Về phương diện khác, Tửu Hào Vương có thể mời Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân tiến đến quan sát, đủ thấy vị này Vương giả rất tín nhiệm bọn họ.
Rừng cây rậm rạp đến cực điểm. Cổ thụ mọc cao che cả trời. Vô số Yêu thú, Yêu thực sinh hoạt tại nơi này. Càng xâm nhập rừng cây số lượng Linh Yêu càng nhiều.
– Chính là nơi này.
Ba canh giờ sau, lúc này Tửu Hào Vương mới dừng bước lại, quan sát bốn phía, khẽ gật đầu, xem ra rất hài lòng đối với khung cảnh xung quanh.
– Các ngươi chú ý, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai các ngươi cũng sẽ đi đến một bước này. Trong quá trình ngộ đạo, Thiên Nhân Hợp Nhất, các ngươi tham ngộ một chút. Điều này có lợi ích rất lớn đối với tương lai các ngươi. Tuy nhiên cũng không nên miễn cưỡng, quá miễn cưỡng, ngược lại sẽ khiến chính mình bị tổn thương.
Sau khi Tửu Hào Vương dặn dò xong, cũng vô cùng dứt khoát, trực tiếp lấy ra một vò rượu, mở nắp, ngửa đầu uống.
Rầm rầm…
Hầu như chỉ trong nháy mắt, mùi Vạn Tái Thanh Mộc Tửu, liền tràn ngập khắp nơi.
Thậm chí ngay cả mắt thường có thể thấy được một trận mưa màu xanh nhạt.
Hầu kết của Tửu Hào Vương chuyển động lên xuống, uống càng nhiều, sắc mặt càng hồng, hai mắt càng phát sáng.
Sau mười mấy hô hấp, thân thể hắn đột nhiên chấn động. Đầu tiên hai mắt phát ra hào quang màu trắng rực rỡ, giống như hai thanh kiếm sắc, xuyên qua hư không, nháy mắt đã chiếu xa tới nghìn trượng, chiếu thẳng lên trời cao.
Tiếp theo, hai tai hắn, mũi hắn, miệng hắn mở lớn, đều toát ra ánh sáng trắng.
Trong nháy mắt, hào quang khuếch tán ra, bao phủ toàn thân Tửu Hào Vương đều hướng vào trong.
– Thì ra là thế! Những hào quang rực rỡ màu trắng, đều là linh quang của Tửu Hào Vương tiền bối. Khó có thể tin được, linh quang cường thịnh như thế, ngay cả thân
thể Vương giả cũng không che được, bắn xuyên qua, tràn ngập ra ngoài!
Nhị Lang Thiên Quân liên tục giật mình.
Hắn cũng thấy qua tình cảnh lúc Tham Lang Vương ngộ đạo, ngay lúc đó bạch quang thiếu chút nữa chọc mù hai mắt hắn. Hiện tại nhìn quá trình ngộ đạo của Tửu Hào Vương, lúc này hắn mới hiểu thì ra bạch quang lúc đó, không ngờ chính là linh quang trong cơ thể Vương giả.
Hào quang có thể chiếu rọi làm người bên ngoài nhìn muốn mù mắt – linh quang phát sáng mạnh mẽ tới cỡ nào!
Với thị lực của Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân hiện nay, cho dù nhìn thẳng vào mặt trời trên bầu trời, cũng là một bữa ăn sáng. Nhưng giờ phút này, bọn họ nhìn về phía Tửu Hào Vương, hai mắt, đều không mở ra được chỉ có thể gắt gao nheo lại thành một kẽ hở.
Căn bản, độ sáng linh quang Hầu cấp, không sánh bằng một phần trăm của Vương giả.
Giờ phút này, mặc kệ là Sở Vân hay Nhị Lang Thiên Quân, đều cảm nhận được giữa Hầu cấp và Vương cấp có một sự chênh lệch lớn tới mức khó có thể nói nên lời. Quả thực chẳng khác nào trẻ con và người khổng lồ.
– Lúc trước, ta ám sát Tham Lang Vương thành công, thật may mắn tới cỡ nào!
Sở Vân hồi tưởng lên, nghĩ mà thấy vô cùng sợ hãi.
– A…
Đột nhiên Tửu Hào Vương rít gào lên, giọng nói của hắn tràn ngập chí khí sục sôi, như Cự Long gầm vang, sấm sét nổ đùng đoàng.
Trong nháy mắt, trong trời đất đều vang vọng giọng nói của hắn.
Linh quang tiếp tục khuếch tán hướng ra phía ngoài, cả người hắn đều biến mất trong linh quang trắng xoá.
Một khí tức Đại Đạo sung thiên triệt địa, quét ngang phạm vi nghìn trượng. Vạn vật, bất luận là điểu thú đang bay, hay cổ mộc kiệt ngạo cao ngất, đều lặng im không tiếng động, ẩn mình, không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào dám chống lại khí tức này.
Giờ phút này, Tửu Hào Vương chính là thiên địa!
Thiên Nhân Hợp Nhất!
– Lưới pháp tắc vô thượng của Tinh Châu!
