Cực Ác Ma Tôn cười dài một tiếng nhẹ lay động Ma Phiên, từ bên trong bắn ra vô số sợi hắc khí nhỏ li ti như tơ nhện đan xen chồng chéo, biến ảo thành mấy chục tấm tơ võng màu đen.
“Trói!”
Hắn quát to một tiếng, to võng đầy trời lập tức úp xuống đem các Khô lâu bao phủ lại.
Thiên Sát ma quân biến sắc, xem ra hắn vẫn còn xem thường lão quỷ này. Thần thông của Nguyên Anh kỳ tu sĩ thật lợi hại, cho dù chỉ là đệ nhị nguyên thần thì thực lực cũng nhỉnh hơn hắn một chút.
Hơi một do dự, trên mặt Thiên Sát Ma Quân hiện vẻ quyết tuyệt.
“Đi!”
Hắn điểm về phía Huyết khôi lỗi điểm một chỉ, chỉ thấy phân thân do tinh huyết và tinh khí tiêu hao hình thành hung hãn không sợ chết lao sang Cực Ác Ma Tôn, còn hắn thì hóa thành một đạo hắc quang bay về một hướng khác.
Tráng sĩ tự tàn thi thể!
Lâm Hiên cũng thầm khâm phục ma quân, ngoài chuyện hao tổn hai trăm năm thọ nguyên thì nếu Huyết khôi lỗi này bị hủy tu vị sẽ của hắn sẽ giảm mạnh, thậm chí cảnh giới còn rớt xuống.
Có điều trên mặt Cực Ác Ma Tôn hiện nụ cười quỉ dị lấy ra một tấm phù màu vàng kim. Phù kia không gió mà tự bốc cháy. Nương theo tiếng rống giận dữ, một con yêu thú xuất hiện ở giữa không trung.
Thú phù!
Từ hình dáng và khí thế mạnh bạo phát ra chắc chắn đây là yêu thú ba cấp, thực lực tương đương tu sĩ Ngưng Đan Kỳ.
Yêu thú gầm lên hung bạo lao sang chặn đứng Huyết khôi lỗi còn Cực Ác Ma Tôn thì hóa thành một đạo huyết vân, tốc độ nhanh tới quỷ dị bay tới chắn phía trước Thiên Sát ma quân.
“Sư đệ, không cần phí công vùng vẫy, ngươi có thể an tâm mà chết!”
Trên mặt Cực Ác Ma Tôn lộ vẻ chế nhạo, đang muốn động thủ thì nhíu mày như cảm ứng được điều.
Nấp ở một bên Lâm Hiên cũng thầm suy đoán, chẳng lẽ là… Một lát sau mấy đạo quang hoa tốc độ kinh người bay vút tới bên này, dẫn đầu chính là Thái Bạch kiếm tiên.
Ánh mắt Lâm Hiên lướt qua, thấy ngoài Cầm Tâm xinh đẹp mỹ miều thì chính đạo còn có ba Ngưng Đan Kỳ cao thủ, mà đám Huyết Yêu Lão Tổ cùng Bách Độc Đồng Tử cũng ở trong này.
Xem ra chính ma đã hợp tác, chém giết ở sào huyệt Kim Gai Hổ thoát vây mà ra. Thấy cảnh này trên mặt Lâm Hiên lại trở nên mừng rỡ.
Nếu chỉ có hai người Cực Ác Ma Tôn cùng Thiên Sát ma quân thì hắn chẳng có chút hy vọng gì về Thiên Trần Đan. Hiện tại cao thủ ở đây khá đông, ma tôn tuy mạnh nhưng chỉ là đệ nhị nguyên thần của hắn nên thực lực chỉ có hạn, kết cục thật khó đoán trước!
Lại thấy Thái Bạch kiếm tiên và Huyết Yêu Lão Tổ liếc nhau, trên mặt có chút ngạc nhiên, bọn họ mất sức chín trâu hai hổ mới quay lại được đây, tuy trong lòng thầm mắng Thiên Sát ma quân nhưng vẫn có lòng kiêng kỵ hắn. Tên gia hỏa này không những thần thông quảng đại mà tâm cơ xảo quyệt như hồ ly. Chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể rơi vào bẫy rập của hắn!
Có điều lúc này xem bộ dáng ma quân vô cùng thảm hại, thiếu niên trước mắt này lợi hại như vậy sao? Sao chưa tưng nghe nói Ngưng Đan Kỳ cao thủ có người này, chẳng lẽ là tán tu ẩn cư trong thâm sơn mới xuất quan?
“Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu?”
Cực Ác Ma Tôn không đáp mà chỉ khẽ nhúc nhích đôi môi như là đang truyền âm cho ai đó, ngoài tỉnh trong mê, Lâm Hiên nghĩ một chút liền đoán ra kẻ này. Huyết Yêu Lão Tổ là tu sĩ Cực Ma Động nên là thủ hạ của Cực Ác Ma tôn, trong mắt lão yêu lóe lên dị quang nhưng rất nhanh tan biến.
Xem ra Ma tôn không muốn lộ thân phận!
Lâm Hiên có thể đoán ra thì Thiên Sát ma quân sao không biết, đương nhiên không thể để đối phương được như ý, hắn cười lên ha hả: “Cực Ác Ma Tôn, từ khi nào ngươi học thói làm con rùa đen rút đầu như vậy, sao không dám nói rõ thân phận.”
Cái gì, Cực Ác Ma Tôn?
Ngoài Huyết Yêu Lão Tổ vừa biết thì những sắc mặt những khác đều đại biến, vô thức bước chân lùi lại một chút.
Đệ nhất ma đạo! Tu ma giả Ngưng Đan đã khó, người này đã kết thành nguyên anh.
Tuy chưa rõ chân giả nhưng đám tu sĩ chính đạo lập tức trở nên kiêng dè, trên mặt Bách Độc Đồng Tử cũng hiện vẻ phức tạp do hắn không phải là tu sĩ Cực Ma Động.
“Ha ha, lão phu chỉ là không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ mà thôi” Cực Ác Ma Tôn thầm mắng nhưng tình thế trước mắt chỉ còn nước thừa nhận.
“Không… Không có khả năng, Cực Ác Ma Tôn rõ là đang cùng mấy vị sư thúc bá ở tại…” Thanh âm của Lôi thượng nhân đột ngột dừng lại, hắn đã thấy trong tay thiếu niên cầm Vạn Hồn Phiên chính là bổn mạng pháp bảo của Cực Ác Ma Tôn, tuyệt không giao cho kẻ khác.
Các tu sĩ chính đạo liếc nhau rồi tụ tập ở một chỗ, Lâm Hiên để ý thì thấy vẻ mặt Thái Bạch kiếm tiên dường như có chút kỳ quái.
“Tham kiến ma tôn!” Huyết Yêu Lão Tổ chắp tay khom người, vẻ mặt cung kính lẫn vui mừng còn Bách Độc Đồng Tử cũng tiến đến hành lễ, tuy cung kính nhưng cũng lẫn chút sợ hãi.
Đám người đều mang ý xấu, ánh mắt đảo đi đảo lại không ngừng.
“Sao? Có lão phu ở đây mà các ngươi còn muốn cướp Thiên Trần Đan chăng?” Sắc mặt Cực Ác Ma Tôn có vẻ bất thiện.
Chính đạo tu sĩ không có người mở miệng. Nếu như là chân thân Cực Ác Ma Tôn đến thì bọn họ đã sớm gà bay chó chạy nhưng thiếu niên trước mắt chỉ là đệ nhị nguyên thần có tu vị Ngưng Đan trung kỳ.
Tuy vậy có thể thấy thần thông Nguyên Anh kỳ lão quái cường đại tới cỡ nào, đến như Thiên Sát ma quân mà cũng bị đánh thảm hại. Tuy vậy bọn họ cũng không cam lòng rời đi. Cả một đám âm trầm không ai chịu lên tiếng trước hứng giận.
“Tốt lắm!”
Cực Ác Ma Tôn giận quá hóa cười khiến đám tu sĩ chính đạo đều đưa tay lên túi trữ vật, phòng ngừa lão ma đột nhiên động thủ, nhưng ngoài dự đoán lão ma quay sang Thiên Sát ma quân nói:
“Sư đệ, tâm cơ của ngươi cũng không nhỏ. Nói rõ thân phận lão phu mà muốn khơi lên tranh chấp chính ma để ngươi nhân cơ hội chạy trốn sao, đừng mong uổng phí tâm cơ.”
Chính đạo thầm rùng mình, lời này của ma quân cũng không sai, đồng thời có chút kinh ngạc, hai lão quái này lại là sư huynh đệ sao?
Ý nghĩ còn chưa chuyển thì Cực Ác Ma Tôn đã lay động tiểu phiên trong tay, quỷ sương vụ từ bên trong cuồn cuộn tuôn đi đóa thành một Cự thủ cực lớn tới mười trượng chộp về Thiên Sát ma quân.
