Lâm Mặc Phong ở đầu dây bên kia thấy lâu như vậy mà Henry vẫn chưa nói gì, thấy lạ bèn hỏi.
Haha… không có gì, chỉ muốn hẹn cháu thứ năm tuần này đi đánh golf, sẵn tiện chú cháu ta hàn huyên đôi chút.
Nghe thấy người đàn ông nói vậy Tô Uyên Linh thầm thở phào một hơi.
Chú đang ở trong nước sao?
Lâm Mặc Phong hỏi. Tại sao ông ở trong nước mà anh lại không hề hay biết.
Cũng được một tuần rồi, chỉ là bận rộn quá chưa kịp đến tìm cháu.
Henry tươi cười nói.
Chú cũng thật là, nếu chú báo cháu sớm hơn cháu đã cho người ra sân bay đón chú, chú cháu ta sẽ có nhiều thời gian để nói chuyện hơn.
Lâm Mặc Phong vờ không vui nói.
Cháu bận trăm công nghìn việc như vậy, lão già nhàn rỗi như ta đâu dám phiền đến cháu.
Henry tỏ ra áy náy nói.
Dù có bận nhưng chú đến cháu tất nhiên phải tiếp đón chu đáo.
Lâm Mặc Phong cười nói.
Như vậy đi, thứ năm này sau khi đi đánh golf về cháu cho người chuyển đồ đạc chú về nhà cháu, chú cháu ta ở với nhau thời gian chú ở trong nước tiện thể hàn huyên chuyện cũ.
Lâm Mặc Phong đưa ra đề nghị.
Không cần, không phiền cháu. Chủ đích của ta là muốn gặp cháu nói chuyện vài câu. Lần này về đây để giải quyết vài việc không tiện ở lâu nên thứ bảy ta sẽ lại bay về.
Henry từ chối lời đề nghị của Lâm Mặc Phong.
Vậy sao. Vậy lần sau chú về nhất định phải nói với cháu một tiếng, cháu đích thân ra sân bay đón chú, được chứ.
Lâm Mặc Phong nói.
Được, được, lần sau về nhất định sẽ nói với cháu.
Henry cười vui vẻ nói.
Được, vậy hẹn chú vào thứ năm.
Nói rồi Lâm Mặc Phong tắt máy trước.
Kết thúc cuộc trò chuyện quay qua nhìn Tô Uyên Linh một mặt ngạc nhiên không thôi, Henry cười cười.
Thấy rồi chứ, đồng ý sớm có phải tốt hơn không.
Để lại câu nói đó Henry bỏ lên phòng.
Tô Uyên Linh ngồi đó vẫn chưa hết bất ngờ. Không nghĩ người đàn ông tên Henry đó và Lâm Mặc Phong lại có quan hệ tốt đến vậy.
Nhưng nếu quan hệ đã tốt tại sao lại muốn giúp cô ta trả thù Lâm Mặc Phong. Cảm giác khó hiểu bao chùm lấy Tô Uyên Linh nhưng nghĩ mãi vẫn không tìm được lý do Tô Uyên Linh đành bỏ cuộc không nghĩ nữa. Đâm lao thì phải theo lao thôi, thuyền cũng đã lên muốn xuống cũng không được.
👍👍👍⬅️⬅️⬅️