốc phía trước phía sau cộng tất cả có 9 yêu thú cấp bậc Nguyệt Minh Đế đỉnh phong tọa trấn, cảnh giới tuy rằng giống nhau nhưng chiến lực lại là hoàn toàn bất đồng. Yêu thú cuối cùng này chính là một con Hoàng Kim Mãng chín đầu!
Nó chỉ có 7 vầng trăng, nhưng làm cho người ta kinh sợ chính là, mỗi cái đầu của nó đều tương đương với một thân thể độc lập!
Nó có chín Thần chích!
Chín Thần chích, ý nghĩa rằng nó có thể đồng thời vận chuyển chín Vực, còn có thể dung hợp hoàn mỹ chín Vực cùng một chỗ, đây cũng không phải là chuyện một thêm một bằng với hai, đây là tăng cường gấp mười, gấp trăm lần!
Một con Hoàng Kim Mãng chín đầu này liền tương đương với tám yêu thú Nguyệt Minh Đế đỉnh phong phía trước!
Cũng đúng là như vậy, tu giả tới nơi này mặc dù hơn 74 người, nhưng không ngờ không thể giết chết!
Chu Hằng cũng không có vội vã gia nhập chiến đoàn, mà là quét mắt một vòng trước.
Cũng không phải mọi người đều gia nhập chiến đoàn, có hai người là ngoại lệ, một là Chung Cổ Phong, người còn lại là thanh niên vóc người thon dài, khuôn mặt nho nhã, căn bản không giống võ giả. Ngược lại như là văn sĩ đọc đủ thứ thi thư.
Hai người này căn bản không chú ý tới chiến đoàn, chỉ là nhìn nhau, tuy rằng cách rất xa, nhưng Chu Hằng vẫn là có thể cảm ứng được chiến ý xung đột kịch liệt giữa bọn họ.
Khi thần thức Chu Hằng đảo qua, hai người này đồng thời như có cảm ứng, nhao nhao quay đầu nhìn sang Chu Hằng. Nhìn thấy Chu Hằng, con ngươi Chung Cổ Phong chợt kéo căng, lộ ra vẻ khó tin.
Chu Hằng tiến vào Nguyệt Minh Đế!
Trước hắn chính là Nguyệt Minh Hoàng a!
Số lượng vầng trăng có thể che đậy, nhưng tuyệt không có cách nào ngụy trang Nguyệt Minh Đế thành Nguyệt Minh Hoàng, bởi vì dấu hiệu trăng sáng rõ ràng hơn nhiều!
Nói cách khác, Chu Hằng đột phá trong thời gian sáu ngày ngắn ngủi này!
Cừ thật!
Người bình thường chính là mới hình thành một đạo trăng lưỡi liềm cũng đều cần thời gian, nhưng tên này không ngờ trực tiếp liền xông phá một tiểu cảnh giới, thật là đủ yêu nghiệt!
Sau khi Chung Cổ Phong kinh ngạc, trong ánh mắt không khỏi nhảy lên một chút chiến ý, trước hắn từng nói với Chu Hằng, cho đối phương thời gian trăm năm để trưởng thành rồi sau đó mới chiến một trận, không nghĩ tới tiến bộ của Chu Hằng quá nhanh!
Tuy nhiên, hắn hẳn là còn không có tư cách mạnh tay chiến một trận cùng mình!
Chung Cổ Phong tự nhiên hiểu được thực lực của chính mình cường đại đến mức nào, đâu có thể nào là một người vừa mới tiến vào Nguyệt Minh Đế có thể địch nổi?
Sau khi hắn liếc mắt nhìn Chu Hằng một cái, liền lập tức thu hồi ánh mắt. Đặt lực chú ý vào trên thân người đối diện kia một lần nữa, đây mới là kình địch của hắn, cũng là kình địch duy nhất.
– Hắn là ai vậy?
Chu Hằng chỉ vào thanh niên nho nhã kia, hỏi Dương Lan Hinh.
