– Ai không phục?
– Thật ra cũng không có gì, là tôi lắm miệng.
Râu dê vội vàng lắc đầu:
– Tổng tiêu đầu, ngài coi như tôi chưa nói cái gì!
Đậu Thiên Đạt đi tới ngồi xuồng ghế bành dưới cây đại thụ trong viện, nhận bình trà bên cạnh đưa tới, nhấp một ngụm, không vui nói:
– Lão Viên, trong lời ngươi có chuyện, có gì hãy nói, giấu đầu lòi đuôi, thật sự không thoải mái!
Râu dê bước lên phía trước, ghé sát Đậu Thiên Đạt nói:
– Tổng tiêu đầu, chỉ sợ ta nói ngài không tin!
– Nói mau, ấp a ấp úng cái gì?
– Vâng vâng vâng!
Râu dê gật đầu như gà mổ thóc, thấp giọng nói:
– Tổng tiêu đầu, mấy ngày trước Thiết Khuê cũng luyện đao trong viện, đúng lúc tôi gặp phải, khen hắn vào câu, chẳng qua cũng nói đao pháp của hắn so với Tổng tiêu đầu còn kém một chút… !
Thấy Đậu Thiên Đạt cau mày, hắn nói tiếp:
– Nhưng Thiết Khuê kia lại nói lời khó nghe!
– Ồ?
Đậu Thiên Đại lại uống một ngụm, liếc mắt nhìn râu dê nói:
– Hắn nói cái gì?
Râu dê khom người cạnh Đậu Thiên Đạt, thấp giọng nói:
– Tiểu tử kia tuyên bố, đao pháp của hắn là vua trong đao pháp, luyện ra từ trong quân đội Tây Bắc, đó là đao pháp khát máu, dùng đối địch đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Đậu Thiên Đạt hơi vuốt cằm nói:
– Đao pháp của Thiết Khuê quả thật không tồi, đao pháp trong quân đội có chỗ độc đáo, ngắn gọn thực dụng, lấy giết địch chiến thắng làm mục đích cuối cùng. Thiết Khuê xuất thân quân ngũ, tuy nhiên theo cách nhìn của ta, có thể luyện đao pháp trong quân đội được như hắn, cũng không nhiều lắm!
Râu dê vội nói:
– Tổng tiêu đầu, thật sự có tài thì thôi, khen đao pháp trong quân đội, chúng ta cũng không nói gì thêm. Chỉ có điều câu sau của hắn, lại khiến người ta vô cùng tức giận!
– Nói cái gì?
Râu dê làm ra bộ khí khái nói:
– Tiểu tử kia lại nói, ngoại trừ đao pháp trong quân đội, đao pháp khác chỉ là khua chân múa tay, trông được dùng không được.
Hắn thốt ra lời này, đám tiêu sư bên cạnh lập tức hiểu được ý tứ của hắn, lập tức có người tiến lên thêm mắm thêm muối:
– Tổng tiêu đầu, hắn rõ ràng là châm chọc đao pháp của Tổng tiêu đầu! Thật sự là coi trời bằng vung. Đọc Truyện Online Tại TruyệnFULL.vn
– Tổng tiêu đầu, Thiết Khuê ỷ vào hiện giờ có thanh danh, tự cao tự đại trong tiêu cục, những lão già chúng ta, hắn không để vào mắt!
– Đúng vậy, Tổng tiêu đầu. Tiểu tử kia cũng không nghĩ lại, lúc trước ở trong kinh, quần áo mục nát tới cửa cầu Tổng tiêu đầu thu nhận, nếu không phải Tổng tiêu đầu tốt bụng nhận lấy hắn, chỉ sợ hiện giờ hắn còn xin ăn ngoài phố. Hiện giờ có một ít công lao liền kiêu ngạo như thế, quả thật là một con sói!
Mọi người nghị luận, nói Thiết Khuê không đáng một đồng.
Đậu Thiên Đạt nhíu mày, cuối cùng ho khan một tiếng, thản nhiên nói:
– Thiết Khuê tính tình hướng nội, không thích nhiều lời, cũng không phải không để các ngươi vào mắt. Về phần nói đao pháp khác đều là khua chân múa tay, so ra kém đao pháp trong quận đội, đây cũng không phải không có đạo lý. Đao pháp trong quân đội giản hóa, gọn gàng lưu loát, cực kỳ thực dụng, mà đao pháp khác ít nhiều có một số động tác đẹp mắt, ngay cả bát quái đao của ta cũng không phải không có tỳ vết nào. Việc này sau này không cần bàn lại nữa!
Mọi người nghe Đậu Thiên Đạt nói như vậy, lập tức cũng không dám nói nữa, râu dê kia lập tức hơi xấu hổ.
Nhưng vào lúc này, tiếng bước chân vang lên, đã thấy Thiết Khuê đi tới từ hành lang. Mọi người nhìn thấy Thiets Khuê, lập tức không dám nói, dù sao mọi người đều biết, hiện giờ Thiết Khuê là trụ cột của Hòa Thịnh tiêu cục, bàn luận sau lưng thì thôi, nói xấu trước mặt hắn, quả thật không ai dám.
