Diệp Kiếm Tinh chứng kiến hai Yêu nhân này, lập tức nhận ra, trường kiếm múa đãng, lập tức đâm ra vô số kiếm quang, giống như trời mưa.
Tâm tình đột phá, kiếm thuật của hắn so với trước cũng cường đại thêm không ít, kiếm ý cuồn cuộn như nước sông, hai Yêu nhân ở dưới hắn áp chế, dần dần luống cuống tay chân.
PHỐC! PHỐC!
Không đến ba cái hô hấp, đầu lâu của hai Yêu nhân đã bị hắn chém rơi xuống, chảy đầy huyết dịch tanh hôi.
– Chúng ta đốt Huyết U Ma Nấm thành tro bụi, lại giết hai đồ đệ của Kịch Độc Vương, khẳng định đã khiến cho bọn hắn cảnh giác, nhanh vào đi thôi, bằng không thì một khi bọn hắn chuẩn bị thỏa đáng, chúng ta sẽ càng thêm nguy hiểm!
Thấy Diệp Kiếm Tinh giết chết hai người, Nhiếp Vân phân phó một tiếng.
– Ân!
Mọi người đều nhẹ gật đầu.
– Ta dùng Tầm Hướng Kính, ở phía trước dẫn đường…
Diệp Kiếm Tinh cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, vội vàng nói.
– Không cần, tốc độ của Tầm Hướng Kính quá chậm, mọi người đi theo ta!
Nhiếp Vân cũng không che dấu, Thiên Nhãn thiên phú lập loè, lập tức nhìn ra trận pháp trong cốc, đi đầu về phía trước!
– Thiên Nhãn thiên phú?
Chứng kiến trong mắt thiếu niên thả ra kim quang, hết thảy trận pháp trong mắt hắn biến thành trò đùa, toàn bộ nhếch miệng, khiếp sợ nói không ra lời.
Thiên Nhãn thiên phú bài danh thứ mười tám, so với Diễm Hỏa Sư càng cường đại hơn!
– Đi thôi!
Nhiếp Vân cũng không nói nhảm, một đường mang theo mọi người đi, vòng qua vài khu vực nguy hiểm, rất nhanh liền chứng kiến một cung điện nguy nga.
Kịch Độc Vương vậy mà ở trong sơn cốc này tu kiến cung điện!
– Người nào?
Mọi người vừa đến trước mặt cung điện, lập tức đưa tới vô số người cảnh giác, không trung bay lên mấy trăm Yêu nhân, triệt để vây đám đông vào giữa.
– Ha ha, xem ra những cái này là đệ tử của tông môn đi tìm cái chết rồi, yên tâm đi, ta sẽ thành toàn các ngươi!
Một thanh âm âm tàn vang lên, lập tức một lão giả lăng không bay tới.
Lão giả này một thân quần áo màu đỏ sậm tràn ngập, độc khí, đồng tử trở nên trắng, phảng phất có một tử thần thu hoạch sinh mệnh ở trong đó.
Cường giả Thiên Kiều Cảnh sơ kỳ, có thiên phú kịch độc Kịch Độc Vương!
– Kịch Độc Vương, ngươi sát hại người vô tội, mỗi người đều muốn chém chết, hôm nay Diệp Kiếm Tinh ta liền thay trời hành đạo!
Diệp Kiếm Tinh thét dài một tiếng, cả người hóa thân một thanh lợi kiếm.
– Chỉ bằng ngươi? Đừng chọc cười ta! Sư phụ ngươi tự mình đến đây cũng chỉ có một con đường chết, đừng nói ngươi một tên mao đầu tiểu tử! Yêu Chanh, đi qua giết hắn, linh hồn của tiểu tử này liền cho ngươi bổ dưỡng!
Kịch Độc Vương nở nụ cười một tiếng.
– Vâng, sư phụ!
Một Yêu nhân hai mắt đỏ thẫm đi ra, nhìn về phía Diệp Kiếm Tinh lộ ra vẻ mặt tham lam cùng sát cơ, thủ trảo giương lên, một làn gió yêu ma đập vào mặt.
– Hừ!
Thấy Yêu nhân này trực tiếp động thủ, trường kiếm của Diệp Kiếm Tinh run lên, một đạo kiếm khí thẳng tắp đâm về phía trước.
– Khó trách dám tới muốn chết, nguyên lai thật sự có tài, bất quá, cái này còn không tính là gì!
Yêu Chanh cười hắc hắc, yêu khí đầy trời liền tạo thành một thủ ấn cự đại, nghênh đón kiếm khí của Diệp Kiếm Tinh.
Rầm rầm rầm!
Kiếm khí cùng thủ ấn giao kích, hai người cộng đồng lui một bước, vậy mà thế lực ngang nhau!
Một đồ đệ bình thường của Kịch Độc Vương dĩ nhiên cũng có loại thực lực này, thật đáng sợ!
– Mấy cái này là của ta!
Chứng kiến Yêu Chanh động thủ, mấy đệ tử đứng sau lưng Kịch Độc Vương cũng đánh tới mọi người.
Tuy những Yêu nhân này không phải Độc sư, nhưng cả đám trên người tràn ngập độc khí, hơi không cẩn thận, cũng sẽ bị tươi sống hạ độc chết.
– Không đúng… Những đệ tử này đến đây đánh chết Kịch Độc Vương, khẳng định sớm biết rõ tình huống nơi này, tám đại tông môn không có khả năng để đệ tử tới không công chịu chết a?
Chứng kiến những Yêu nhân này cùng rất nhiều đệ tử động thủ, Nhiếp Vân đột nhiên nhớ tới một sự kiện, nhíu mày.