Ngôn Lạc Hi bưng nước ấm nguội lạnh đi ra, trên người còn mặc áo sơ mi của Lệ Dạ Kỳ, lộ ra hai chân trắng nõn thẳng tấp dài nhỏ.
Chân kia trắng đến chói mắt, nghĩ đến tối hôm qua bọn họ chung gối mà ngủ, Lê Trang Trang trong lòng nhất thời ganh tị tột cùng.
Ngôn Lạc Hi khom lưng, đặt cốc nước trước mặt Lê Trang Trang, nói: “Cô Lê, uống chút nước đi, nói lâu như vậy hẳn đã khát rồi”
“Cảm ơn.”
Ngôn Lạc Hi nhếch môi cười, quả nhiên điên đảo chúng sinh, nhưng nụ cười kia lại không đạt tới đáy mắt. “Cô Lê đây khách khí rồi, nói thế nào cũng là hồng nhan tri kỷ của Dạ Kỳ, một ly nước vẫn chiêu đãi được. Đúng rồi, lần trước cô nói với tôi trong quán cà phê, lúc đầu tôi còn chưa nghĩ kĩ, hiện tại rốt cuộc đã suy nghĩ cẩn thận.
Lê Trang Trang đề phòng nhìn cô, “Lời này của Thất tẩu là có ý gì?”
Hai chữ Thất tẩu, kêu đến trong lòng vò nát mảnh thủy tinh.
Ngôn Lạc Hi đứng bên cạnh Lệ Dạ Kỳ, đưa tay khoác lên vai anh, cười híp mắt nói: “Lần trước, cô nói tôi mơ ước đàn ông của cô tôi cảm thấy rất oan ức, cho tới hôm nay tôi mới phát hiện cô đã nói đúng”
Lệ Dạ Kỳ ngước mắt nhìn người phụ nữ bên cạnh, ngũ quan xinh đẹp tinh xảo của cô, giữa hai lông mày hiện ra một chút giảo hoạt, giống như tiểu hồ ly, thoạt nhìn cũng không thuần lương, lại làm cho anh tự dưng động tâm.
Anh chế trụ bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của cô ở trong lòng bàn tay thưởng thức, giọng nói nặng nề vang lên, “Em mơ ước đàn ông nào, nói nghe một chút?”
Lê Trang Trang sắc mặt trắng bệch, lúc ấy lấy thân phận bạn gái chính thức cảnh cáo Ngôn Lạc Hi nghĩ chắc chắn Lệ Dạ Kỳ và cô tương giao không sâu sẽ không thật sự cưới về nhà, nào ngờ đoán không trúng mở đầu càng không đoán ra kết cục.
Lúc này Ngôn Lạc Hi ở trước mặt Lệ Dạ Kỳ làm rõ, nhìn không ra cô quan tâm Lệ Dạ Kỳ bao nhiêu, bất quá là muốn làm cho cô ta khó xử. Cái tên lòng dạ tiểu nhân có thù tất báo này!!
Không đợi Ngôn Lạc Hi đáp lời, cô ta đã nói trước: “Chị Thất, là em hiểu lầm, em xin lỗi chị”
Ngôn Lạc Hi khoát tay áo, ra vẻ rộng lượng nói: “Không sao, dù sao lúc ấy tôi cũng không hiểu rõ tình hình. Tôi biết giao tình giữa cô và Dạ Kỳ không giống những tên đê tiện xinh đẹp bên ngoài, nhớ thương cơ thể anh ấy, cũng nhớ luôn cả tiền của anh ấy.”
Trong đời Lê Trang Trang chưa bao giờ xấu hổ như vậy, Lệ Dạ Kỳ vừa vỗ nhẹ mặt trái của cô, Ngôn Lạc Hi liền không thể chờ đợi đến vỗ nhẹ vào mặt phải, đúng là một đôi vợ chồng tốt!!
Lê Trang Trang đặt ly nước xuống, đứng dậy và nói:” Thất ca Thất tẩu, lát nữa em sẽ tổ chức buổi họp báo để làm rõ những tin đồn, vậy em đi trước.”
Lệ Dạ Kỳ gật đầu, “Ừ”
Lê Trang trang mang túi Hers hoảng hốt rời đi.
Chờ cho bóng lưng của cô ta biến mất sau cánh cửa, Ngôn Lạc Hi ngay lập tức thay đổi khuôn mặt, tay rút lại. Tuy nhiên, giây tiếp theo, cô đã bị người đàn ông dùng sức kéo ngồi trên đùi của anh, cằm đặt trên vai cô nhẹ nhàng cọ xát, “Làm sao vậy? Em ghen?”
Ngôn Lạc Hi sở dĩ xuất hiện không phải vì ghen, mà là đột nhiên nhận được tin nhắn WeChat của Điền Linh Vân hỏi cô tại sao đi đắc tội Lê Trang Trang! Cô đang vui vẻ lắng nghe cuộc trò chuyện bên góc tường, cảm thấy khó hiểu và trả lời bằng hai dấu chấm hỏi.
Điền Linh Vân: Là như vậy, tôi là một phóng viên tòa soạn báo bình thường chơi rất tốt, tối hôm qua nói với tôi trợ lý Lê Trang Trang cho cô ấy một ít tin tức đen về cậu, muốn hôm nay xào cậu lên hot search, tôi gọi điện thoại cho cậu, cậu mẹ nó cả đêm không khởi động máy.
Nhị Lạc: Lê Trang Trang? Cậu chắc cô ấy chứ?
Điền Linh Vân: 100% xác định a, nếu tôi không kịp thời ngăn cản, cậu hôm nay nhất định lại có mặt trên bản tin nóng. Tôi nói cậu cướp bạn trai của cô ấy hay gì, cô ấy ghét cậu như vậy?
Nhị Lạc: Tôi cướp người đàn ông của cô ta!
Điền Linh Vân:”….” Bá đạo vậy? Nhưng cướp ai?