– Đi Lưu Vân Sa Hải, cấp trên phái ta thi hành nhiệm vụ bí mật, không được nói ra ngoài. Hiện nay, chuyện U Minh long thuyền huyên náo xôn xao, chắc hẳn Yến Đại ca cũng nghe qua rồi.
Thì ra là thế! Yến Bắc Hồng bỗng nhiên hiểu ra, lại hạ giọng mà hỏi:
– Lưu Vân Sa Hải thực sự tồn tại U Minh long thuyền sao?
Miêu Nghị hơi gật đầu một cái.
Yến Bắc Hồng tò mò:
– Ngươi đã có thể khẳng định, có phải là đã gặp được?
Miêu Nghị lại gật nhẹ đầu một cái.
– U Minh long thuyền hiện thân lần này là do ta tìm được đấy.
Đứng ở một bên là Thiên Nhi đang hơi có chút kih ngạc, từ khi đại nhân trở về vẫn chưa nói đến chuyện này, không nghĩ tới đại nhân lại gặp đến thứ trong truyền thuyết kia.
– Trông như thế nào?
Yến Bắc Hồng hăng hái nói:
– Nghe nói trên thuyền chở đầy bảo bối đến từ Đại thế giới, có phải là thật hay không vậy?
Trên thuyền có chứa bảo bối hay không thì ta không biết, ta hoàn toàn không có cách tới gần, ta chỉ thấy một đám xác sống bị buộc xích sắt, kéo một chiếc thuyền khổng lồ mà di chuyển trong sa mạc.
– Thì ra truyền thuyết là thật.
Yến Bắc Hồng đứng lên rồi dạo bước
– Xem ra nếu có cơ hội thì cần phải đi Lưu Vân Sa Hải mở mang kiến thức một chút.
– Ta khuyên ngươi không nên gặp thì tốt hơn, ta cũng tình cờ gặp được thôi, chỉ đi theo để xem mà thiếu chút nữa là mất mạng. Đếm được đến hàng nghìn xác sống kéo thuyền kia. Sức mạnh của mỗi kẻ đều mạnh đến kinh người, ngay cả tử liên cao thủ cũng không đỡ nổi một đòn tấn công của một con cương thi trong đám đó, kim liên cao thủ của Tiên Quốc thì đến chuyện lên thuyền cũng khó khăn, ta là không muốn gặp lại quỷ thuyền kia nữa.
Hiển nhiên, Yến Bắc Hồng có chút không đồng ý, vừa ngồi lại vừa hỏi:
– Lão đệ biết U Minh long thuyền kia giấu ở nơi nào không?
– Hẳn là di chuyển không cố định trong Lưu Vân Sa Hải, Yến Đại ca, ngươi không phải là muốn đi tìm thật đó chứ? Ta khuyên ngươi nên dập tắt suy nghĩ này. Đến nay, sáu nước phái lượng lớn cao thủ tìm kiếm ở Lưu Vân Sa Hải trong những năm này cũng không tìm được, ngươi đến thì có thể tìm tới cái gì?
– Xem ra Đại thế giới trong truyền thuyết thật sự tồn tại…
Yến Bắc Hồng lẩm bẩm một tiếng, lại nâng chén trà lên rồi nhấp một hớp:
– Bất kể thế nào, lão đệ có thể trở về bình yên thì ta yên lòng rồi, khi nào thì đi địa bàn của ta ngồi một chút?
Miêu Nghị cười khổ,
– Ta đâu chạy thoát được, đại phiền toái lập tức muốn tới, có thể còn sống vượt qua cửa ải trước mắt này hay không cũng là cái vấn đề phải giải quyết.
Yến Bắc Hồng ngẩn ra:
– Sao nói vậy? Ngươi vừa thăng chức lên làm Điện chủ, đường làm quan đang rộng mở trước mắt, ở đâu ra phiền toái chứ?
Y vượt đường xa mà đến, còn chưa biết tình hình ở bên này.
– Nhật Hành cung, Mộc Hành cung, Thủy Hành Cung, sắp triển khai một trận đại chiến, hơn mười vạn nhân mã sắp chém giết nhau, có thể nguy hiểm hơn cả Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội, đến cả tử liên tu sĩ cũng cần gia nhập trận chiến…
Miêu Nghị cũng không lừa y, kể khái quát về tình thế nguy hiểm đại khái của Thủy Hành Cung.
Các cung của Tu luyện giới chém giết lẫn nhau, số người gia nhập trận chiến kia có ít nhất là hai mươi vạn nhân mã trở lên, đến thời đại này mà nói, cũng là chuyện bất thường, dù sao thì tu sĩ tu luyện đạt tới tử liên cảnh giới của một phương khá là không dễ, nếu không phải do có hố không vượt qua được, hoặc là nắm chắc mười phần thành công, không có người sẽ mạo hiểm như vậy.
– Đại chiến giữa ba cung! Yến Bắc Hồng hít vào một luồng khí lạnh, sau khi kinh ngạc, mắt y lóe tên tia sáng khác thường, hỏi:
– Kia chẳng phải là gần một trăm năm mươi tu sĩ có tu vi từ Hồng Liên trở lên tham gia trận chiến này sao?
—————