Cậu lườm hắn, đứng dậy muốn nhảy xuống giường, Cù Thành lập tức đè lại, kéo tay cậu ra phía sau lưng.
Kỹ năng của Từ Từ Niên rất tốt, lắc mình một cái đã tránh khỏi, nhưng trình độ của Cù Thành lại cao hơn cậu, khi cậu thoát ra, hắn nhanh chóng gõ vào khuỷu tay cậu một cái, bắp thịt ê ẩm hơi khựng lại, bị Cù Thành nắm được nhược điểm, túm trở lại.
“Mẹ kiếp, Cù Thành, anh định tạo phản à!?”
Từ Từ Niên không khống chế được, mặt đỏ bừng, quay đầu trừng mắt nhìn hắn, Cù Thành bật cười, từ phía sau ôm chầm lấy cậu, hai người chồng lên nhau, vùi vào trong chăn bông.
“Ông chủ Từ, em có muốn kiểm tra hàng trước không? Anh tốt hơn bạn trai em nhiều, em có thể dùng thử trước rồi trả tiền sau cũng được.”
Vừa nói hắn vừa cố tình động mấy cái, thứ cứng rắn dưới lớp quần tây kia cọ vào mông Từ Từ Niên.
Từ Từ Niên đánh không lại hắn, giãy cũng không ra, thẹn quá hóa giận quay đầu lại cắn môi Cù Thành, dùng đầu lưỡi cạ cạ viền môi, cắn thịt non giữa môi hắn.
Cù Thành phút chốc mở to mắt, nhất thời quên mất những lời thô tục mình vừa nói.
Từ Từ Niên chưa bao giờ chủ động hôn hắn, cho dù có hôn cũng chỉ là lướt qua, cậu tuyệt đối sẽ không chủ động như vậy, lần này lại bất ngờ vươn đầu lưỡi ra, khiến tim Cù Thành mềm nhũn, nâng tay ôm lấy cậu, ngửi mùi xà phòng trên người Từ Từ Niên.
Từ Từ Niên cạy môi hắn ra, thăm dò vào bên trong, cắn đầu lưỡi hắn, chậm rãi cọ xát hai cái răng nanh, ngay khi đầu lưỡi Cù Thành quấn lấy, cậu sẽ thu lại, đợi Cù Thành ngoan ngoãn mới vươn ra liếm khoang miệng hắn.
Cậu cũng không có kỹ năng gì, chỉ muốn dạy dỗ tên vô lại miệng đầy lời thô tục này, nên mọi thứ giống như thăm dò vậy, dùng đầu lưỡi men theo hàm răng của hắn, liếm lên thành miệng, rồi lại phác họa từ chân răng đến kẽ răng……
Cù Thành bị cậu hôn, cả người nóng lên giống như chiếc bàn ủi đè trên người cậu, nỗi nhớ nhung nhiều ngày không gặp bùng lên, khiến hắn không còn tâm tư chơi trò chơi gì nữa, cong người, cởi từng nút áo trên người Từ Từ Niên.
Hắn không thích mình tỏ ra gấp gáp như thế, nhưng hắn không nhịn được, không nhìn thấy Từ Từ Niên thì cả người khó chịu, nếu nhìn thấy nhưng không ăn được thì lại càng khó chịu.
Tay hắn vừa chạm đến cổ áo, Từ Từ Niên lập tức nghiêng đầu đi, môi ướt át ửng hồng, hơi thở không ổn định, “Anh còn dám động nữa thử xem.”
