“Nhưng… tại sao bà chủ lại không thích tôi?”
“Bà ấy sợ cô liên lụy cô chủ, bà ấy rất thương cô chủ”
“Vậy sao? Sao tôi có thể liên lụy cô ấy đượ!
cTôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy mà.”
“Chờ cô chủ trở về địi”
Strzyga không muốn nhiều lời. Ông ấy không thể nói với Hứa Trúc Linh rắng Diên thật sự là con trai Cùng lúc đó, tại phòng sách…
Không khí đầy căng thẳng, nặng nề một cách kỳ lạ Đứng sau lưng người phụ nữ đoan trang là một chàng trai anh tuấn, tấm lưng thẳng tắp, ánh mắt lãnh đạm, lắng lặng rơi vào trên người cậu thiếu niên ở đối diện.
“Em trai à, em không nên quá thân thiết với cô.
†a. Tình hình bây giờ vẫn chưa ổn định, một khi cô †a phát hiện ra em là con trai, sẽ dẫn đến rất nhiều hậu họa”
“Cô ấy sẽ không biết. Cho dù biết, cô ấy cũng sẽ không bao giờ phản bội em”
“Ồ, em quen cô ta bao lâu rồi? Hai người ở chung với nhau bao lâu rồi? Em dám đưa ra kết luận như vậy sao? Cả anh và Lance đều muốn lôi kéo Cố Linh làm liên minh, tìm kiếm sư trơ giúp đắc lực từ bên ngoài. Chỉ cần hơi vô ý một chút thì cô ta sẽ trở thành kẻ thù của chúng ta. Em tin tưởng một kẻ thù, có phải là quá hấp tấp rồi không?”
“Anh hai… hãy tin em đi, cô ấy không phải là người như vậy…”
Diên còn chưa dứt lời thì một người phụ nữ trung niên đập mạnh tay xuống bàn.
Hai người ngẩn ra một lúc rồi lặng lẽ nhìn bà †a.
“Mẹ” Hai người đồng thanh lên tiếng “Diên à, mẹ đã cho con cơ hội. Nếu con thích, mẹ sẽ tặng cô ta cho con. Nếu không thích thì không nên kết thân với cô ta. Con là vũ khí cuối cùng của mẹ nên không thể có chuyện gì sơ suất được. Lần này con quá lớn mật, con làm vậy là đang buộc mẹ phải giết cô ta” Mấy chữ cuối cùng… lạnh đến tận xương.
Người phụ nữ trung niên lạnh lùng nhìn cậu ấy. Nhiệt độ phút chốc đông đặc lại, dường như ngay lập tức giảm xuống mức đóng băng được hết mọi thứ.
Từ trước đến giờ, bà ta là người nói được làm được.
Diên nghe thấy thế thì trái tim run lên dữ dội, như vừa nghe thấy sét đánh bên tai Cậu ấy cần chặt răng, lấy ra một thứ gì đó rồi đặt nó trước mặt người phụ nữ trung niên.
“Mẹ, con muốn sử dụng quyền lực của con.
Con muốn thông báo cho mọi người trong gia tộc, dùng huy hiệu gia tộc để bảo vệ tính mạng của cô.
ấy”
“Con dám!” Bà ta đập bàn đứng dậy, phắn nộ nhìn cậu ấy.
Diên ngước mắt lên không chút sợ hãi, đôi mắt trong suốt ánh lên vẻ kiên định.
Bên trong có một ngọn lửa đang rực cháy, như thể không biết chịu thua là gì “Một khi công khai thì không ai có thể làm tổn thương cô “Đây là bùa cứu mạng của con, sao con có thể dùng nó cho người ngoài một cách dễ dàng như thế được?”
“Cô ấy không phải là người ngoài, cô ấy là người bạn quan trọng nhất của con”
“Không được! Josh, mau thu hồi huy hiệu gia tộc lại đi. Chưa đến lúc bất khả kháng thì đừng đưa lại cho nó. Mẹ sẽ không cho con công khai nó và cũng sẽ không cho con gặp bố của con”“
“Mẹ, mẹ đang ép con sao? Từ nhỏ đến lớn, cái gì con cũng nghe theo mẹ, nhưng đây là chuyệ duy nhất không thể. Nếu mẹ muốn giết c: phi… giết con trước.”
“Con.
Người phụ nữ trung niên ngơ ngác nhìn Diên.
Chưa bao giờ bà ta thấy con trai mình kiên định và quyết đoán như thế, đến mức lấy cả tính mạng của mình ra mà uy hiếp bà ta Cuộc sống của cậu ấy rất đau khổ, bọn họ đều biết điều đó. Nhưng cậu ấy chưa bao giờ từ bỏ sinh mệnh của mình.
Vậy mà ngay lúc này, cậu ấy lại dùng tính mạng của mình để ép buộc bà ta Bà ta nghiến răng nghiến lợi, nằm tay vô thức.
siết chặt lại.
Đôi tay găng tay nhung đen đầy những nếp gấp, bị siết chặt đến mức biến dạng.
“Được, mẹ có thể không giết cô ta, nhưng con phải cho mẹ một lý do chính đáng”“
“Cô ấy là bạn của con”
“Lý do này không đủ” Bà ta nheo mắt lại, cực kỳ có uy nghiêm: “Phải cho mẹ một lý do chính đáng thì mẹ mới tha cho cô ta. Bằng không, dù mẹ không giết cô ta thì cũng sẽ khiến cô ta sống không băng chết. Nghe nói mâu thuẫn của cô ta và Lucia cũng không nhỏ, mẹ không ra tay thì tự nhiên có người khác ra tay thôi. Con có thể đề phòng được Lance và Lucia không?”
Diên nghe thấy thế thì nhíu mày, chìm đảm vào dòng suy nghĩ sâu xa.
Đúng là không thể đề phòng được.
“Nghĩ cho kỹ đi, rốt cuộc cô ta là gì của con, là gì của mẹ, mà lại đáng để mẹ bảo vệ tính mạng của cô ta”
“Mẹ, con.
Diên như hiểu ra điều gì đó, kinh hoàng nhìn bà ta.
Bà ta đang buộc bản thân cậu ấy phải lựa chọn.
Cậu ấy dùng hết sức siết chặt nắm tay, cuối cùng đành chịu thua, bất đắc dĩ nói: “Cô ấy… là người vợ mà con đã xác định, xin mẹ hãy tác thành”