Nếu Tống Vĩ Minh ở đây, sợ rằng sẽ bị dọa cho gần chết!
Tống Tiểu Vũ trực tiếp nói ra chuyện này, đây không phải là đổ thêm dầu vào lửa thì là gì?
Làm cho nhà họ Tống trở thành gia tộc nhất định phải bị tiêu diệt trong mắt của Giang Ninh!
“Tôi biết”
Không ngờ câu trả lời của Giang Ninh càng làm cho Tống Tiểu Vũ kinh ngạc hơn.
“Cậu muốn có được cái gì?”
Hắn đẩy một chén trà đến trước Tiểu Vũ lập tức giơ hai tay đón lấy.
ặt Tống Tiểu Vũ, Tống “Tôi hi vọng nhà họ Tống được hồi sinh.”
Giang Ninh cười một tiếng, ngả người dựa vào ghế sofa không nói gì, hắn chỉ nhìn Tống Tiểu Vũ, ra hiệu cho cậu †a nói tiếp.
“Trong trò chơi người đại diện gia tộc lớn ở phía bác đã trở nên chuyên chế, cổ hủ, có trăm ngàn lỗ thủng, không còn bất kỳ tác dụng nào cho xã hội ngày nay nữa”
Tống Tiểu Vũ nói: “Bọn họ sẽ chỉ làm cho những người ở †ầng lớp dưới cùng càng thêm phẫn nộ, người đáng thương lại càng đáng thương hơn, như vậy sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề lớn”
Giang Ninh vẫn không nói gì.
“Tôi đã nghiêm túc nghiên cứu qua hình thức ở vùng đất cấm Đông Hải!”
Tống Tiểu Vũ nói hơi nhanh: làm không phải là quét sạch những kẻ thối nát, vật thối nát hay sao? Tôi có thể giúp anh!”
“Giúp tôi cái gì?”
Giang Ninh cười.
Lần đầu tiên hãn gặp được một người thú vị như vậy, còn dám nói có thể giúp hắn.
Trên thế giới này chỉ có mấy người dám nói những lời đó ở trước mặt hắn. Nếu để cho những nhân vật bá chủ trên thế giới nghe được, không biết bọn họ có nói rằng Tống Tiểu Vũ không biết tự lượng sức mình hay không đây.
“Anh cần tôi làm gì thì tôi có thể làm điều đó giúp anh”
Tống Tiểu Vũ hít sâu một hơi: “Tôi sẽ chứng minh năng lực của mình, mà anh cũng biết rất rõ, muốn khống chế người như tôi chẳng phải là vấn đề to tát gì đối với anh cả”
“Có lẽ cậu đã quá xem trọng mình, cũng đã coi thường tôi quá rồi.”
Giang Ninh lắc đầu.
Vẻ mặt Tống Tiểu Vũ nghiêm túc, anh ta cũng không phản bác lại.
Cậu ta chỉ đang suy ngâm xem mình còn có thể nói thế nào. Ở trước mặt tồn tại mạnh mẽ như Giang Ninh, cậu †a chỉ có một lần cơ hội.
“Tôi có thể giúp anh tiêu diệt nhà họ Tống!”
Đột nhiên, Tống Tiểu Vũ nói bằng giọng điệu kiên định.