Này là tính cách của hắn cho phép, nếu là những người khác, nói không chừng có mạo hiểm thử một lần.
– Tiểu quỷ lợi hại…
Yêu Hoàng ho ra một búng máu, thấp giọng nói:
– Bất quá, nhiều người như vậy chết ở trong tay của ngươi, Cổ Thần Các chưởng giáo, Vạn Long Sào Long tam thái tử cùng Tổ Nhạc, Bái Nguyệt Giáo Sơn Lam Đạo Nhân… Nếu như lan truyền đi ra ngoài, chỉ sợ thiên hạ sẽ đại loạn! Ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi tuyên dương, để cho người trong thiên hạ đều biết chuyện này, biết ngươi sở tác sở vi, để ngươi không còn đất đặt chân, cho dù là Tịch Ứng Tình, cũng tuyệt không dám bảo vệ ngươi!
Tu vi hắn mạnh mẽ, cố gắng thúc dục Hồn Thiên Đại Trận, xuyên phá hư không, biến mất không thấy gì nữa. nguồn TruyenFull.vn
Mà ở cách đó không xa, vài đầu hư không thiên ma nhô đầu ra, cẩn thận từng li từng tí đánh giá nơi đây, mới vừa rồi đám người Giang Nam cùng Cận Đông Lưu, Yêu Hoàng hiện thân, bị vài đầu hư không thiên ma này phát hiện, nhưng những hư không thiên ma này cũng bị trận nổ lớn kia hù dọa bể mật, vì vậy không người nào dám động, cho đến bọn họ hết thảy rời đi, lúc này mới dám thò đầu ra.
– Thần Khư phá hủy…
Một đầu hư không thiên ma sắc mặt thảm đạm nói.
– Huyền Minh Nguyên Giới quá nguy hiểm, chúng ta tốt nhất thoát đi nơi đây, tránh cho hi lý hồ đồ bị giết chết!
Một đầu hư không thiên ma độn không đi.
Những hư không thiên ma khác rối rít gật đầu, từng cái từng cái biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam trở lại Huyền Thiên Thánh Tông, đã là nửa tháng sau, trong lúc này thương thế của hắn khỏi hẳn, Chiến Minh cự thú cũng bị hắn trị liệu thỏa đáng, vui vẻ chạy nhảy như trước.
Tin tức hắn nổ bay Thần Khư từ lâu đã truyền khắp các đại thánh địa, cơ hồ tất cả tu sĩ cũng biết, Huyền Thiên Thánh Tông Lạc Hoa Âm đệ tử đem hơn một ngàn ba trăm vị Đạo Đài, Thần Phủ, Thiên Cung cường giả chôn giết, người đi Thần Khư giết hắn, bị chết sạch sẽ, chỉ có Cận Đông Lưu còn sống trở về.
– Không phải là chỉ có hơn hai trăm người sao?
Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Nam nghe tình báo, lẩm bẩm nói:
– Ta rõ ràng nhớ được chỉ có hơn hai trăm người, làm sao thoáng cái nhiều ra hơn một ngàn người?
Tịch Ứng Tình cùng mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão như Huyền Ẩn Đạo Nhân khoanh chân ngồi ở cách đó không xa, Tịch Ứng Tình mặt không chút thay đổi, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão khác cũng như tượng gỗ, chỉ có Huyền Ẩn Đạo Nhân không nhịn được nói:
– Tiến vào vực sâu chính là hơn hai trăm người, nhưng ở những địa phương khác chung quanh Thần Khư sưu tầm ngươi, có khoảng hơn một ngàn người.
Hắn thở dài nói:
– Bọn họ bị chết thật thê thảm…
– Là rất thảm.
Huyền Hồ Đạo Nhân mặt mày ủ dột nói:
– Gần đây liên tục không ngừng có tin tức truyền đến, không phải là môn phái này có người mất tích, chính là môn phái kia có người bỏ mạng, hết thảy vứt xuống trên đầu của ngươi, nói là bị ngươi giết chết, ta đoán chừng sau mấy ngày nữa, mấy chữ này còn có thể bay lên. 20-30 danh môn đại phái, cùng nhau hướng Huyền Thiên Thánh Tông ta thi triển áp lực, muốn đem ngươi tru diệt, nói thật, mấy ngày nay chưởng giáo cũng có chút không chịu nổi.
– Những tên kia rõ ràng là đuổi giết ngươi, vì vậy mà chết, nhưng những danh môn đại phái này lại nói, những người này là đi Thần Khư lịch lãm, kết quả Thần Khư bị ngươi nổ bay, ngay cả đệ tử của bọn họ cũng bị nổ chết.
Một vị Thái Thượng Trưởng Lão khác như Huyền Hằng Đạo Nhân thở dài nói:
– Bọn họ chiếm chữ lý, mặc dù chúng ta biết rõ những người này chết chưa hết tội, nhưng cũng phản bác không được.