Cha đỡ đầu, vậy thì gia tộc Philips sau này sẽ hưng vượng! Tuy thắc mắc tại sao Sang Lica lại có một người chị đông phương nhưng đám người không dám hỏi nhiều, quan trọng nhất chính là kết quả!
Cho nên rất nhiều gia tộc chưa làm ăn với gia tộc Philips cũng bỏ qua nhưng điều nhỏ cố gắng tiếp cận. Đơn giản là gia tộc Philips sắp trở thành đại gia tộc hùng mạnh!
Làm gì có ai không dự định cho tương lai mình cơ chứ.
Hôn lễ náo nhiệt kết thúc. tôi và Dương Mân cũng cáo biệt Philips và Sang Lica. hai người họ đi hưởng tuần trăng mật, còn tôi cũng về nước!
Sau khi làm xong hết mọi chuyện, tôi và gia đình Dương Mân trở về Trung quốc!
Lý Hiểu Hồng và Dương Hùng biết bệnh tình của Dương Mân có thể chữa được thì vô cùng vui vẻ.
Nhưng có một điều tiếc nuối chính là nhà họ đã bán mất rồi. Bởi vậy tôi đành mua một căn nhà ờ Bắc Kinh. cho họ sống cùng Dương Mân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà Triệu Nhan Nghiên và các nàng, nhất là Lưu Duyệt và Mạnh Thanh Thanh, sau khi biết tin tức này cũng vô cùng vui vẻ!
Sau khi trở lại Bắc Kinh. tôi không rảnh rỗi mà là chuẩn bị công việc tiếp theo. nhưng một điều bất lợi là Tiêu Nha Tử đã hoàn thành kỳ hạn ở trần gian. Trở lại âm phủ nên tôi không thể gọi hắn được nữa.
Cũng trong lúc tôi tìm Tiêu Nha Tử thì gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Đó là không chỉ có mình tôi mà cả một đám người cũng đang tìm hắn! Đây là Mạnh Thanh Thanh nói cho tôi biết! Ngay sau khi tôi đi Ý thì một đám người tới tập đoàn đòi gặp tôi.
Mới đầu Mạnh Thanh Thanh không chú ý, vì vậy mới đuổi họ ra ngoài. Nhưng không bao lâu sau họ lại tới. Lần này Mạnh Thanh Thanh đuổi nhưng họ sống chết cũng không đi.
Mạnh Thanh Thanh hỏi chuyện gì họ cũng không nói. Sau đó có người nói hắn chính là người đã bán chiếc nhẫn đính hôn cho tôi, cho nên muốn gặp tôi để trao đồi!
Về phần chiếc nhẫn như thế nào thì Mạnh Thanh Thanh đương nhiên là biết rõ! Nàng cũng vì chiếc nhẫn này nên mới bị bắt cóc. cho nên dặn họ để lại số điện thoại!
Cầm danh bạ trong tay trong lòng tôi cười nhạt. Các ngươi bán cho tôi một cái nhẫn. nên mới tạo cho tôi nhiều phiền phức như vậy, tôi còn chưa tìm các người tính sổ. vậy mà các người đã tìm tới cửa.
Tuy rằng cái nhẫn này tôi mới tìm được một hành tinh có sự sống, thế nhưng đây là nhẫn bọn họ ăn trộm. không giáo huấn một chút thì họ lại tưởng là không ai làm gì được họ.
Vì vậy tôi bấm điện thoại nhưng nửa ngày mới nghe máy.
Người nghe điện thoại là một trung niên: “Xin hỏi anh tìm ai?”
“Tôi là Lưu Lỗi. không phải các người muốn tìm tôi hay sao?” Tôi cười lạnh hỏi.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 588: Một nhóm người