Cù Thành dừng tay lại, không cử động nữa, Từ Từ Niên gật đầu hài lòng, nâng tay kéo đầu hắn xuống tiếp tục hôn hắn, khi Cù Thành lại muốn động tay động chân, cậu lập tức dừng lại.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, Cù Thành giống như bị chổi lông quét qua lòng bàn chân, trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng. Hắn không hiểu sao mỗi lần bắt đầu toàn là hắn chiếm ưu thế nhưng cuối cùng lại phải ngoan ngoãn nghe theo lời của Từ Từ Niên, lúc này không nhịn được nữa, mạnh mẽ đè vai Từ Từ Niên lại, đánh hai cái vào mông cậu, “Mẹ nó, khổng tước, em càng ngày càng hư hỏng, dùng dáng vẻ này để quyến rũ ai hả? “
“Em dùng nó để quyến rũ anh sao?” Từ Từ Niên nhướn mày nhìn hắn, giọng nói có chút bất ổn, “Mẹ kiếp, đừng có động đậy, em còn chưa hôn đủ đâu, anh mở miệng ra.”
Nói đoạn cậu dùng đầu gối cạ cằm Cù Thành, ánh mắt Cù Thành đột nhiên nguy hiểm nheo lại, “Fuck, là em tự mình tìm chết!”
Hắn bất ngờ lật Từ Từ Niên lại, giữ chặt đầu của cậu, hung hăng hôn xuống, lần này không cho Từ Từ Niên bất kỳ cơ hội nào để thăm dò khoang miệng của hắn nữa, mãnh liệt xâm nhập vào trong miệng cậu, thậm chí liếm đến cổ họng Từ Từ Niên.
Từ Từ Niên cảm thấy dáng vẻ đỏ cả mắt này của hắn rất thú vị, không nhịn được bật cười, tiếng cười bị chặn đứng ở trong miệng, biến thành âm thanh ngắn ngủi.
Cậu duỗi tay muốn đẩy ra, nhưng trái tim lại hơi rung động trước ánh mắt của Cù Thành, trong lòng nổi lên một đợt nhu tình.
Tên vô lại này, sao khiến người khác yêu thích như vậy chứ.
Từ Từ Niên thở dài trong lòng, vòng tay ôm cổ Cù Thành, nhắm hai mắt lại.
Hai người hôn nhau kịch liệt ở trên giường lớn, cọ xát, vuốt ve, va chạm… lẫn nhau, giống như muốn ăn đối phương vào trong bụng, không ai nhường ai, hòa vào làm một, tiếng nước vang dội trong căn phòng trống, khiến người khác nghe thấy cũng phải đỏ cả mặt.
Cù Thành hôn ngày càng mãnh liệt, vươn tay cởi quần Từ Từ Niên.
Lúc này Từ Từ Niên mới định thần lại, vội vàng giữ lấy tay hắn, “Đợi… đợi một chút, giờ là ban ngày.”
“Không đợi được nữa, em tính đi mẹ nó bao nhiêu lâu anh chưa được gặp em rồi?”
Cù Thành nghiến răng nghiến lợi, muốn trói ông chủ Từ bận rộn ở nhà, buộc trên giường của mình, không cho ai nhìn thấy, tiếc là tính khí của Từ Từ Niên ương ngạnh giống như một tảng đá, bảo cậu từ bỏ sự nghiệp là không thể nào, nên Cù Thành thường mười ngày nửa tháng không gặp được cậu, chỉ có thể nén giận trong lòng, hận không thể nuốt người này vào bụng ngay cả mảnh xương cũng không còn.
“Anh……Mẹ kiếp……Giờ em không có ý kia……Đừng cởi, cái này em vừa mới mua!”
Từ Từ Niên giãy tới giãy lui trên giường, nhưng vẫn bị Cù Thành sức lực khủng bố cứng rắn tháo thắt lưng ra, kéo khóa xuống, để lộ chiếc quần lót boxer màu trắng bên trong.
Cù Thành mỉm cười, dùng tay vân vê, “Anh thích em mặc quần lót màu này nhất, mỗi lần ướt lộ ra màu hồng nhạt, đặc biệt sexy.”
“Anh mẹ nó…….Đừng có sờ nữa!” Từ Từ Niên duỗi chân đạp đầu hắn, bị sờ thắt lưng như muốn nhũn ra, da đầu tê dại.
