“Anh…vậy anh đi huấn luyện quân sự cho tôi!”
Nam Cung Diệc Phi này, còn thật sự ghim mình! Không phải chỉ là huấn luyện quân sự thôi sao! Cho dù tôi đi thì những sĩ quan huấn luyện dám dạy tôi sao? Ai dạy ai còn chưa biết đâu. Quên đi, không so đo với cô nữa!
Đông Phương Hạ đột nhiên đạp chân ga, Mercedes-Benzlao lao vút đi như đạn pháo, trên đường xe cộ như nêm, Mercedes-Benz của Đông Phương Hạ giống như cá chạch, lạng lách khắp nơi! Dọa những lái xe khác toát mồ hôi lạnh, may mà không gây ra tai nạn giao thông!
Thấy vậy, Nam Cung Diệc Phi nhắm chặt mắt lại! Không nhìn về phía trước, mặc kệ Đông Phương Hạ muốn chơi thế nào thì chơi. Cậu ấm này, tuân thủ luật giao thông mới lạ!
Về đến đại học Yên Kinh đã là buổi chiều! Mercedes-Benz của Đông Phương Hạ chạy thẳng đến sân bãi huấn luyện quân sự, tốc độ xe cực nhanh, vẽ một đường vòng cung hoàn hảo bên cạnh lớp mình, lốp xe ma sát với mặt đất tạo ra một âm thanh chói tai, lúc này mới dừng lại!
Những sĩ quan huấn luyện và một vài tân sinh viên “nhạy bén” nhìn thấy biển số xe của Đông Phương Hạ, không khỏi trợn mắt há mồm. Lúc nhìn thấy Nam Cung Diệc Phi bước xuống, mới cảm thấy thoải mái!
Nhưng, Nam Cung Diệc Phi ngồi ở ghế phụ, di chuyển với độ khó cao như vừa rồi là ai làm! Một vài cậu ấm thích đua xe âm thầm suy đoán.
Lúc này, Đông Phương Hạ với vẻ mặt phấn khởi bước xuống! Dựa vào cửa xe, ánh mắt nhìn đến những “tân binh” ở phía đối diện, lúc nhìn thấy An Nhiên không tập quân sự, mà đang chạy bộ ở một bên! Khóe miệng Đông Phương Hạ nhếch lên nở một nụ cười.
Động tác này của Đông Phương Hạ quá ngầu! Tạo ra rất nhiều tiếng la hét! Nam Cung Diệc Phi đã đến địa điểm huấn luyện quân sự của lớp mình nhìn thấy vậy, bất lực lắc đầu!
Lục Phong và Tạ Vũ Thần nhìn thấy bộ dạng tiêu sái đó của Đông Phương Hạ, liền cực kỳ hâm mộ!
Huấn luyện quân sự đã được hai ba ngày! Sinh viên lớp Đông Phương Hạ đến bây giờ vẫn còn chưa biết cậu ấm trâu bò này là bạn cùng lớp với mình đâu!
Nhìn thấy Nam Cung Diệc Phi quay lại! Những cậu ấm hạng hai lúc trước vẫn còn lười biếng liền vực dậy tinh thần, quét sạch mệt mỏi trước đó, lưng thẳng tắp.
Đông Phương Hạ ngẩng đầu nhìn mặt trời đã núp dưới những đám mây, nhấc chân đi về phía An Nhiên! Tối qua, ông thầy chủ nhiệm béo đó có nói An Nhiên một ngày không tham gia huấn luyện quân
