Hắn nói xong đằng đằng sát khí, trong lòng hận ý đối với Giang Nam giống như nước sông thao thao.
– Chính xác!
Thiên Ma Bảo Chủ đứng dậy, điềm nhiên nói:
– Nhiều cao thủ Thiên Ma Bảo ta, tính cả hai đại đệ tử của ta cũng là chết ở trong tay Giang Tử Xuyên, hai người đệ tử kia của ta, là ta khâm định Thiên Ma bảo hạ nhiệm bảo chủ, thừa kế Chưởng Giáo Chí Tôn vị phái ta, hết thảy chết ở trong tay Giang Nam, này thù vô luận như thế nào cũng phải báo!
Kim Phượng Các Chủ hiện đầy nụ cười sương lạnh:
– Con ta Minh Hiên cũng là kế nhiệm chưởng giáo Kim Phượng Các ta, thù sâu như biển, quả quyết không thể bởi vì một lời của ngươi liền nhẹ nhàng bỏ qua!
– Minh Hoàng Cung kế nhiệm chưởng giáo cũng bởi vì Giang Nam mà chết, Giang Nam không chết, công đạo khó tồn tại!
– Long Hổ Tông Thần Tú Đạo Nhân, là kế nhiệm chưởng giáo mà ta điều động, thù này bất cộng đái thiên, hôm nay Tịch chưởng giáo phải cho ta một cái công đạo!
– Huyền Thiên Thánh Tông coi như là cường thịnh trở lại, cũng không có thể nói giết hạ nhiệm viện trưởng của Thiên Phong thư viện ta liền không giải quyết được gì!
Huyền Thanh Đạo Nhân đầu lớn như cái đấu, những môn phái này chết đều là kế nhiệm chưởng giáo, trên thực tế sau khi hắn nhận được tin tức cũng giật mình, chút ít thủ tịch đại đệ tử trên Long Hổ Phong Vân Bảng Long Bảng kia thoáng cái chết một nửa, ý nghĩa có thủ tịch đại đệ tử của mười mấy môn phái bị Giang Nam giết chết, đây cũng là đại thủ bút khó lường, phải biết rằng có thể trở thành thủ tịch đại đệ tử, thường thường là bị tông môn coi trọng, thành nhân vật kế nhiệm chưởng giáo để bồi dưỡng!
Mặc dù miệng hắn nứt hở liên hoa, nhưng cũng không cách nào giải quyết chuyện này, chỉ đành phải quay đầu nhìn về phía Tịch Ứng Tình.
Tịch Ứng Tình khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
– Giang Nam cũng là kế nhiệm chưởng giáo của Huyền Thiên Thánh Tông ta.
Long Hoàng lạnh lùng nói:
– Vậy thì thật là tốt, lấy một mạng hắn đền mạng cho nhiều người chúng ta như vậy, nói sau cũng là Huyền Thiên Thánh Tông các ngươi buôn bán lời.
Tịch Ứng Tình lắc đầu, nhẹ giọng nói:
– Muốn đụng đến kế nhiệm chưởng giáo của thánh tông ta, trước qua cửa ải của Tịch mỗ.
Long Hoàng bỗng nhiên đứng dậy, điềm nhiên nói:
– Họ Tịch, chẳng lẻ ngươi muốn cùng các đại môn phái trong thiên hạ đối nghịch?
Tịch Ứng Tình vươn người đứng dậy, cười ha ha, tự có một loại khí độ phách tuyệt thiên hạ:
– Vì tương lai thánh tông ta, cùng các ngươi đối nghịch, có cái gì không được?
Tịch Ứng Tình lời vừa nói ra, không khí nhất thời trở nên ngưng trọng, Long Hổ Tông chưởng giáo vỗ vỗ Hắc Hổ, cười lạnh nói:
– Khẩu khí thật lớn! Tịch Ứng Tình, lời như thế ngươi cũng nói ra miệng? Bối phận của ngươi vốn là thấp, nếu như dựa theo bối phận, đại đa số mọi người ở đây là sư thúc của ngươi, ngươi trở thành Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo mới có tư cách cùng chúng ta ngồi ngang hàng, xóa đi thân phận chưởng giáo, ngươi chính là tiểu bối, một tiểu bối cũng dám cùng ta nói chuyện như vậy, sư phó của ngươi chết sớm mới để cho ngươi không có nuôi dạy như vậy sao?
Lời của hắn mặc dù khó nghe, nhưng có một chút cũng không có nói sai, bối phận của Tịch Ứng Tình đúng là nếu so với chưởng giáo của đại đa số môn phái Thánh Địa thấp hơn một bối phận.
Tại chỗ bối phận rất nhiều Chưởng Giáo Chí Tôn, Cường giả Thiên Cung cũng là cùng ân sư của Tịch Ứng Tình, Huyền U Đạo Nhân một cái bối phận, Tịch Ứng Tình đi lên chưởng giáo vị của Huyền Thiên Thánh Tông, bối phận mới cùng bọn họ ngang bằng.
Chưởng giáo vị, không chỉ là đứng đầu một phái, giống như trước tượng trưng cho một thân phận địa vị cao thượng, ngồi lên chưởng giáo vị, vô luận là bối phận cao thấp, những Chưởng Giáo Chí Tôn khác đều chỉ có thể ngang hàng luận giao, đây là thường thức.