Đáng tiếc những lời này đều vô dụng với Cù Thành, hắn vươn tay kéo một ống quần khác của Từ Từ Niên, bàn tay sắp cởi bỏ tấm che đậy cuối cùng của cậu.
“Anh còn dám kéo xuống nữa, thì đừng mong nhận đồ em mua cho anh!”
Từ Từ Niên vội vàng la lên, sắc mặt đỏ ửng, Cù Thành lập tức dừng tay lại, nhìn lướt ra ngoài cửa sổ, nhíu mày nói, “Hôm nay mặt trời mọc đằng tây à, sao em lại biết mua quà cho anh?”
“Cút cút cút……thế có muốn hay không.” Từ Từ Niên trợn tròn mắt, tức giận xoay người lại, nhưng trong lòng lại đang tự kiểm điểm lại mình, chưa làm tròn bổn phận người yêu đến mức nào, tặng món đồ thôi cũng khiến Cù Thành ngạc nhiên như vậy.
Cù Thành bật cười, áp lại gần, chóp mũi hướng vào nhau, “Dĩ nhiên là muốn, đồ bà chủ mua đều là hàng cao cấp, có điều phải nói trước, nếu như mua trúng đồ anh không thích, chúng ta phải tiếp tục.”
Nói đoạn hắn dùng sức bóp mông Từ Từ Niên một cái, dáng vẻ lưu manh tựa như sơn vương.
Từ Từ Niên không nói gì, suy nghĩ một lát móc một túi nilon từ trong túi áo ném dưới giường, lấy chiếc quần bơi màu đen mua trước đó ra.
Cù Thành nhìn thấy kiểu dáng của chiếc quần này liền vui vẻ, nằm trên người cậu cười đến muốn tắc thở, lồng ngực chấn động khiến Từ Từ Niên ù cả tai.
“Anh coi như nhìn ra rồi, em nha vẻ mặt lúc nào cũng tỏ ra đàng hoàng, thật ra bên trong lại rất lẳng lơ, loại quần kiểu này em cũng dám mua, còn không thừa nhận em có ý kia với anh sao?”
Từ Từ Niên bị nhìn thấu tâm tư, ho khan một tiếng, lỗ tai đỏ bừng, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh nói: “Cửa hàng ưu đãi đặc biệt, cho nên em tiện tay mua.”
“Chà, tiện tay mua thật sao, đây là nhãn hiệu nổi tiếng, một chiếc cũng phải mất mấy trăm nhân dân tệ thì phải? Nhưng sao anh nghe nói thương hiệu này không bao giờ giảm giá, em mua nó ở đâu vậy? Để hôm khác anh cũng đi vòng vòng xem sao.”
“Sao anh nói nhảm lắm thế, không muốn thì trả đây, em cho thằng khác.”
Vẻ mặt Từ Từ Niên vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã xấu hổ không thôi, sao cậu lại nghe theo đề nghị của tên đồng đội heo La Tiểu Mậu, mua một cái quần bơi cho Cù Thành chứ, lúc đấy chắc chắn đầu cậu bị cửa kẹp rồi.
“Vậy thì không được, loại đồ cá nhân như quần bơi này, em dám đem đi tặng người khác, anh cho con công em đi khập khiễng luôn.”
Cù Thành vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo trên người, đến khi còn sót mỗi quần lót bên trong, mới lấy chiếc quần bơi ra, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhìn lướt qua kích cỡ, vâng, nó nhỏ hơn hai cỡ.
“Khụ…….Gì vậy, Từ Niên, có phải em lấy nhầm rồi không? Này là em tự mua cho mình mặc nhỉ.”
Từ Từ Niên biết hắn sẽ hỏi vấn đề này, nở nụ cười, khóe miệng khẽ nhếch lên, lôi ra một chiếc quần bơi giống hệt nhau nhưng màu hồng, đặt xuống trước mặt Cù Thành, “Hở? Đúng là lấy nhầm thật, chiếc màu hồng này mới là của anh, còn chiếc màu đen kia là của em.”
