Câu nói tưởng như đùa cợt của Jork lại thu hút sự chú ý của những người có mặt. Không khí im lặng đến kỳ lạ, ánh mắt chằm chằm của Vu Yên Nhi khiến Jork có chút cứng nhắc.
“Miệng anh bẩn thật” Vu Yên Nhi từ đầu đến cuối đều tươi cười như khen ngợi Jork: “Biến con ** anh đi!”
Vu Yên Nhi vừa dứt lời, hai chị em Kiến Nhất và Kiến Nhật Nguyệt ngồi khẽ mím môi nhịn cười. Thấy Jork đơ mặt ra, Kiến Nhật Nguyệt ngoắc tay nhắc nhở anh ta: “Đùa kiểu đó có ngày nó đánh cậu nhìn không ra đấy”
Nghe Kiến Nhật Nguyệt nói Jork mới biết, anh ta không ngờ ở cái tuổi dễ rung động Vu Yên Nhi lại một lòng dành cho Kiến Nhất. Để che lấp sự ngượng ngùng, Jork cười cười: “Anh chỉ đùa thôi, anh có Thanh Mai rồi còn gì”
Biểu cảm gượng gạo của Thanh Mai khi Jork ôm vai cô ta đã phần nào nói lên mối quan hệ giả tạo giữa hai người họ. Vu Yên Nhi nhếch môi cười khinh bỉ, thẳng thắn vạch mặt: “Trông hai người giả thật đấy, người không biết còn tưởng hai người đang diễn kịch”
Sắc mặt Thanh Mai và Jork lập tức trở nên bối rối, Jork cười ngượng rút tay đang ôm vai Thanh Mai về.
“Thanh Mai đang giận anh”
Vu Yên Nhi chống cằm nhìn Thanh Mai rồi nhìn sang Jork, cô bật cười châm chiếm: “Cách anh gọi người yêu chả có chút tình cảm nào cả, anh như vậy sẽ mất người yêu đấy, có cần em dạy anh một khóa không?”
Mọi ánh mắt ngạc nhiên đổ về Vu Yên Nhi, cô xoay xoay ly nước cam trước mặt, mặt nước lắc lư không ngừng trong bụng ly. Khóe môi Vu Yên Nhi cong lên, chậm rãi khẳng định: “Tình yêu không có, lấy đâu ra cảm xúc?”
Biểu cảm Thanh Mai và Jork trở nên sượng xạo, mắt không dám nhìn thẳng vào bất kỳ ai. Kiến Nhật Nguyệt bỗng mở lời phá bầu không khí ngượng ngùng: “Hai người họ thật sự đang giận nhau, Jork muốn Thanh Mai về Mỹ, cô ấy lại muốn ở đây”
Giấu đầu lòi đuôi, có ai lại không muốn ở cùng người mình yêu? Huống chi gia đình Thanh Mai định cư bên Mỹ. Về phần Jork, nếu anh ta yêu Thanh Mai thì đã tìm cách ở cạnh cô ta.
Vu Yên Nhi mỉm cười ẩn ý, không nói thêm. Bộ phim dễ đoán ra nội dung, cô không còn hứng thú để xem.
Ngay lúc này Jork mới hiểu câu nói của Kiến Nhất trước đó, Vu Yên Nhi vẻ ngoài có vẻ đáng yêu nhưng cách nói chuyện không dễ yêu chút nào. Ngay cả khi Jork nói những lời tán tỉnh cô, sắc mặt của Kiến Nhất không hề thay đổi, chỉ điều đó cũng đủ thấy Kiến Nhất tin tưởng Vu Yên Nhi đến mức nào.
“Hay chúng ta uống chút bia đi, dù sao mai cũng không đi làm” Kiến Nhật Nguyệt đề nghị, vừa đúng ý Thanh Mai và Jork.
Nói rồi Kiến Nhật Nguyệt cùng Thanh Mai vào nhà lấy bia ra, lát sau mang theo hơn hai mươi lon bia ra ngoài.
Khui lon đầu tiên, Jork liền mời Kiến Nhất nhưng bị từ chối. Anh ta không bỏ cuộc, mời một cách nhiệt tình: “Chạm môi thôi cũng được”
Thấy Jork kiên quyết mời cho bằng được Kiến Nhất, Vu Yên Nhi giành lấy uống thay anh. Cô uống cạn từng hơi liên tục, xong liền úp ly ngược xuống không còn giọt nước nào chảy ra.
Không ai không khỏi bất ngờ, Vu Yên Nhi nhướng mày nhìn Jork thách thức. Nhân cơ hội, Thanh Mai cũng mời Vu Yên Nhi một ly, cô không đắn đo uống cạn ly thứ hai.
Không khí chìm trong tĩnh lặng, Vu Yên Nhi nhấn mạnh giọng tuyên bố mang theo ý cảnh cáo Thanh Mai và Jork: “Uống, tối nay ai không say bất tỉnh không được về phòng”
Kiến Nhất vẫn ngồi yên, không có phản ứng hay biểu hiện cấm cản Vu Yên Nhi. Ngoại trừ anh, bốn người còn lại đều uống, càng lúc càng say.
Lon bia nằm lăn lóc từ trên bàn đến trên mặt đất, những con người say đến cơ thể vật vờ, Kiến Nhất kéo Vu Yên Nhi đang đứng ép Jork uống ngồi vào lòng anh, cô nhìn anh một cái rồi gục đầu vào vai anh. Kiến Nhất trầm lặng nhìn Vu Yên Nhi đang nhắm mắt ngoan ngoãn không hề quậy phá khi say, anh đứng lên bế cô về phòng ngủ.
Thanh Mai nhìn theo Kiến Nhất bế Vu Yên Nhi, cô ta giận dữ bóp móp méo lon bia đang cầm trong tay, vốn định chuốc say Kiến Nhất kết quả anh lại không đụng đến dù chỉ là một giọt. Ngược lại Thanh Mai chóng mặt xoay mồng mồng, muốn lợi dụng cơ hội chiếm lấy Kiến Nhất chắc chắn là không thể.