Trong điện, mọi người cũng đã nghe thấy động tĩnh bên ngoài truyền đến, mấy vị trưởng lão Cổ Vân Đảo thần sắc xấu hổ khó coi, nhưng người ra tay ẩu đả lại là Lý Nguyên Thuần, nên bọn họ tự nhiên cũng không dám ôm hận.
Chỉ có điều lúc lại nhìn đến Dương Khai và Phiến Khinh La, thần sắc bỗng chốc trở nên ngưng trọng cung kính.
Dương Khai cũng không kìm nổi cười, Lý Nguyên Khuần đánh Cổ Phong cuồng baạo như vậy rõ ràng là vì muốn thay mình giải toả oán khí trong lòng, cũng là để bảo vệ cho Cổ Phong. Vì lão biết tính cách của mình, nếu làm không tốt có thể vì chuyện này mà diệt tới toàn bộ Cổ Vân Đảo.
Bị đánh tuy rằng mất mặt nhưng dù sao cũng tốt hơn bị giết.
Dương Khai lắc lắc đầu thầm nghĩ Lý Nguyên Thuần cũng lo quá rồi, bản thân mình kỳ thực cũng không quá so đo.
Tiếng cười sang sảng từ bên ngoài truyền đến, Lý Nguyên Thuần bước nhanh vào Dưỡng Thần Điện, đợi sau khi nhìn thấy Dương Khai và Phiến Khinh La hai người, đôi mắt không khỏi sáng ngời, vui sướng nói:
– Quả nhiên là Dương công tử đại giá ghé thăm, lão phu biết với thủ đoạn của mình, đích thị là người hiền sẽ gặp lành, không thể nào yểu mệnh, hiện giờ nhìn thấy Dương công tử mạnh khoẻ lão phu cũng yên tâm.
– Nhờ sự nhớ nhung của Lý tiền bối, Dương Khai cũng là may mắn tránh được một kiếp.
Dương Khai đứng dậy, gương mặt tươi cười chào đón.
– Phiến cô nương.
Lý Nguyên Thuần ôm quyền hướng Phiến Khinh La.
– Lý tiền bối khách khí.
Phiến Khinh La duyên dáng thi lễ.
Thấy Dương Khai và Lý Nguyên Thuần hai người hàn huyên như bạn cũ, mấy vị trưởng lão Cổ Vân Đảo thần sắc quái dị, ngơ ngác nhìn nhau. Lý Nguyên Thuần ở hải ngoại thân phận tôn quý, dù là Cổ Phong nhân vật như vậy nhìn lão cũng phải phục tùng, thế nhưng người trẻ tuổi kia không ngờ thần sắc tự nhiên chào hỏi.
Rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Trong lòng mọi người đều kinh ngạc.
– Các ngươi là một lũ có mắt không tròng.
Lý Nguyên Thuần lại bộ mặt cũ khiển trách mọi người?
– Biết vị công tử này là ai không?
– Kính xin Lý tiền bối chỉ điểm ngu muội.
Đám đông cung kính nói.
– Vị này chính là công tử dòng chính của Dương gia ở Trung Đô, là người đứng đầu Dương gia.
– Dương gia ở Trung Đô?
Một tiếng hô vang lên, ánh mắt nhìn Dương Khai như có chút khác.
– Lần trước tới đại lục, người của Cổ Vân Đảo các ngươi không có tham dự nên không biết tình huống bên đó. Lão phu không trách các ngươi, nhưng ít nhiều các ngươi cũng phải nghe nói Dương gia có một bậc thế kỳ tài, mà người đó chính là vị công tử đang đứng trước mặt các ngươi đây.
Lý Nguyên Thuần cười quái dị không ngừng.
– Dưới tay người ta có hơn hai mươi vị cao thủ đứng đầu Thần Du Chi Thượng, các ngươi cũng thú vị thật, lại để Dương công tử ở đây làm đệ tử kí danh, nuôi khổng tước. Mấy con khổng tước ấy là dị thú tôn quý mức nào, được Dương công tử đến chăn nuôi, Hàn Chiếu, ngươi có biết tội của ngươi không?
Hàn Chiếu toát mồ hôi lạnh, vội vàng tiến lên lạnh run nói:
– Lý tiền bối, ta không biết lai lịch vị Dương công tử này lại lớn đến vậy, ta nghĩ chẳng qua chỉ là một ngư dân bình thường.
– Ngươi nghĩ là?
Lý Nguyên Thuần không ngừng cười lạnh:
– Tầm nhìn hạn hẹp.
– Lý tiền bối bớt giận.
Hàn Chiếu tỏ vẻ đau đớn, cắn răng nhẫn tâm nói:
– Hàn mỗ sẽ đem giết mấy con khổng tước kia đi.
