Chi cần nắm được bối cảnh của công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến này đã đỡ cho tôi rơi vào thế bị động!
Đẩu tiên tôi thuấn di tới một nhà vệ sinh công cộng gần địa điểm hẹn. Sau đó thừa dịp không có ai đi tới công ty này.
Xem ra Phi Yến Môn vô cùng coi trọng tôi, lần trước tới đây mua đồ thì không có ai, lẩn này ở bãi đỗ xe chật kín.
Hơn nữa từ xa tôi đã thấy, trong đại sảnh toàn người đi lại. Khi cánh cửa ra thì có một đám người chạy tới. Ở giữa là một lão nhân. tinh thần quắc thước, nhìn bề ngoài không rõ đã bao nhiêu tuổi!
“Phi Yến Môn thanh thế thật lớn!” Tôi cười lạnh nói:
“Bán cho tôi một cái nhẫn trộm. nay lại gọi nhiều người tới vậy sao?”
Đối với câu châm chọc của tôi, có mấy người không nhịn được định mở miệng. nhưng lão nhân ở giữa chưa nói gì nên họ đành câm nín.
Đối với câu châm chọc của tôi, lão nhân không có biểu hiện gì mà nhìn tôi, biểu tình ngưng trọng nói: “Ngài biết Phi Yến Môn chúng tôi?”
“Có biết hay không thì có quan hệ gì?” Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi.
“Xin hỏi tiên sinh và Tiêu Nha Tử sư… tiên sinh có quan hệ như thế nào?” Lão giả có chút kích động hỏi.
“Ông hỏi tôi? Vậy thì tôi biết phải hỏi ai.” Tôi nhíu mày, thoạt nhìn lão đầu này rất tôn kính Tiêu Nha Tử nhưng ai biết lão có giả bộ hay không, mục đích chân chính là cái gì?
“Tôi…” Lão giả do dự một chút sau đó nói:
“Lưu tiên sinh. chúng ta qua bên này nói chuyện, thế nào!”
“Qua bên này? Hừ hừ. tốt!” Tôi nhìn những người xung quanh cười lạnh nói.
Lão giả dường như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, vung tay nhìn những người bên cạnh.
nói:
“Tiểu Đông, con dẫn mọi người rời đi đi. không có lệnh của ta không được lên lầu. ta với Lưu tiên sinh có chuyện cần bàn!”
Tôi biết lão giả muốn tôi yên tâm nhưng thực chất tôi đâu có sợ gì họ. Tôi không nói gì đi theo lão giả tới tầng cao nhất của tòa nhà này.
Sau khi tới một gian phòng tối, lão giả xoa xoa trên tường vài cái. có một cánh cửa mở ra.
“Mời vào!” Lão giả thủ thế mời. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tôi không nói gì đi vào trong phòng, thế nhưng khi tôi thấy cảnh tượng trong phòng thì sợ ngây người!
Ở phía chính Đông ờ trong phòng có một hương án. trên có treo một bức họa. người trong bức họa lại chính là Tiêu Nha Tử!
Ở bên dưới bức họa viết ba chữ “Tổ sư gia”! Sau khi tôi nhìn thấy thì thiếu chút nữa hóa đá! Không thể Chẳng lẽ Phi Yến Môn này do Tiêu Nha Tử lập ra?!
Tôi thật sự kinh ngạc quên mắt luôn có người bên cạnh!
Tôi nhìn thấy Tiêu Nha Tử không phải là người mà là một bức họa! Lão nhân chú ý tới biểu hiện của tôi, càng khẳng định tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử! Nếu như tôi không biết hắn thì sao có thể kinh ngạc như vậy!
“Ở đây không có người ngoài. Lưu tiên sinh. ngài có thể nói cho tôi biết. ngài và sư phụ lão nhân gia có quan hệ như thế nào?” Lão giả chậm rãi nói.
“Sư phụ?”
Tôi nhìn thoáng qua bức họa Tiêu Nha Tử. Lẽ nào lão đầu này là đồ đệ Tiêu Nha Tử? Nếu nói như vậy đồ đệ của Tiêu Nha Tử đúng là không ít, có một Đồ Tiểu Uy rồi, giờ lại thêm một lão đầu này nữa!
” Tiêu Nha Tử chính là sự phụ của tôi!” Lão giả gạt đầu nói:
“Tôi là môn chủ Yến Phi môn Kim Hồng Chung, ngài có biết tôi không?”
“Ông giờ mới nói cho thì tôi biết cái gì?” Tôi khôi phục sắc mặt bình thường, trước khi lão nói cho tôi chân tướng thì tôi sẽ không biểu hiện gì cả.
“Lưu tiên sinh. ngài không nên phủ nhận quan hệ với lão nhân gia” Kim Hồng Chung nói: “Biểu hiện vừa rồi đã bán đứng ngài rồi!”
“Không sai. Nhưng tôi phủ nhận ông có thể làm gì tôi?” Tôi vô lại nói:
” Ít nhất ông cũng nên nói cho tôi biết. dựa vào cái gì mà ông khẳng định. tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử?”
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 589: Phi Yến Môn