Nhị Lang Thiên Quân kinh ngạc kêu lên một tiếng. Từ trong bạch quang, hắn mơ hồ thấy dấu vết của lưới pháp tắc Tinh Châu.
Trong quá trình ngộ đạo của Vương giả, lưới pháp tắc hiện ra, không ngờ có thể dùng mắt thường trực tiếp quan sát. Thảo nào có cách nói, đi xem cường giả Vương cấp ngộ đạo, đối với bất kỳ Ngự yêu sư nào mà nói, đều là một lần kỳ ngộ thật lớn.
Thiên Nhãn!
Việc này không nên chậm trễ. Sở Vân quyết đoán mở ra Thiên Nhãn. Phóng mắt nhìn qua, dấu vết lưới pháp tắc vốn mơ hồ, lập tức hiện lên rõ ràng trong tầm nhìn. Chỉ là đồng dạng, tìm hiểu lưới pháp tắc, khiến linh quang tiêu hao vô cùng kịch liệt.
Thông Linh Xà.
Sở Vân vỗ tiên nang, gọi ra Thông Linh Xà, hình thành linh quang cầu, liên thông hắn và Nhị Lang Thiên Quân. Thiên Nhãn phối hợp Trực Giác Chân Đồng là một tổ hợp tuyệt diệu, lại bắt đầu trình diễn.
Trong linh quang và hồn phách, hình thành sự tuần hoàn hoàn mỹ.
Thoáng cái, Sở Vân liền cảm thấy tốc độ tiêu hao linh quang trong cơ thể, chợt chậm lại. Ít nhất chậm lại một phần trăm so với ban đầu.
Hai người cũng không nói gì, chỉ chăm chú nhìn về phía Tửu Hào Vương. Nắm chắc kỳ ngộ khó có được này, tập trung toàn lực để tìm hiểu.
Ước chừng nửa khắc sau, linh quang của Tửu Hào Vương, dao động kịch liệt, dữ dội đạt tới cực điểm. Ầm một tiếng, như giao long rời bến, bắn ra một cột sáng rộng chừng hai trượng.
Trong ánh mắt Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân đầy vẻ kinh ngạc, cột sáng Nhất Phi Trùng Thiên, lên như diều gặp gió, trực tiếp chui vào lưới pháp tắc Tinh Châu.
Cột sáng xuyên qua lưới pháp tắc, càng ngày càng cô đọng, sau một lúc lâu, hình thành một sợi tơ quang học trong suốt.
Sợi tơ dây dưa trong lưới pháp tắc, lúc đầu còn dao động, có thể phân chia. Đợi một lúc sau, đã ổn định xuống, giống hệt với những sợi tơ xung quanh. Nếu không phải một đầu sợi tơ còn gắn kết Tửu Hào Vương, Sở Vân gần như đã nghĩ mình vừa mới thấy một ảo giác.
– Ta đã hiểu. Thì ra mỗi một tuyến dọc, mỗi một đường ngang cấu thành lên lưới pháp tắc Tinh Châu là một đường. Hàng vạn hàng nghìn sợi tơ nhánh đạo tuyến lý, hợp thành lưới pháp tắc Tinh Châu. Vương giả ngộ đạo, chính là đem đạo của mình, tinh luyện thành sợi tơ, dung hợp vào trong lưới pháp tắc Tinh Châu. Khó trách đạo pháp thần thông cường đại như thế. Theo phương diện nào đó mà nói, Vương giả đỉnh phong chính là
người phát ngôn của thiên địa!
Sở Vân chợt hiểu ra, đã nhận ra bản chất thực sự của Vương giả ngộ đạo.
Cũng bởi vậy, Vương giả đỉnh phong có thể nói là giới hạn hàng vạn hàng nghìn Đại Đạo nào đó. Uy lực cuồn cuộn, dời núi lấp biển dễ như trở bàn tay.
Lúc này, Tửu Hào Vương đã chấm dứt ngộ đạo, cô đọng thành đạo pháp thần thông của riêng mình.
Nhưng dưới Thiên Nhãn của Sở Vân, vẫn có thể thấy, một sợi tơ chân lý, xuất phát từ linh quang trong cơ thể Tửu Hào Vương, vẫn kéo dài đan vào lưới pháp tắc Tinh Châu.
Hắn nói cảnh tượng này cho Tửu Hào Vương.
Tửu Hào Vương lập tức tỉnh ngộ, nhưng có chút đăm chiêu nói:
– Khó trách ta đạt tới Vương cấp đỉnh phong, lập tức trong lòng cảm thấy vô cùng không rõ ràng. Rõ ràng linh quang tăng trưởng không nhiều lắm, nhưng có một loại trí tuệ lớn tăng mạnh, cảm giác loại suy. Đối với Đại Đạo khác, thường thường sinh ra một vài diệu tưởng và cảm ngộ. Hóa ra bởi vì linh quang của ta ngưng kết thành sợi tơ, câu thông với lưới pháp tắc Tinh Châu.
Điều này tuyệt đối là một loại tăng về chất. Linh quang câu thông lưới pháp tắc, hiệu quả tốt hơn nhiều so với quan sát tìm hiểu, chẳng khác gì trực tiếp lĩnh ngộ đến ý nghĩ thực sự của lưới pháp tắc trong Tinh Châu.