Nhưng trong khi những người khác khiếp sợ cùng rung động thì ánh mắt của Duy Na công chúa lại sáng lên.
Đùa gì thế này? Pháo đài nhiều đại pháo như vậy cũng có thể sử dụng a! Những hồn đạo khí như vậy khi xuất hiện trên chiến trường thì uy lực cùng sức phá hoại nó gây ra có thể tưởng tượng ra được là vô cùng kinh khủng. Mà Thiên Hồn Đế Quốc của nàng chính là khách hàng lớn của Đường Môn a!
Hoắc Vũ Hạo chậm hơn đồng đội của mình nửa nhịp, khi cả người hắn tiến vào hồn đạo khí như pháo đài trước mặt, hồn đạo khí khổng lồ có đường kính vượt qua ba thước bắt đầu khởi động.
Bốn đôi chân dài dâng lên đem toàn bộ pháo đài hồn đạo khí nâng lên khỏi mặt đất, kim loại va chạm phát ra những tiếng leng keng vô cùng thanh thúy, cũng không có bất kỳ thanh âm ma sát nào xuất hiện.
Hồn đạo khí như pháo đào thích ứng mọi địa hình này của Hoắc Vũ Hạo đã được hắn cùng Hiên Tử Văn tự mình cải tiến, so với hồn đạo khí mà Nhật Nguyệt Đế Quốc đang chế tạo với số lượng lớn kia thì mạnh hơn nhiều.
Đây cũng là lý do tại sao lúc trước Hoắc Vũ Hạo dám tiêu hao hết hồn lực, đây là căn cứ quan trọng nhất để hắn nắm chắc có thể tiếp tục tham gia đoàn chiến. Ở trong hồn đạo khí pháo đài này có sáu Bình Sữa do Hiên Tử Văn tự mình chế tạo. Mỗi Bình Sữa đều là hồn đạo khí cấp bảy, bên trong đó chứa lượng hồn lực vô cùng hùng hậu, đủ để Hoắc Vũ Hạo tham chiến mà không cần tiêu hao hồn lực của bản thân mình.
Đừng quên, Bình Sữa gắn vào hồn đạo khí này là do Hiên Tử Văn tự mình nghiên cứu ra, trong những hồn đạo khí cùng cấp bảy đây chính là hồn đạo khí hàng đầu. Cho dù là ở Minh Đức Đường hắn cũng chỉ để lại tài liệu chế tạo Bình Sữa cấp sáu cung cấp hồn lực cho hồn đạo khí thôi.
Bằng vào sáu Bình Sữa cấp bảy, mặc dù Hoắc Vũ Hạo không thể khiến cho hồn đạo khí pháo đài này tăng lực công kích lên bằng cấp bảy Hồn Đạo Sư nhưng giữ vững lực công kích bằng cấp sáu Hồn Đạo Sư và kéo dài thời gian sử dụng thì tuyệt không phải vấn đề. Thân phận bây giờ của hắn không chỉ là Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư của cả chiến đội mà còn là một trong những mũi tấn công chủ chốt.
Ba mươi hai nòng pháo trên đỉnh pháo đài phát động đầu tiên. Chỉ nghe những tiếng “Sưu sưu” vang lên liên tiếp, ba mươi hai quang cầu màu vàng phóng lên cao, bắn tới đối thủ đang ở rất xa.
Ngay sau đó, tám chiếc chân kim loại của pháo đài nhanh chóng cử động, chạy nhanh về phía trước, đuổi theo đội viên Đường Môn.
Mắt thấy hai chiến đội sắp đụng độ ngay giữa đài thi đấu, ba mươi hai đạn pháo do Hoắc Vũ Hạo bắn ra rơi xuống trước tiên.
Nói về chiến lực cá nhân, Đường Môn không nhất định là mạnh hơn đối thủ nhưng đối với sự hiểu biết về hồn đạo khí thì Bản Thể Tông muốn tìm ra một người vượt qua hai người Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu quả thật là không dễ dàng.
Sáu đội viên đang vọt tới của Đường Môn gần như là đồng thời dừng bước, có Tinh Thần Dò Xét Cùng Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo chỉ dẫn sẽ không xuất hiện tình huống phán đoán sai lầm.
Bên phía Tuyết Ma Tông, Long Ngạo Thiên xông lên đầu tiên, hai tay vòng ra phía trước, nhất thời một tầng khí lãng màu trắng điên cuồng trào ra hướng tới đạn pháo trước mặt càn quét. Lấy sức mạnh mở đường!
Nhưng ngay lúc này một màn kỳ dị xuất hiện! Những đạn pháo này đột nhiên dừng lại trên không trung một chút, sau khi bị khí lãng màu trắng quét trúng, ánh sáng chói mắt chợt phát ra.
Ai cũng không thể ngờ tới, ba mươi hai đạn pháo mà Hoắc Vũ Hạo bắn ra không dùng để công kích phát nổ mà tất cả đều là Đạn Tia Chớp. Đây căn bản là không phù hợp với cách thức chiến đấu bình thường của Hồn Đạo Sư. Nhưng mà cũng bởi vì khác thường nên mới có thể dễ dàng đạt được hiệu quả tốt hơn.