Đậu Thiên Đạt nhìn thấy Thiết Khuê, lập tức đặt ấm trà sang bên cạnh, đứng dậy cười nói:
– Thiết Khuê, không phải hôm nay trở về nghỉ ngơi sao? Sao lại tới tiêu cục? Qua hai ngày lại phải áp tiêu dài, ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, dưỡng tinh thần!
Thiết Khuê lập tức đi tới trước mặt Đậu Thiên Đạt, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, thi lễ với Đậu Thiên Đạt, chậm rãi nói:
– Tổng tiêu đầu, ngày đó Thiết Khuê rời khỏi quân đội, đi vào kinh thành, hành động không quen, nghèo rớt mồng tơi, nếu không có Tổng tiêu đầu thu lưu, cho Thiết Khuê một chén cớm, Thiết khuê cũng không có ngày hôm nay, phần đại ân đại đức này, Thiết Khuê trọn đời khắc ghi!
Mọi người bốn phía ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết vì sao thái độ của Thiết Khuê hôm nay khác thường. Đúng như lời Tổng tiêu đầu nói, mọi người đều biết ngày thường Thiết Khuê trầm mặc ít lời, ngay cả cảm kích trong lòng, cũng không tùy tiện biểu lộ ra, nói chuyện giống hôm nay vậy, quả thật chưa thấy bao giờ.
Vẻ mặt vài tên tiêu sư chung quanh hơi mất tự nhiên, vừa rồi bọn họ lớn tiếng trách Thiết Khuê không đúng, lại không biết có phải Thiết Khuê nghe thấy hay không.
Đậu Thiên Đạt cũng hơi nghi hoặc, nhưng vẫn mỉm cười nâng Thiết Khuê nói:
– Thiết Khuê, đây là duyên phận hai ta, nói những lời này làm gì?
Thiết Khuê tháo một tấm thiết bài từ bên hông xuống, hai tay dâng lên:
– Tổng tiêu đầu, đây là tấm tiêu bài hai năm trước ngài ban cho Thiết Khuê, từ ngày đó Thiết Khuê cũng trở thành một gã tiêu đầu, qua hai năm, tấm thiết bài này cũng không rời khỏi người Thiết Khuê, hôm nay lại trả nó lại cho Tổng tiêu đầu!
Nghe được Thiết Khuê nói nhưu vậy, mọi người đều quá sợ hãi.
Trả lại tiêu bài, chỉ có một loại giải thích, đó là muốn rời khỏi Hòa Thịnh tiêu cục.
– Thiết Khuê, ngươi có ý gì?
Đậu Thiên Đạt biến sắc, tuy rằng tuổi hắn lớn, nhưng tuyệt đối không hồ đồ.
Hiện giờ Thiết Khuê hoàn toàn xứng đáng là bảo vật trấn cục của Hòa Thịnh tiêu cục, mấy năm nay Hòa Thịnh tiêu cục phồn vinh hưng thịnh chính là bởi vì có một nhân vật như vậy, điểm này Đậu Thiên Đạt rất rõ ràng, cho nên người khác nói xấu Thiết Khuê sau lưng, Đậu Thiên Đạt đều bỏ mặc, hắn cũng sẽ không bởi vì lời nói của những người khác khác mà tự hủy cả tiêu cục.
Không có Thiết Khuê, tên tuổi Hòa Thịnh tiêu cục rất nhanh sẽ biến mất trong ba tiêu cục lớn.
Thiết Khuê bình tĩnh nói:
– Ơn của Tổng tiêu đầu, Thiết Khuê khắc ghi cả đời.
Đậu Thiên Đạt nắm tay Thiết Khuê, nhíu mày nói:
– Ngươi muốn rời khỏi tiêu cục?
Thiết Khuê gật đầu.
– Thiết Khuê, người khác lời ra tiếng vào, ngươi đừng để ở trong lòng!
Đậu Thiên Đại nghiêm mặt nói:
– Ta rất tín nhiệm ngươi, ngươi cũng không thể cứ rời đi như vậy. Ngươi có yêu cầu gì cứ đề xuất, ta đều sẽ đáp ứng ngươi!
Đậu Thiên Đạt nói như vậy, mấy tên tiêu sư chung quanh lại xấu hổ.
Thiết Khuê nhìn Đậu Thiên Đạt, chậm rãi nói:
– Tổng tiêu đầu, Thiết Khuê còn một tâm nguyện chưa xong, còn một nợ máu chưa trả, thân thể này lưu lại, chính là chờ một ngày có thể báo thù rửa hận, hiện giờ cũng nên đi làm một số chuyện!
Hắn lại thi lễ với Đậu Thiên Đatị, bình tĩnh nói:
– Nếu đại cừu được báo, còn có thể sống sót, chắc chắn báo ân Tổng tiêu đầu, nếu không… kiếp sau sẽ báo ân này!
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, lời này của Thiết Khuê không đầu không đuôi, vẻ mặt tất cả mọi người đều nghi hoặc.
Thiết Khuê lại ôm tay với mọi người chung quanh, vẻ mặt nghiêm nghị:
– Mấy năm được các vị huynh đệ chiếu cố, sau này có cơ hội, sẽ báo đáp!
Hắn quả thật không nhiều lời, xoay người dứt khoát mà đi, để lại mọi người kinh ngạc đầy sân.