Ai có thể cười tới cuối cùng, người đó mới là người chiến thắng thật sự, từ tình hình hiện nay cho thấy, rõ ràng, Tôn Vĩnh Trinh ông ta mới là người chiến thắng thật sự!
Đang lướt tin tức, đột nhiên, Tôn Vĩnh Trinh nhìn thấy một tin tức kỳ lạ: Phương Khánh Dương vội kêu gọi giới truyền thông, mở họp báo lần thứ hai, nói có chuyện quan trọng muốn tuyên bố.
“Chuyện quan trọng sao?”
“Điều này hình như không nằm trong kế hoạch của chúng ta nhỉ?”
“Phương Khánh Dương vu khống một lần quá nghiện, còn muốn vu khống lần hai hay sao?”
Tôn Tại Ngôn nghe thấy lời nói lẩm bẩm của Tôn Vĩnh Trinh, ngồi ghé qua.
“Mở ra xem thử.”
“Ừ.”
Tôn Vĩnh Trinh mở giao diện livestream, chỉ thấy Phương Khánh Dương dẫn tất cả quản lý cấp cao của công ty, xếp thành một hàng.
Bên dưới là một đống phóng viên.
Bởi vì tin tức lần trước Phương Khánh Dương công bố thật sự quá gây chấn động, cho nên lần này không có nhà nào muốn bỏ lỡ tin tức quan trọng, cho nên lũ lượt phái đại diện tới.
Nhất định phải tranh được đề tài của tin tức.
Tôn Vĩnh Trinh vui vẻ nói: “Thật thú vị, tên Phương Khánh Dương bản lĩnh khác không có, trò ném đá xuống giếng lại chơi rất giỏi. Mắt thấy giải trí Ức Châu sắp không cầm cự được nữa, lúc này lại tới giẫm một cái, đây là muốn tăng tốc độ giải trí Ức Châu xong đời.”
Tôn Tại Ngôn không nói chuyện, yên lặng nhìn Phương Khánh Dương ở trong livestream, cứ cảm thấy có hơi bất an trong lòng.
Ông ta, rốt cuộc muốn làm gì?
Ting.
4h30p’ chiều, buổi họp báo chính thức diễn ra.
Trong live, Phương Khánh Dương đứng dậy, dẫn tất cả các quản lý cấp cao cùng nhau cúi người, giống y hệt với cảnh tưởng đã diễn ra ở lần họp báo đầu tiên!
Thời gian cúi người lần này dài hơn, tròn 5 phút, có thể nhìn ra sự chân thành của ông ta.
Cúi người xong, tất cả mọi người ngồi xuống.
Quay đầu chủ đề chính.
Phương Khánh Dương cũng không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề: “Lần này gọi mọi người đến gấp, không vì chuyện gì khác, vẫn là vì chuyện phân chia doanh thu phòng vé của “Thập Vạn Thiên Binh”; hôm nay tôi muốn làm rõ một chuyện với mọi người — Thật ra, tiền bán vé không có làm giả, những ngôn luận trước đó đều là bịa đặt!”