Dương Lan Hinh theo ánh mắt của hắn nhìn lại, đôi mắt đột nhiên căng thẳng, nói:
– Người này chính là Nguyên Thiếu Hoàng!
– Nguyên lai hắn chính là Nguyên Thiếu Hoàng!
Chu Hằng gật gật đầu, xem ra Nguyên Thiếu Hoàng hẳn không phải là tới từ một Tiên Thành cùng Tử Anh Minh và Quách Vũ Hậu, mà là đến từ Tiên Thành bậc cao hơn giống như Chung Cổ Phong.
Người này khi ở Nguyệt Minh Hoàng từng có được 10 vầng trăng, có nghĩa là hắn vô cùng có khả năng thời điểm ở Nguyệt Minh Đế cũng đồng dạng có thể có được 10 vầng trăng, thậm chí . . .
Chung Cổ Phong có thể che đậy vầng trăng của mình. Nguyên Thiếu Hoàng tại sao không thể?
Tuy rằng người ta nói hắn có 4 vầng trăng, nhưng tình huống chân thật như thế nào không có ai biết!
Nói không chừng hắn sớm đã đột phá cực hạn Nguyệt Minh Đế là 7 vầng trăng, trở thành 8 vầng trăng, thậm chí 9 vầng trăng, 10 vầng trăng!
Đối với nhà quyền thế ở Tiên Thành bậc cao mà nói, mấy chục năm gia tăng mấy vòng trăng tròn cũng không phải là việc khó gì.
Hoàng Kim Mãng chín đầu còn đang huyết chiến, chiến lực của nó rất mạnh, nhưng người vây công nó lại càng không đơn giản, đều là Nguyệt Minh Đế trẻ tuổi đến từ Tiên Thành bậc cao. Hơn nữa chiếm cứ ưu thế áp đảo ở số lượng!
Ở hình thức cuồng oanh loạn tạc này, tình huống của Hoàng Kim Mãng chín đầu càng ngày càng không ổn, hoàn toàn không có năng lực phản kích, đã đến tình trạng vùng vẫy giãy chết.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trái lại phương công kích lại là càng chiến càng hăng. Vô số đạo công kích bay múa ở trên trời, toàn thân Hoàng Kim Mãng chín đầu vêt thương chông chât, cách cái chết không xa.
Sau khi giãy giụa vài lần sau cùng, Hoàng Kim Mãng chín đầu cường đại này rốt cục ầm ầm ngã xuống, chín Thần chích toàn bộ bị chém chết.
– Tìm được lệnh phù mở khoá!
– Hừ, mở cấm chế ra, ai có thể lấy được Nguyệt Hoa Liên phải xem thủ đoạn của chính mình!
– Ha ha ha! Ai có thể tranh giành cùng Nhạc Nguyên ta?
– Cuồng vọng!
Người lấy được lệnh phù mở khoá cũng không dám đùa giỡn gì, rồi hãy nói hiện tại hắn không mở cấm chế ra có ý nghĩa gì, mọi người khẳng định cũng sẽ thủ ở chỗ này, sẽ cho hắn cơ hội lặng lẽ lẻn tới trộm đi Nguyệt Hoa Liên sao?
Một luồng sáng vàng hiện lên, một đạo cấm chế cuối cùng này cũng bị mở ra.
Hưu hưu hưu, mọi người ai cũng bay vụt mà vào, ai cũng không cam lòng rớt lại phía sau.
Chỉ trong nháy mắt như vậy, giữa sân cũng chỉ còn lại hạ một nhóm Chu Hằng, còn có Chung Cổ Phong, Nguyên Thiếu Hoàng tam phương thế lực.
Chung Cổ Phong cùng Nguyên Thiếu Hoàng nhìn nhau chăm chú, giống như nói xong rồi, đồng loạt đánh ra một đạo lệnh phù, ánh sáng vàng hiện lên, hai người đồng thời xuyên qua cấm chế.
Chu Hằng quay đầu lại nhìn chư nữ cùng con lừa đen, cười nói:
– Cũng nên tới lúc chúng ta hoá trang lên sân khấu.