Trong bàn ăn, Ông nội là người ngồi ở giữa xem như là người lớn nhất trong nhà, phía bên phải ông là vợ chồng Tần Văn Hạo còn bên trái là Tần Tiểu Ni,hai vợ chồng Lục Diệp Văn thì ngồi kế bên bà Tần còn Dương Tiểu Vy lại ngồi cạnh bên Tiểu Ni.
Lục Diệp Bằng được mẹ vợ sắp xếp ngồi cạnh Tiểu Vy, lúc đầu anh thật cảm thấy rất khó chịu nhưng bắt đắc dĩ anh cũng phải làm theo ý mẹ vợ. Trong nhà chỉ có Lam Lam và Hạo Thiên là vắng mặt.
Gương mặt Tiểu Vy vui mừng khi được ngồi bên cạnh Lục Diệp Bằng,cảm giác phấn khởi như hai người mới thật sự là vợ chồng của nhau.
Ông nội nghiên đầu nhìn qua Lục Diệp Bằng khẽ hỏi:
” Diệp Bằng! Đứa cháu gái cưng của ta sao giờ này chưa tới vậy?Con không đưa rước con bé sao?”
Diệp Bằng ngẩng đầu lên, anh còn chưa kịp trả lời,Tiểu Vy bên cạnh dùng một giọng nói đầy ẩn ý cất lên:
“Ông nội! Cô út không còn nhỏ nữa cần gì phải có người đưa,kẻ rước”Dứt lại, cô không thèm nhìn đến ai liền gấp một miếng thịt để vào trong chén của Lục Diệp Bằng.
Càng ngày cô ta càng không xem ai ra gì,không một ai trong nhà mà cô ta không nói xiên nói xéo.
Nhưng cô chỉ vừa để vào thì Lục Diệp Bằng đã thẳng tay để chén cơm xuống bàn rồi ngồi nhảy sang chiếc ghế bên cạnh. Anh không muốn tiếp xúc nhiều với cô ta trước mặt gia đình vợ.
Hành động của cô ta không những khiến anh khó chịu mà còn có những ánh mắt mọi người nhìn hai người đầy nghi ngờ,mọi người cảm thấy anh và cô ta rất mờ ám đặc biệt là cô ta luôn dùng ánh mắt trìu mến nhìn anh khiến mọi người ai ai cũng đều nảy sinh đa nghi về mối quan hệ của hai người.
Diệp Bằng đưa mắt nhìn mẹ vợ của mình khẽ nói:
” Mẹ cho con xin một cái chén cơm khác!”
Mai Anh lập tức hiểu ngay liền kêu người giúp việc mang ra một chén ăn mới.
Lúc này, Lục Diệp Bằng mới nhìn qua ông nội trả lời câu hỏi lúc nãy của ông.
” Con cũng muốn đưa rước cô ấy lắm nhưng cô ấy lại không muốn cho con xuất hiện ở trường….Con cũng không biết phải làm sao? ” Anh thừa dịp này, nói xấu cô trước mặt gia đình cô.
Cái chuyện mà cô không cho anh đưa rước, anh đã ấm ức từ lâu,hôm nay đúng lúc như vậy anh phải nói hết ra nổi lòng của mình với cả nhà.
” Cái con nhỏ này, để mẹ sẽ nói với Lam Lam. Từ giờ con đưa rước con bé cho mẹ. Để Lam Lam chạy xe mẹ không thể nào yên tâm được” Bà Tần đối diện từ tốn tiếp lời,ra lệnh.
Lục Diệp Bằng nghe xong, có một chút khó hiểu.
” Cô ấy chạy xe có vấn đề gì? “
Cả nhà lập tức thở dài.
Bên này,Thi Thi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Bằng từ tốn lên tiếng.
” Vì Lam Lam thường xảy ra tai nạn khi chạy xe, con bé bị chứng bệnh rối loạn giấc ngủ”.
” Rối loạn giấc ngủ… ” Diệp Bằng kinh ngạc.
” Ừ….!Khi chạy xe, Lam Lam rất dễ buồn ngủ có thể đang chạy con bé cũng có thể ngủ được và đặc biệt càng không thể cho con bé có chất rượu bia trong người rất ảnh hưởng đến sức khỏe của Lam Lam”Tần Văn Hạo buồn bả nói về tình hình của Lam Lam. Nhưng trong ánh mắt của ông lại đang che giấu điều gì đó.
