– Rầm !!!
Tống Mai tung 1 quyền thẳng vào bức tường kia để lộ lối đi bên ngoài 2 người họ nhanh chóng di chuyển ra bên ngoài nhìn ngó xung quanh nhưng cả 2 lối đi hoàn toàn không có chút ánh sáng nào cả chỉ có thể thuận theo tự nhiên Tống Mai chọn đi bên phải Minh thiếu cũng nhanh chóng đi theo ngay phía sau thì bất ngờ gặp 1 thứ gì đó ở phía trước nhưng không nhìn rõ là thứ gì cả nó nhanh chóng biến mất vào bóng tối .
– Tối thế này sao mà tìm được lối ra chứ ??? Ít nhất cũng nên có đuốc để nhìn được đường đi chứ ???
– Đây Tống Mai cô nương cầm lấy đi ta cũng châm sẵn 1 cái rồi .
Tống Mai vẫn giữ vững sự kiên định của mình cầm lấy cây đuốc rồi đi về phía trước còn về phía Chu Phúc và Hàn Đức sau khi phá hủy vài cái bức tường bao quanh mơi này cũng đã tìm thấy nhóm Thiên Vũ và Hoàng Khương nhưng vẫn chưa thấy tung tích của những người còn lại ở đâu cả .
– Xem ra vẫn còn thiếu rất nhiều người cần tập hợp đủ mọi người lại trước đã rồi hẵng nghĩ gì thì nghĩ .
– Nơi rồng lớn thế này tìm sao được chứ hoặc nếu lão ta không phiền chúng ta lật tung chỗ này lên tìm người ???
– Không phá hoại của công là đệ không biết chịu tìm kiếm đàng hoàng bọn họ à ???
Hoàng Khương nhíu mày nhắc nhở .
– Đi lòng vòng mệt lắm đi đường tắt cho nó nhanh hơn nhiều !!!
Cả 2 cãi nhau rồi liền quay sang đánh lộn với nhau Hàn Đức cũng như Chu Phúc cũng chỉ biết lắc đầu cười nhạt 1 cái về phía Minh thiếu và Tống Mai hình như cả 2 đã đi tới 1 căn phòng lớn nào đó ở giữa hầm mộ nhìn ngó xung quanh nơi đây dường như là nơi yên nghỉ của 1 ai đó vậy thoạt nhìn xung quanh thật khó thể ngờ được nơi này có nhiều đồ đến như vậy vàng bạc , cô thư , cùng với vô vàn Linh Thảo Linh Thạch nữa ở giữa căn phòng có 1 chiếc quan tài lớn cả 2 tiến tới kiểm tra thì vô tình nghe được tiếng gì đó phát ra ở bức tường bên trái cả 2 tiến lại gần kiểm tra thử thì .
– Rầm !!!
– Quả nhiên mấy thứ đồ tốt đều nằm ở đây !!! Ớ , tỷ tỷ Minh thiếu sao cả 2 ở đây ???
– Đi lòng vòng vô tình đi được đến nơi này nơi an nghỉ của người nào đó quan tài người đó ở phía bên kia .
Đột nhiên có thứ gì đó tỏa ra từ chiếc quan tài đó 1 làn khói trắng tỏa ra khắp nơi khiến cho mọi người chìm vào bên trong viễn mộng ảo cảnh của chính mình .
– Không ổn khói này gây ảo giác mọi người nhanh trốn đi !!!
Khi đã phát hiện khói trắng đó có vấn đề thì mọi người đã gục xuống từ lúc nào không biết 1 bóng người hiển hiện ngay trước mắt Thiên Vũ mỉm cười nói .
– Bao nhiêu năm trôi qua vẫn không ít kẻ mò tới đây lấy đồ của ta xem ra vẫn nên cho các ngươi được chết trong ảo cảnh sâu trong tiềm thức của các ngươi .
– Lão già ngươi hình như là kẻ đứng sau mấy cái chuyện này phải không ????
– Cái gì vẫn còn kẻ không bị gì sao ???
Lão già đó ngạc nhiên hỏi .
– Mấy cái thứ vớ vẩn đó chả có tác dụng gì đối với ta đâu nên ngươi ngoan ngoãn giải ảo cảnh cho bọn họ đi bằng không ta sẽ san bằng hầm mộ này của ngươi đấy ??!
– Ngươi dám sao ???
– Thiên Vũ ta nói được làm được khỏi cần ngươi khích ta !!!
Lão ta cười rồi nói .
– Khẩu khí ngông cuồng đấy tiểu tử có điều muốn cứu họ chỉ có họ mới cứu được mình nếu như ngươi muốn cứu bọn họ như vậy thì bảo họ dậy đi ta xem nào !!!
– Vậy chỉ cần giết kẻ như ngươi hẳn mọi người sẽ thoát ra phải không ???
Thiên Vũ cười đắc ý rồi lao nhanh tới chỗ lão ta tấn công dồn dập về phía lão ta không cho lão ta bất cứ cơ hội phản công nào .
– Này này , chưa gì đã lao tới đánh ta là sao vậy hả tiểu tử ??? Nên nhớ ngươi đang đánh người già đấy nhé !!!
– Câm được rồi đấy lão già ngươi chả là gì so với ta cả già cũng chỉ già hơn ta vài chục tuổi thôi có điều ngươi vẫn chưa biết về ta người đời gọi ta là ‘ Đấng ‘ mà ‘ Đấng ‘ không phải ai cũng có đủ thực lực sức mạnh để mang trên mình cái danh đó đâu !!!
– Uỳnh !!!
– Tên khốn kiếp Minh thiếu ngươi định làm gì ta hả mau buông ta ra tên khốn kiếp nhà ngươi ???
– Tống Mai , ta thực sự thích muội ngay từ cái lần đầu tiên gặp nhau cho đến bây giờ ta sẽ không buông tay muội ra đâu !!!
Thiên Vũ ngơ ngác trợn ngược con mắt lên khi thấy cảnh tượng đó liền tống lão già kia cũng như mọi người ra ngoài đồng thời cho họ không gian riêng tư .
– Phập !!!
1 nhát dao đâm thẳng vào người tên họ Trịnh kia cả 2 tỉnh lại sau chuyện đó Tống Mai tức giận rời đi Minh thiếu liền chạy theo sao cố gắng giải thích nào ngờ nhìn thấy mọi người cũng đang bất tỉnh chỉ duy nhất Thiên Vũ là còn tỉnh táo liên ôm trầm lấy Thiên Vũ .