Nói rồi cậu đứng dậy muốn cất cái màu đen vào trong vali của mình, Cù Thành nhanh chóng kéo tay cậu lại, “Cmn, anh cũng biết con khổng tước chết tiệt nhà em không có lòng tốt như vậy mà, hóa ra em đang chờ anh ở đây, màu đen là của anh, còn chiếc màu hồng sexy kia để lại cho em mặc đi.”
Từ Từ Niên nhướn mày, khoanh chân ngồi trên giường, “Anh có mặc không?”
Cù Thành lắc đầu, “Nghĩ cũng đừng nghĩ.”
“Được, anh không mặc chứ gì? Vậy để em tặng cho người khác, dù sao cũng có rất nhiều người muốn có.” Thí dụ như La Tiểu Mậu.
Tiếc là lời này khi vào tai Cù Thành, ý vị liền thay đổi, cái gì mà tặng cho người khác? Mẹ kiếp, vợ nhà mình tặng một chiếc quần lót màu hồng cho người đàn ông khác là có ý gì? Còn không để hắn vào trong mắt!
“Em dám tặng cho người khác thử xem?”
Từ Từ Niên nhìn hắn, mặt không có biểu cảm gì, nhưng mắt lại rũ xuống, tự mình đem quần bơi màu hồng nhét vào trong vali, “Quên đi, dù sao cũng mua để tặng cho anh, tặng cho người khác cũng không có ý nghĩa gì, anh không thích thì thôi, em biết những thứ em mua anh đều không thích.”
Nói xong cậu nằm xuống giường, quay lưng về phía Cù Thành, không nói gì nữa.
Hành động này khiến Cù Thành bối rối, lần đầu hắn nghe thấy Từ Từ Niên nói chuyện với hắn bằng giọng điệu gần như tự giễu như vậy, giọng trầm trầm mang theo đầy mất mát, mặc dù không biểu hiện ra mặt, nhưng vẫn lập tức khiến hắn mềm lòng.
Mẹ kiếp….con khổng tước chết tiệt này, rõ ràng là nắm được điểm yếu* của hắn mà…
*Nguyên văn: bảy tấc, ý tương tự như “đánh rắn đánh bảy tấc”.
Hắn tiến lại gần Từ Từ Niên, ôm lấy cậu từ phía sau, mặt đầy khổ sở nói: “Màu hồng thì màu hồng, hôm nay chồng em đổi mốt chút vậy.”
Từ Từ Niên lập tức ngồi bật dậy, nét mặt vẫn như cũ, nhưng không che giấu được ý cười xấu trong mắt, nâng tay xoa xoa cằm Cù Thành nói: “Ừ, ngoan lắm, mau thay đồ đi, để cho em ngắm thử xem.”
Này….. có cần phải thay đổi sắc mặt nhanh vậy không hả…
Cù Thành thầm mắng một tiếng, biết rõ mình bị lừa, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn làm theo.
Đưa tay với lấy chiếc quần bơi sặc sỡ kia, nhìn lướt qua kích cỡ, vẫn là size L.
Sắc mặt Cù Thành lập tức tái lại, Từ Từ Niên không nhịn được bật cười, sau đó vội ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói: “Sao còn chưa mặc? Không thích à?”
“Thích… đặc biệt, thích…”
Cù Thành hít sâu một hơi, coi như không để tâm đến, mặc cho vợ nhìn thì có gì mà mất mặt, mẹ nó hắn không để ý.
Dưới ánh mắt mong chờ của Từ Từ Niên, Cù Thành đấu tranh dữ lắm mới mặc chiếc quần bơi màu hồng vào.