Lục Diệp Bằng không ngờ vợ của anh lại có căn bệnh đó, hèn gì lâu lâu anh lại thấy cô rất uể oải và mệt mỏi trong người, có đôi khi hai mắt còn bị thâm quần.Có lẽ nào là chứng mất ngủ của cô.
” Từ bây giờ con sẽ chú ý đến cô ấy”Diệp Bằng đưa ra một lời hứa.
Vì an toàn cho vợ anh, từ ngày mai anh sẽ đưa đón cô đi làm và cả đi dạy.
” Giả tạo ” Tiểu Vy khinh bỉ căn bệnh của Lam Lam, cho rằng cả nhà lại lấy lòng thương hại từ Lục Diệp Bằng.
Lục Diệp Bằng thấy thái độ của Tiểu Vy lập tức liếc mắt nhìn cô ta,gương mặt có đôi phần lạnh lùng lập tức hỏi.
” Chị nói ai giả tạo…. Chị dâu có phải ngày thường hay nói năng đầy mỉa mai như vậy đối với vợ của tôi không?”Giọng điệu anh có phần sự lạnh lẽo bên trong.
Tiểu Vy sững sốt có một chút lo lắng.
Ngay lúc cô định lên tiếng giải thích thì không ngờ Lam Lam từ ngoài cửa đi vào. Ánh mắt cô lập tức nhìn về hai người họ.Không ngờ anh lại ngang nhiên trước mặt cả nhà của cô cùng chị ta liếc mắt đưa tình ở đây.
Tự nhiên bước chân cô trùng lại không muốn bước vào.
Lục Diệp Bằng vừa nhìn thấy Lam Lam, nụ cười bên môi liền cong lên.Anh không nói gì, đứng lên bước tới trước mặt cô khẽ nâng mặt cô lên nói những lời yêu thương nhưng cũng có phần trách móc.
” Đồ ngốc này! Tại sao không nói với anh?”
Lam Lam đưa ánh mắt khó hiểu nhìn anh.
” Từ ngày mai anh sẽ tịch thu xe của em,em sẽ đi làm cùng anh” Diệp Bằng cưng chiều bổ sung thêm.
” Hả ” Lam Lam vẫn chưa hiểu.
Người đàn ông này, hôm nay uống trúng cái gì sao…..Tại sao lại nhìn cô cùng với một giọng nói đầy dịu dàng như vậy?Có phải anh đang dần cư xử tử tế với cô như thế để mau chóng kết thúc hợp đồng không?
Lam Lam ngẩn người.
Còn chưa kịp phản ứng,cô đã bị Lục Diệp Bằng kéo tới chỗ ngồi của anh,anh lịch thiệp kéo chiếc ghế mà lúc nãy anh đã ngồi ngay bên cạnh Tiểu Vy ra rồi bảo cô ngồi xuống,còn anh ngồi lại vị trí cũ.Bây giờ Lam Lam ngồi chính giữa ngăn cách cả anh và Tiểu Vy.
Vợ chồng Tần Văn Hạo nhìn anh và cô càng lúc càng ân ái thì chợt vui mừng.
Lúc này,Bà Tần nhìn Lam Lam khẽ lên tiếng.
” Diệp Bằng nói đúng,từ tới con không nên lái xe nữa,lỡ có chuyện gì thì sao?”
” Đúng vậy,cháu cưng của ông,cháu mà có mệnh hệ gì,ông làm sao có thể sống nổi?”Ông nội không đợi mẹ cô nói hết,đã nhanh chóng cướp lời.
Nhưng bà cũng không thể nào giận ba chồng của mình được,dù sao ông cũng có ý tốt lo lắng cho con gái của bà mà thôi.
Lam Lam nghe xong,giương mắt liếc nhẹ nhìn Diệp Bằng kế bên,anh cũng đang nhìn cô và chờ câu trả lời từ cô.Cuối cùng cô cũng gật đầu đồng ý với anh.
Bữa ăn lại tiếp tục bắt đầu.
Lục Diệp Bằng luôn thể hiện trước mặt mọi người kể cả là Tiểu Vy.Anh rất yêu thương vợ của mình.Gương mặt vẫn lạnh lùng như mọi khi,nhưng từng cử chỉ của chỉ ân cần của anh đối với Lam Lam đều hiện trước mắt.
Sắc mặt Lam Lam cũng như anh,cũng biểu lộ ra anh là chồng của cô,cũng gắp thức ăn cho anh,quan tâm anh trước mặt mọi người.Những hình ảnh như vậy thì mọi người làm sao nghi ngờ về cuộc hôn nhân của hai người là một sự dối trá đã có sự dàn xếp.