Trong nháy mắt này, sáu đội viên của Đường Môn đã sớm xoay người về sau, dùng lưng để chống lại uy năng của Đạn Tia Chớp. Mà đội viên của Bản Thể Tông do bị bất ngờ không kịp phòng bị nên trước mắt đã biến thành một mảnh trắng xoá.
Đây chính là hiệu quả đạt được khi Đạn Tia Chớp che dấu sau ba mươi hai đạn pháo cùng phát động, phía đối diện căn bản là không tồn tại góc chết. Ánh ánh sáng chói mắt làm ba trong sáu đội viên của Bản Thể Tông phải kinh hô.
Thời gian duy trì Đạn Tia Chớp cũng không quá dài, sáu đội viên của Đường Môn xoay người, nhắm mắt, lại xông lên một lần nữa, hơn nữa khi xông về phía đối thủ vẫn luôn nhắm chặt mắt. Bọn họ cần dùng mắt để nhìn sao? Có sự tồn tại của Tinh Thần Dò Xét Cộng Hưởng thì cho dù nhắm mắt cũng sẽ không tìm nhầm người.
Hoắc Vũ Hạo khống chế hồn đạo khí pháo đài, bốn đôi chân kim loại đột nhiên duỗi thẳng đem thân trên của hồn đạo khí nâng lên cách mặt sàn đài thi đấu đến ba thước. Tất cả nòng pháo đều hướng về phía trước, hơn trăm đạn pháo các loại điên cuồng bắn ra, hướng thẳng vào đối thủ.
Những người còn lại, hai người Từ Tam Thạch và Bối Bối đồng thời đánh ra trước, mục tiêu nhắm tới chính là người mạnh nhất Bản Thể Tông, Long Ngạo Thiên. Giang Nam Nam vẫn ẩn núp sau lưng Từ Tam Thạch, theo như kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo thì tổ hợp của ba người phải mau chóng giải quyết xong Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên quá mạnh mẽ, nếu không đem nguy cơ lớn nhất này giải quyết thì trận chiến này khó mà giành thắng lợi. Hoắc Vũ Hạo thì cùng Hòa Thái Đầu tạo thành một nhóm, áp chế những đội viên còn lại của Bản Thể Tông và cho đồng đội của mình cơ hội hành động.
Tiêu Tiêu theo Từ Tam Thạch và Bối Bối cùng xông ra, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh khổng lồ lặng lẽ xuất hiện, chia ra làm ba, vừa lúc ngăn chặn ở phía sau ở Long Ngạo Thiên, đồng nghĩa với việc vây kín Long Ngạo Thiên. Cùng lúc này ba đại đỉnh đồng thời bộc phát ra âm vang đinh tai nhức óc, Đỉnh Chi Chấn.
Lúc này Vương Đông Nhi lại đang bay trên không trung, dưới sự hỗ trợ của hỏa lực từ Hoắc Vũ Hạo nàng đã bay vọt tới trận hình của đối thủ, lặng yên không một tiếng động vòng ra phía sau họ, mục tiêu của nàng chính là Duy Na.
Lần tấn công này của Đường Môn có thể nói là vô cùng bất ngờ, không có bất kỳ điểm báo nào. Nhưng tất cả mọi người cũng kịp thời phối hợp với Đạn Tia Chớp, nhanh chóng chiếm trước tiên cơ.
Hồn đạo khí pháo đài có lực công kích vô cùng mạnh mẽ, tuyệt không thua một cường giả cấp Hồn Đế dùng Hồn Đạo Pháo công kích. Hơn nữa thời gian duy trì lâu, có hơn trăm đạn pháo áp chế thì cho dù là cường giả Bản Thể Tông cũng nhất định phải xuất toàn lực để ứng phó.
Vương Ngạn Phong vốn theo sát phía sau Long Ngạo Thiên, lúc này hai cánh tay chợt lớn lên, tựa như hai tấm chắn khổng lồ ngăn cản đạn pháo đánh sâu vào đội hình của chiến đội mình. Nhưng hắn chỉ có thể kiên trì ba giây, tia sáng màu xanh thẫm đã dần xuất hiện sau lưng. Hắn bị buộc phải sử dụng vũ hồn thức tình lần thứ hai ngay lập tức.
Trên người Hòa Thái Đầu cũng đồng thời thả ra mười mấy loại hồn đạo khí, phối hợp với Hoắc Vũ Hạo áp chế đối thủ. Hơn nữa có Tiêu Tiêu vây kín, Long Ngạo Thiên bị phân cách với thế giới bên ngoài đã là chuyện không thể nghi ngờ.
Khán giả dưới đài sau khi bị ánh sáng mạnh mẽ chói mắt ngăn cản tầm mắt thì cũng chậm rãi khôi phục lại. Trên đài thi đấu đã phát ra âm thanh va chạm.
– Oanh, oanh, oanh!
Ba tiếng nổ vang kịch liệt vang lên, chuyện khiến tất cả đội viên của Đường Môn phải thất kinh đột nhiên xuất hiện. Bối Bối, Từ Tam Thạch cùng Giang Nam Nam, ba người bị bay ra ngoài theo ba phương hướng khác nhau. Trong khi người mà bọn họ vây công là Long Ngạo Thiên vẫn yên bình đứng yên tại chỗ. Hắn quay người, cánh tay như có ngọn lửa trắng bao bọc vung về phía Tiêu Tiêu.
Làm sao có thể?