Đúng như giới thiệu trên mác quần, đây là loại quần bơi kiểu mới, được làm từ sợi polyester, không thấm nước, độ đàn hồi cao, không biến dạng, ôm chặt lấy cơ thể Cù Thành, đai màu hồng được xoắn thành một đường mảnh, còn mơ hồ có chút trong suốt, để lộ ra làn da màu đồng cường tráng của Cù Thành.
Hắn dùng sức kéo mạnh cạp quần mới miễn cưỡng nâng được hai mông lên, nó chật đến mức Cù Thành thiếu chút nữa ngộp thở, cơ bụng bị siết thành dấu đỏ, thế nhưng đây chưa phải là điểm mấu chốt.
Điểm mấu chốt là chiếc quần bơi này có một túi lưới ở đằng trước, đặc biệt dùng để cho thứ kia vào, Cù Thành miễn cưỡng nhét **** vào, sợi chỉ mảnh trên túi lưới co lại, ôm thành một bọc, dựng thẳng trước mặt, có một loại trói buộc đẹp đẽ “sải cánh muốn bay”.
Từ Từ Niên nhìn lướt qua, vừa muốn cười vừa tức giận, không nhịn được thầm mắng trong lòng một tiếng: Không có việc gì lớn như thế để làm gì?
Cậu ho nhẹ một tiếng, nén ý cười, vịn cánh tay hắn ranh ma hỏi, “Thoải mái không?”
“Em muốn nghe anh nói thật hay nói dối.”
“Dĩ nhiên là nói thật rồi.”
“Cmn, siết.”
“Siết *** à?” Từ Từ Niên đưa tay chọc chọc mấy cái lên thứ đó, kết quả nó dựng đứng lên, túi lưới cũng biến dạng luôn.
“….” Cù Thành thật sự rất muốn đè con khổng tước này xuống, mạnh mẽ làm một trận, không để cậu đắc ý nữa, nhưng giờ không phải là lúc, “…….Anh nói này bảo bối, còn để nó siết như vậy nữa, người bị thiệt thòi chính là em, đến lúc nó bị ‘hỏng’ rồi em không có chỗ để mà khóc đâu.”
Từ Từ Niên cười nhạo, vỗ vỗ vai hắn, ở lúc Cù Thành đang hô hấp khó khăn, cầm ch** lên áng chừng, mặt đầy ghét bỏ, “Mẹ nó anh không mềm xuống được à?”
Biết nó cứng thì mẹ nó đừng có táy máy tay chân! Nhìn lát nữa ch*** chết em!!!
Cù Thành trong lòng nghiến răng nghiến lợi, trong đầu đã nghĩ đè người ta xuống thế này thế kia, nhưng vẫn bày vẻ mặt đau khổ nói, “Với em nó không mềm xuống được……món quà này anh nhận, anh thay được không? Nó siết anh đau.”
Từ Từ Niên cố gắng nhịn cười, nhìn dáng vẻ của Cù Thành, rất muốn lại gần hôn hắn một cái, trên đời cũng chỉ có người đàn ông này khiến cậu yêu thích như vậy.
Trong lòng thoải mái vô cùng, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện gì, nhanh nhẹn móc thứ kia ra khỏi túi lưới, vỗ tay nói, “Ừm, như này thì không siết nữa rồi chứ?”
“….” Mặt Cù Thành càng xanh lại, lắc đầu.
“Vậy thì cứ để lộ ra như thế đi.”
Cứ để lộ ra như thế đi.
Để lộ ra như thế đi.
Lộ ra như thế đi…..
Cù Thành câm nín, thiếu chút nữa bị Từ Từ Niên chọc cho tức chết, nâng tay muốn cởi quần bơi ra.
Từ Từ Niên giữ tay hắn lại, “Sao anh lại cởi ra? Không phải lát nữa muốn ngâm suối nước nóng à, để vậy cũng được, có loại mỹ cảm giống như một con khỉ đột.”
“…..”
Mẹ nó, con khổng tước chết tiệt, em xong rồi! Hôm nay không ch*** chết em, anh không phải họ Cù nữa!