” Wéi”
” Em đang làm gì đấy?”
Ôi nó bị rung động thực sự sau khi nghe câu nói ngọt ngọt của Duy Dương, ôi má mới đầu năm mới đã all in love rồi
” Đang xem pháo hoa đấy”
” Anh không có ý gì cả, chỉ định gọi để em chúc anh những lời tốt đẹp”
” Hả?”
” Haha sao nào”
” Sao nhỉ? Năm hết tết đến, em chúc anh răng tóc không giảm, huyết áp, cholesteron, lượng bạch cầu không tăng. Năm mới an khang, hạnh phúc. Chúc anh nhanh có ngừi iu, định chúc thủ khoa cả nước nhưng thôi bỏ đi vì anh quá giỏi rồi và nhớ lì xì cho em là được”
Đầu dây bên kia Duy Dương chỉ cười, không biết cười cái gì nữa luôn. Sau một hồi bla bla các thứ thì nó tắt máy vì Quỳnh gọi, đấy chưa kịp gọi cho Quỳnh mà Quỳnh đã gọi rồi, đây là những lúc nó nhận được điện thoại và tin nhắn đến nhiều nhất trong năm
Thức một mạch chỉ để rep tin nhắn và nghe điện thoại tới tận 3 giờ sáng mới đi ngủ
Trước tết thì bận rộn, Tết đến thì chỉ có tâm trạng chơi bời, không muốn học bất cứ cái gì cả.
Tết năm nay đã lớn nên tiền lì xì bị ít đi, đó là điều nó không thích nhất, tại sao lớn thì không được lì xì? Trong khi lớn mới có nhiều thứ để tiêu chứ tụi trẻ con làm gì biết tiêu tiền. Thế mà trong khi nó được chút xíu thù thằng em trai được rất rất nhiều tiền lì xì.
– Lì xì cho chị đi_ Nó chìa tay trước mặt em trai
– Ơ chị lớn hơn chị phải lì xì cho em chứ, sao em phải lì xì cho chị
Nó bỗng không biết nói gì cả
– Đưa chị giữ hôm sau đi mua trà sữa cho mà uống, đưa cho mẹ mẹ giữ hết đi giờ
– Nhưng em đưa hết cho mẹ rồi
Aiguu sau thằng em nó không thông minh chút nào vậy chứ. Đúng là bọn trẻ thật thà tin người thật, trước nó cũng thế, và giờ đỡ ngây thơ rồi, một khi đã đưa cho mẹ là một đi không trở lại đâu.
Ba ngày tết phải chia lịch ra để đi, mùng 1 qua nhà bà nội, và các bác đường nội, mùng 2 đi về quê bà ngoại hết cả ngày mùng 2, mùng 3 cả nhà nó với nhà Trung kiên và các bác đi xuống nhà cô An, nhưng hình như Duy Dương cũng đi chơi với lớp rồi nên không có ở nhà
Xuống từ chiều và ở lại ăn tối
– Xuống đây sướng như này bảo sao Đan nó không muốn về nhà nhỉ_ Mẹ Trung Kiên trêu nó
– An Nhi xuống chỉ thích xem TV thôi, rủ đi chơi còn không đi cơ_ Cô an lại bắt đầu kể hết mấy chuyện của nó tới An Nhi, còn nó chuồn ra ngoài lượm lờ với Trung Kiên
Ra tới cổng gặp ngay Duy Dương vừa đi chơi về, hình như lão uống bia rượu gì đấy nên hai má hơi hồng hồng, đúng là rất cư tê 🙂
Mời cả nó với Trung Kiên qua nhà, đây là lần đầu tiên nó qua nhà anh luôn. Thoii dù sao thì ngoài từ tuyệt vời ra chẳng còn từ nào để nói về nhà Duy Dương cả.
Đã thế còn được mẹ chồng, à nhầm mẹ Duy Dương lì xì, hí hí thích thế
Hình như Duy Dương bị say ~~ cứ ngồi ôm má suốt, thỉnh thoảng hay cười kiểu cute, làm nó với Trung Kiên chỉ biết cười
Xong Hà Đan với Trung Kiên cũng đi về nhà cô An để cho Duy Dương đi ngủ không ổng bị say lắm rồi, nó cứ buồn cười mãi, lần đầu tiên chứng kiến cảnh Duy Dương say, mắc cười thực sự, không biết hôm nó uống cả vang cả cider các thứ không biết mặt có ngáo ngáo như này không, hí hí thật ra thì rất là dễ thương nhá, lần đầu tiên thấy cái mặt cute vô đối của Duy Dương, nhìn đi nhìn lại vẫn cứ thấy buồn cười
Nó đang ngồi nghĩ lại cái mặt cute của Duy Dương khi nãy rồi cười, Trung Kiên ngồi kế bên thở dài lắc đầu
– Xem cái biểu cảm của Trung Kiên kìa, Đan à, Trung Kiên nó đang ngán con tới tận cổ luôn rồi đấy_ Cô An trêu nó
Nó vẫn cứ cười, mặc kệ Trung Kiên có sao đi nữa, hí hí
Lúc ăn tối mọi người có cùng nhau uống một chút rượu vang, Trung kiên được uống còn nó thì bị từ chối, ai cũng chúc Trung Kiên thi trung học phổ thông tốt mà quên mất nó còn tháng nữa thi học sinh giỏi, dỗi dễ sợ.
Vì không được uống vang, phải uống coca làm nó hết hứng thú, cố ăn nhanh rồi lên nhà, dù sao ở đây cũng chẳng có ai nói chuyện với, toàn người lớn, chẳng nhẽ mới đầu năm lại đi cà khịa Trung Kiên để rồi lại bị anh chửi cho, thôi lên nhà ăn macca cho rồi, đúng là gia đình có điều kiện, mua macca về tiếp đãi khách, cứ gặp vài khách ăn nhiều giống nó cũng sạc nghiệp
Lát về nó phải hack một ít mới được, không mới đầu năm không nên xin xỏ, kiểu gì sau Tết còn rất nhiều, nó sẽ mặt dày xuống lấy cũng chẳng sao, dù sao thì cô cũng không ăn nhiều mấy thứ này đâu. Suy cho cùng xuống dưới này nó chỉ ngồi ăn hạt macca và ô mai, dù sao ở nhà mẹ không mua nên không có để ăn.
Vì quá lười nên cô đã sắm máy rửa bát, và kết quả ăn xong chẳng ai phải đụng tay vào làm gì cả, giá như mẹ cũng mua một cái máy rửa bát để những ngày mùa đông lạnh giá như này đỡ phải rửa bát thì hay biết mấy, haizz hóa ra giàu thì muốn gì cũng được.
Xuống đây không đi chơi thì cũng chẳng có gì thú dị cả, cứ ngồi trong nhà cả buổi cũng chẳng thích chút nào, đi về đi ngủ cho rồi. Đề thì còn nhiều, còn sắp đi học đến nơi chưa làm được bài tập nữa, nhưng cứ nghĩ thấy mọi người đi chơi còn mình phải học bài thì không được thế nên dù chưa làm bài tập nhưng nó vẫn thản nhiên đi chơi.
Vậy là nhanh chóng hết 3 ngày Tết, cái gì cứ càng trông thì qua càng nhanh. Kết thúc những ngày chơi bời, bắt đầu quay lại với việc học hành sấp mặt và kiểm tra ngập đầu, còn một tháng nữa thi, nó nhất định sẽ cố gắng không thể để thua ai được nữa.