Được Tiểu Đông nhắc nhở. Kim Hồng Chung mới nhó tôi vẫn còn ở nơi này!
Nhất thời trong lòng kinh hãi tự trách mình sơ suất. phương diện lễ nghĩa sao không bằng đồ đệ của mình được!
Nghỉ tới đây hắn vội vàng rồi hướng tôi lạy nói:
“Đệ tử tham kiến sư thúc tổ, lúc nãy đã đắc tội mong sư thúc tổ bao dung!”
“Thế nào? Con và sư thúc tổ có mâu thuẫn?” Tiêu Nha Tử nghe xong hỏi.
“Không có… là hiểu lẩm!” Kim Hồng Chung không dám giấu diếm. đem mọi chuyện kể lại một làn!
“Tiểu chung tử. đây là con không đúng, năm đó khi ta rời đi đã từng bắt con phải thề, là không được tìm ta. Tại sao con không nghe lời?”
Tiêu Nha Tử nói khiến Kim Hồng Chung ủy khuất: “Mấy năm nay con không tìm ân sư nhưng khi con thấy được một đầu mối, nên mới dám tìm hiểu…”
Tiêu Nha Tử nghe xong gật đầu không có nói cái gì. dù sao đệ tử mình cũng có hiếu tâm, không nên phê bình quá nghiêm khắc:
“Tấm lòng của con sư phụ hiểu. thế nhưng con xem, thiếu chút nữa mang tới phiền thức cho sư thúc tổ!”
“Dạ. đệ tử biết sai rồi! Sư thúc tồ, xin lỗi, xin người nghiêm phạt đệ tử!” Kim Hồng Chung vô cùng thành khẩn nói.
Sau khi hắn biết thân phận của tôi thì không còn khinh suất. nếu đã là sư thúc tổ thì không phải người thường, có trẻ một chút cùng không sao!
“Bỏ đi. ta không trách nhưng tác phong hiệp đạo của Phi Yến Môn thì cần phải thay đổi!”
Tôi khoát tay áo. Nguồn truyện: Truyện FULL
“Cái gì hiệp đạo? Tiểu chung tử. con dùng còng phu của ta dạy, đi làm chuyện trái pháp luật à?”
Tiêu Nha Tử nghe tôi nói xong thanh âm trở nên nghiêm khắc.
“Xin sư phụ thứ tội!” Kim Hồng Chung hoảng sợ vội vàng quỳ ở trên mặt đất. sau đó đem toàn bộ lý do nói lại một lấn, không dám giấu diễm.
Tiêu Nha Tử nghe xong, không tức giận nhưng cũng không tán thành: “Tiêu chí ban đầu của con là tốt nhưng xử lý mọi chuyện không thỏa đáng, ai có thể quản đệ tử của con dùng việc này để làm ác hay không?”
“Con đã biết sai ở điểm này ” Kim Hồng Chung có chút mặt đỏ nói:
“Con sẽ đem toàn bộ những đệ tử phạm sai lầm trách phạt. mong sư phụ xử lý!”
“Thôi. Con tự làm chủ đi, Phi Yến môn này không quan hệ tới ta. Nó là do con sáng lặp!” Tiêu Nha Tử nói:
“Con không cần nói lại với ta!”
“Sao có thể như vậy, một ngày là thầy, suốt đời là cha!” Tiêu Nha Tử kích động nói:
“Nếu như không có sư phụ thì sao có Phi Yến Môn như hôm nay!”
“Được rồi”Tiêu Nha Tử phất phất tay nói:
“Nếu con thực sư nghe lời ta thì chậu vàng rửa tay đi! Tuy ta không biết nhiều nhưng mấy năm gần đây tiền các con không thiếu, dùng tiền đó đầu tư làm ăn đi. Hiệp đạo cùng không phải là nghề tốt. còn rất nhiều nghề có thể làm. ví dụ như sư thúc tổ của con đâ này!”
Không phải chứ? sao tự dưng lại liên quan tới tôi?
“Dạ!”
Kim Hồng Chung sao dám vi phạm sư mệnh nhưng có chút khó khăn nói: “Sư phụ. nhưng hiện giờ con không thể tự làm chủ nên mới phải tìm sư phụ!”
“Không thể làm chủ?” Tiêu Nha Tử khẽ cau mày: “Có chuyện gì vậy?”
“Sụ tình là như vậy, Tiểu Đông. con lấy lá thư kia tới đây…” Kim Hồng Chung bất đắc dĩ lắc đầu!
Hóa ra tổ chức đạo đặc đứng thứ hai thế giới là Lôi Thần đảng, vẫn canh cánh trong lòng với Phi Yến môn. hai tổ chức đều là đạo tặc, khó tránh khỏi tình huống chọc gậy bánh xe lẫn nhau!
Có nhiều lần Phi Yến Môn đi trước một bước. lấy hàng “Hàng” của Lôi Thần Đảng, khiến bọn họ không thoải mái nhưng mà cùng không có biện pháp gì!
Nhung không biết vì lý do nào mà Lôi Thần đảng hiện có được chứng cứ của Phi Yến Môn, dùng uy hiếp Phi Yến Môn quy thuận dưới trướng của Lôi Thần đảng!
Kim Hồng Chung đương nhiên không đáp ứng. Lôi Thần đảng lại nói là nhân số của Lôi Thần đảng hiện nay không đủ. Khiến Phi Yến Môn lâm vào vấn đề khó!
Nếu Phi Yến Môn đáp ứng, có thể giải quyết vấn đề khó khăn thì bọn họ sẽ trả lại chứng cứ. đồng thời không bao giờ tìm Phi Yến Môn gây phiền phức!
Nếu không thì Phi Yến Môn phải phục vụ Lôi Thần đảng, bằng không họ sẽ giao chứng cứ cho cảnh sát quốc tế!
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 592: Nguy cơ của Phi Yến môn