Số tiền trợ cấp của Tạ Thế Quân, khéo toàn bộ người huyện Đường đều chướng mắt. Coi như cô ta mấy năm nay cũng kiếm ra tiền, nhưng mà vẫn không sánh được so với dân bên này.
“Nên như thế.” Tạ Thế Quân có hơi không vui, “Mời chủ tịch Tống ăn cơm không thể đi chỗ quá đơn giản được, thế này là vừa rồi.”
Trần Anh hơi bực, nhất là khi Tạ Thế Quân nói gần nói xa đều là khâm phục Tống Dã. Cô ta thật sự muốn cầm cái chày gõ tỉnh Tạ Thế Quân. Khí thế lấn át người là gì? Là thế này này.
Sao lúc trước không có nhìn ra được trong mắt Tạ Thế Quân cũng là tiền.
Tạ Thế Quân cảm thấy Trần Anh đang giận mình.
Hôm qua anh thao thao bất tuyệt nói Tống Dã vĩ đại như thế nào, kết quả Trần Anh lại cực kỳ qua loa, không chỉ thế còn nói mấy câu hạ thấp Tống Dã khiến anh vô cùng không thoải mái.
Thấy Trần Anh không quá muốn nói về Tống Dã, anh cũng không nói nhiều, cũng quên phải nói cho Trần Anh rằng mời Tống Dã ăn cơm là để cảm ơn người ta giúp mình chuyển công tác.
Lúc Đường Quả và Tống Dã đến nhà hàng thì Tạ Thế Quân đã chờ ở cửa. Vừa mới thấy họ, anh đã vô cùng nhiệt tình mời cả hai vào trong phòng.
Trần Anh đứng ở một bên, mặt mũi có hơi cứng lại, nhìn ra được cô ta đang cố gắng duy trì nụ cười. Nhưng Đường Quả xem xét, đoán chừng là sẽ không duy trì được bao lâu.
Cô gật đầu với hai người rồi kéo tay Tống Dã, Tống Dã lại ôm lấy eo cô, nhìn rất giống một cặp vợ chồng vô cùng yêu thương nhau trong tiểu thuyết.
Người trong nhà hàng đều quen biết Tống Dã và Đường Quả. Dù sao họ cũng là khách quen ở đây, cứ có ai mời cơm Tống Dã đều sẽ nói thêm một câu, mời chủ tịch Tống và phu nhân ăn cơm.
Biết được trình độ chiều vợ của Tống Dã, không ai dám coi thường Đường Quả. Đã vậy Đường Quả còn có một thân phận khác là con gái huyện trưởng.
Lại nói, Tống Dã còn công bố rằng bản vẽ quy hoạch toàn bộ huyện Đường là tự tay Đường Quả làm, như thế còn ai dám coi thường Đường Quả nữa?
Người ta không phải thôn nữ bình thường mà cũng là một người có đóng góp lớn cho huyện Đường đấy.
Editor: Tạ Thế Quân là fanboy của Tống Dã và cp Tống Đường, Trần Anh lại là antifan, thế này là toang rồi
Một phút mặc niệm cho anh thanh niên Tạ Thế Quân. Khổ nhắm muốn sống tốt với người ta mà người ta lại không có thèm, thương anh nhiều. Trần Anh không cần thì anh về team em nèeee