– Không cần phải vậy đâu.
Dương Khai thản nhiên lắc đầu.
– Ta chỉ là mai danh ẩn tích ở đây tìm nửa năm an bình, không phải lỗi của Hàn trưởng lão.
– Đa tạ Dương công tử, đa tạ Dương công tử.
Hàn Chiếu cảm động đến rơi nước mắt. Mấy con khổng tước kia tuy rằng không quý báu nhưng đối với Hàn Chiếu mà nói nó còn quan trọng hơn tính mạng của mình, nếu thực phải giết thì lão cũng luyến tiếc. Vừa nghe Dương Khai bảo vệ lão như vậy thì tự nhiên trong lòng cũng tràn đầy cảm kích.
– Nếu Dương công tử đã nói vậy thì không truy cứu trách nhiệm của ngươi. Cổ Phong, ngươi lại đây cho ta.
Lý Nguyên Thuần căm tức nhìn Cổ Vân Đảo Đảo chủ.
– Vãn bối biết sai rồi.
Cổ Phong không đợi Lý Nguyên Thuần chất vấn liền chủ động nhận sai:
– Muốn đánh muốn phạt Lý tiền bối cứ nói, vãn bối sẽ không oán hận.
Khi nói chuyện, lão nhìn thoáng qua Phiến Khinh La, bỗng giật nảy mình, nhanh chóng chuyển hướng ánh mắt.
– Đồ khốn khiếp.
Lý Nguyên Thuần giận quá cười mạnh:
– Ngươi cho là nói như vậy là có thể dàn xếp ổn thoả? Trò cười, ta thấy ngươi Đảo chủ cũng không muốn làm nữa rồi, nếu ngươi thật sự không muốn làm, chỉ cần nói một tiếng, thì lão phu sẽ tiễn ngươi lên đường.
Cổ Phong nơm nớp lo sợ không rên một tiếng.
– Lý tiền bối, đây đều là những việc nhỏ không cần truy cứu.
Dương Khai giảng hoà, cũng không muốn sự việc trở nên khó xử, nói cho cùng là hắn che giấu tung tích ở trong này nửa năm gây ra chuyện, Cổ Phong tuy rằng có mắt không tròng nhưng còn chưa tới mức làm Dương Khai để bụng.
Lý Nguyên Thuần trầm ngâm, lúc này mới nhẹ nhàng gật đầu:
– Nếu Dương công tử đã nói vậy ta liền chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không đi.
Cổ Phong cũng vội vàng nói:
– Đa tạ Dương công tử đại nhân rộng lượng.
Dương Khai nhẹ nhàng vuốt cằm không nói thêm gì, nhìn Lý Nguyên Thuần nói:
– Tiền bối, lần này phải để người gọi tiền bối tới, tiền bối có lẽ biết ta cần làm chuyện gì rồi chứ?
Lý Nguyên Thuần sắc mặt vui vẻ vội vàng gật đầu:
– Biết biết, lão phu vừa nghe Dương công tử tới hải ngoại cũng đã đoán được vì sao người tới rồi. Dương công tử quả nhiên là người thành tín, lão phu thay mặt các chư tông hải ngoại tạ Dương công tử đại ân.
– Khách khí, dù ta đã nói qua trước đó, vượt qua cửa ải khó khăn đó sẽ đem vật sở hữu trả lại, tất nhiên sẽ không nuốt lời.
Lý Nguyên Thuần vẻ mặt vui sướng cười ha hả nói:
– Kính xin Dương công tử đợi một lát, lão phu trước khi tới đây đã phái hai môn hạ đệ tử truyền tin tới các tông môn hải ngoại, chỉ sợ không tới nửa ngày những người đó đều đã tới.
– Không vội.
Dương Khai khẽ mỉm cười.
Sau khi giải quyết chút ân oán nhỏ trước đó, không khí trong Dưỡng Thần Điện hoà hợp, các trưởng lão Cổ Vân Đảo lúc này cũng ý thức được Dương Khai nắm trong tay sức mạnh kinh khủng, không dám có chút ý tứ khinh thường hắn, chỉ sai người bày tiệc rượu nâng chén mời hắn.
Dương Khai cũng là khách, không cự tuyệt bỏ qua tất cả uống thả cửa.
Rất nhanh mọi người phát hiện vị Dương gia công tử này kỳ thực cũng không phải người quá khó gần, nếu như ngươi đối với hắn tốt thì sẽ rất dễ nói chuyện.
Phát hiện này khiến mọi người càng cố ý đối tốt, hi vọng có thể thiết lập quan hệ tốt với Dương Khai.