“Chậm đã!”
Phong Lôi thượng nhân thấy cảnh này cắn răng một cái, trong lòng vẫn mang ý tham lam, bấm niệm pháp quyết đem hai thanh phi kiếm pháp bảo tế ra.
“To gan!”
Huyết Yêu Lão Tổ thét một tiếng quát chói tai, hóa thành một đoàn huyết vân cũng động thủ.
Thái Bạch kiếm tiên cùng Âu Dương Cầm Tâm, thêm cả đôi song tu đạo lữ cũng ào ào gia nhập chiến đoàn. Tròng mắt Bách Độc Đồng Tử lưu chuyển, cũng đem vô số độc trùng lợi hại phóng ra.
Nhất thời trên bầu trời quỷ vụ sương mù cuồn cuộn, các loại kỳ quang chớp động không ngừng, trận đại hỗn chiến đã bắt đầu.
Ở không xa Lâm Hiên vẫn lặng lẽ ẩn nấp, không biết trong lòng đang có suy tính gì.
Giữa chính ma dù khi thuận tay vẫn đánh nhau nhưng phần lớn công kích đều là hướng về thăm hỏi Thiên Sát ma quân. Đối phó nhiều cường địch vây công rất nhanh ma quân thân mang trọng thương, thủ hộ đã tới mức cực hạn thì trên mặt hắn hiện vẻ quyết tuyệt.
“Dừng tay!”
Chỉ thấy Ma quân âm lệ gào to đồng thời toàn thân tỏa ra hắc quang tới cả trượng khiến đám người hoảng sợ. Cực Ác Ma Tôn cũng tung người bay về sau tạm lánh, chẳng lẽ ma quân muốn tự bạo nguyên thần?
Nguyên thần tự bạo là sát chiêu tối hậu của tu sĩ khi lâm vào đường cùng. Uy lực vô cùng cực đại cho dù tu sĩ cấp cao hơn cũng khó mà chống đỡ, nhưng phải trả giá rất lớn.
Bình thường nếu nguyên thần của tu sĩ xuất khiếu, sau một thời gian sẽ tìm đường luân hồi. Còn thi triển bí này thì hồn bay phách lạc, đánh mất cơ hội vào luân hồi, nên nếu không phải có huyết hải thâm cừu thì tuyệt không có tu sĩ nào sử dụng.
Lúc này đại hỗn chiến tạm thời ngừng lại.
Toàn thân Thiên Sát ma quân thương nặng, ánh mắt lập lòe giống như dã thú oán độc nhìn cường địch quanh người phá cười lên:”Các ngươi hao tổn tâm cơ chính là muốn Thiên Trần Đan sao? Được, ta sẽ cho các ngươi toại nguyện!”
Nói xong hắn vỗ túi chứa vật, đem một cái bình ngọc bay đến trong lòng bàn tay. Tất cả đám tu sĩ đều bị hấp dẫn nhưng vẫn có chút hoài nghi. Vì linh đan này Thiên Sát ma quân không tiếc pháp thân bị hủy, vạn dặm chạy trốn đã nếm vô số tang thương, hắn dễ dàng giao ra như vậy sao, hay còn quỷ kế khác?
Đám người chăm chú nhìn nhất cử nhất động ma quân như chưa dám động thủ.
Trong mắt Thiên Sát ma quân hiện vẻ nhạo báng, mở nắp bình đem linh đan đổ ra, ở xa mà Lâm Hiên cũng trợn mắt há mồm. Thiên Trần Đan này có ba viên to cỡ mắt rồng, trắng noãn như tuyết trong suốt như ngọc.
Nhưng khiến người để tâm nhất chính là mùi hương thơm mát lan xa của nó, cho dù ở khoảng cách xa như vậy mà cũng khiến Lâm Hiên thần thanh khí sảng, toàn thân như đang ngâm trong nước suối ấm mùa đông.
Quả là linh đan nghịch thiên, không cao thủ nào tại đây không lộ ra vẻ tham lam, dù là Cực Ác Ma Tôn cũng khó che dấu sự cuồng nhiệt trong mắt.
Chung quanh bỗng trở nên yên ắng lạ thường, chỉ có tiếng trống ngực càng lúc càng dồn nhanh.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 58: Huyết Ảnh phân thuật cùng Vạn Hồn Phiên
Chương 58: Huyết Ảnh phân thuật cùng Vạn Hồn Phiên
- Tháng 10 17, 2023
- 11:54 chiều