Bá Công Tử thần sắc đại hỉ.
Vạn Sĩ Độc Hành có thể trở thành chưởng giáo chí tôn Bá Kiếm Môn, tự nhiên tu vị cực cao, thực lực rất mạnh, Vạn Sĩ Độc Hành nói lời ấy chính biểu lộ muốn đánh một trận với Lôi Đình Kiếm Tôn sau lưng Huyền Thiên.
Vạn Sĩ Độc Hành cũng muốn đích thân theo Bá Công Tử, cường giả lớp già của Bá Kiếm Môn và đệ tử Địa giai cảnh sao có thể ngồi không được, hơn mấy trăm người đi theo sau lưng Vạn Sĩ Độc Hành và Bá Công Tử, một đoàn người hạo hạo đãng đãng đi về phía Huyền Thiên.
Bá Kiếm Môn Chủ tự mình hiện thân, Bá Công Tử đồng hành, mấy trăm cường giả lão bối cùng đệ tử Địa giai cảnh đi theo, trận chiến lớn như thế liền chấn kinh các thế lực ở phụ cận di tích Vạn Hóa, nhìn thấy người Bá Kiếm Môn đến liền xa xa tránh đi, khiến bọn hắn thông thuận thông hành.
Bá Kiếm Môn huy động nhân lực như thế, ngay cả chưởng giáo chí tôn cũng hiện thân, chúng cường giả nhao nhao suy đoán, chỉ sợ sẽ có một hồi trò hay sắp diễn nên đều xa xa đi theo phía sau chúng cường giả Bá Kiếm Môn.
Vạn Sĩ Độc Hành, Bá Công Tử cùng với chúng cường giả Bá Kiếm Môn liền đi tới bến phía di tích Vạn Hóa dựa vào Thanh Châu, xa xa liền thấy được ba người Huyền Thiên, Tiêu Lão, Túy Kiếm Ông.
Bởi vì những võ giả khác đều rời khỏi ba người rất xa, cho nên ba người đứng ở nơi đó thập phần dễ khiến người khác chú ý.
– Huyền Thiên, bổn công tử đến đây chém –!
Bá Công Tử vừa nhìn thấy Huyền Thiên, liền râu tóc dựng ngược, rống to một tiếng, liền muốn xông lại, nhưng bỗng lại bị Vạn Sĩ Độc Hành kéo lại, hơn nữa còn bịt miệng hắn lại.
Ánh mắt Vạn Sĩ Độc Hành hoàn toàn không để mắt đến Huyền Thiên và Tiêu Lão mà chăm chú nhìn vào trên người Túy Kiếm Ông, trong ánh mắt để lộ ra thần sắc khiếp sợ.
– Ngươi. . . Ngươi còn sống?
Vạn Sĩ Độc Hành nhìn Túy Kiếm Ông, thanh âm khẽ run.
Vạn Sĩ Độc Hành với tư cách là chưởng giáo chí tôn Bá Kiếm Môn, hiệu lệnh Bắc Vực, không đâu địch nổi, cho dù là toàn bộ Thần Châu đại địa, cũng là cường giả cái thế có thể đếm được trên đầu ngón tay, vậy mà lại lộ ra vẻ khiếp sợ với một lão giả bình thường, thanh âm kích động, khiến chúng cường giả đều cả kinh.
– Ông lão này là ai?
Chúng cường giả trong nội tâm đều lộ ra nghi vấn.
Giờ phút này, vô số cường giả Địa giai nhìn về phía Túy Kiếm Ông, bỗng ý thức được, lão giả này bình thường đến quá mức, không có một cường giả Địa giai nào có thể nhìn ra nửa điểm chi tiết của Túy Kiếm Ông, cái này cũng quá bình thường rồi, vượt quá lẽ thường, cho dù là tu vị ẩn nấp, cũng không nên bình thường như thế, nếu thật là người bình thường cũng không nên nhìn không ra nửa điểm vấn đề, cơ hồ hòa làm một thể với tự nhiên, hoàn toàn bàng quang hết thảy vậy.
– Đây là một vị bất thế cường giả! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Chúng cường giả trong nội tâm khẽ giật mình, nhìn Túy Kiếm Ông, mặt sắc đại biến.
Huyền Thiên trong nội tâm cũng hơi kinh hãi, hắn biết rõ Túy Kiếm Ông lai lịch phi phàm, lại không nghĩ rằng Bá Kiếm Môn Chủ Vạn Sĩ Độc Hành vậy mà lại quen biết.
Nhìn Vạn Sĩ Độc Hành, ánh mắt Túy Kiếm Ông không giống như nhìn người khác, tựa hồ như thấy được người quen vậy, lộ ra vài tia thần quang.
Hắn chậm chạp đi về phía trước vài bước, nhìn Vạn Sĩ Độc Hành, thanh âm tang thương:
– Từ biệt bốn mươi năm, Vạn Sĩ Độc Hành, ngươi cuối cùng vẫn hơn Vũ Văn Đào Đào, ngồi lên được vị trí môn chủ Bá Kiếm Môn.
Vạn Sĩ Độc Hành vô địch Bắc Vực, tung hoành Thần Châu, cho dù là Thiên Tinh Các Chủ thấy được cũng phải khách khí xưng hô một tiếng Bá Kiếm Môn Chủ để tỏ vẻ tôn trọng, nhưng Túy Kiếm Ông lại gọi thẳng danh tự Vạn Sĩ Độc Hành, việc này càng khiến chúng cường giả khiếp sợ.
Về phần Vũ Văn Đào Đào, chúng cường giả cũng có ít người biết đến, mà cường giả Vũ Văn môn phiệt của Bá Kiếm Môn, kể cả Bá Công Tử trong đó thần sắc đều giật mình.
Vũ Văn Đào Đào là một vị cường giả cái thế trong Vũ Văn môn phiệt, xưa kia từng cùng Vạn Sĩ Độc Hành tranh giành vị trí môn chủ Bá Kiếm Môn, kịch chiến ngàn chiêu mới thất bại trước Vạn Sĩ Độc Hành nửa chiêu, từ khi Vạn Sĩ Độc Hành trở thành Bá Kiếm Môn Chủ thì Vũ Văn Đào Đào liền bế quan khổ tu, đã có vài chục năm không hiện thế rồi.