– Cho nên, lão phu vẫn luôn không dám nói bí mật Siêu Phàm Cảnh với ngươi, sợ ngươi chịu đả kích khi thực lực còn thấp kém.
Mộng Vô Nhai cười, lắc đầu,
– Ngươi cho rằng cái gọi là Thần Du Chi Thượng là vũ đạo điên phong, thực ra không phải.
– Đả kích?
Dương Khai bỗng nhiên nhếch miệng cười,
– Ta không chịu đả kích, ngược lại ta còn cảm thấy mục tiêu của mình bây giờ đã rõ ràng hơn một chút.
Ba ngươi kinh ngạc nhìn Dương Khai. Một lát sau, vẻ mặt đều lộ ra sự vui mừng.
Trước kia khi chưa biết bí mật của Siêu Phàm Cảnh, mục tiêu của bản thân Dương Khai thực sự chỉ là Thần Du Chi Thượng. Nhưng sau khi nghe Mộng Vô Nhai nói nhiều như vậy, Siêu Phàm Cảnh tam tầng đã trở thành phương hướng mà hắn theo đuổi.
Ba người cơ hồ có thể đoán được, chắc chắn Dương Khai sẽ dốc hết sức lực tiến đến mục tiêu này. Hoặc là năm năm sau, hoặc mười năm sau, hoặc lâu hơn nữa, cuối cùng sẽ có thể leo lên được tầng bậc cao nhất này.
Sau khi ra khỏi chỗ của Mộng Vô Nhai, Dương Khai vô cùng hào hứng, lập tức tìm Tô Nhan, ngồi xếp bằng trên Hàn Băng Sàng cùng tu luyện.
Tất thảy mọi thứ trong phủ đệ đều được tiến hành đâu vào đấy.
Một tháng sau, võ giả các thế lực đều đã tẩy kinh phiệt tủy. Ngay cả năm mươi vị Thần Du Cảnh của chư tông hải ngoại cũng có được lợi ích cực lớn.
Sau khi có được sự giúp đỡ của Huyền đan do đan phòng cung cấp, nhất thời cũng không muốn rời khỏi nơi này. Đám người bọn họ vốn muốn mau chóng đòi lại bí bảo trấn phái của các tông môn, nhanh chóng rời đi.
Nhưng bây giờ, đủ loại đãi ngộ nơi này khiến họ lưu luyến quên về.
Lại một tháng sau, chín vị huyết thị dưới tay Dương Khai cuối cùng cũng truyền ra tin vui.
Dưới sự giúp đỡ của Vạn Dược Linh Dịch, sau ba tháng bế quan, lần lượt đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, liên tiếp xuất quan.
Mỗi một người đột phá đều khiến người ta kinh ngạc, thán phục vô cùng. Dị tượng thiên địa này kéo dài cả nửa tháng, chín vị huyết thị mới đột phá xong.
Đám võ giả đến từ hải ngoại như Lý Nguyên Thuần sợ ngây người.
Cả hải ngoại chỉ có Thái Nhất Môn có ba vị cường giả Siêu Phàm Cảnh tọa trấn.
Nhưng trong Dương Khai phủ, bọn họ lại tận mắt chứng kiến sự xuất hiện của chín vị cường giả đứng đầu, nhất thời mọi người đều sinh ra cảm giác kính trọng và nghi hoặc.
Chín người này không thể nào liên tiếp đột phá trong thời gian ngắn như vậy. Thâm ý ẩn chứa trong đó quá mức sâu xa.
Vị công tử Dương gia này chẳng lẽ có thể một tay tạo nên cao thủ Thần Du Chi Thượng? Lý Nguyên Thần thầm có một suy nghĩ khiến y sởn tóc gáy.
Nếu như vậy thì vị công tử này sau này sẽ một tay che trời.
Người này, chỉ có thể giao hảo, căn bản không thể đắc tội!
Đám người Đồ Phong lần lượt đột phá, cũng khiến bản thân bọn họ sinh ra cảm giác không chân thực.
Trước khi đoạt đích chi chiến bắt đầu, chín người này đều chỉ ở trình độ Thần Du Cảnh bát tầng. Tuy họ cũng luôn nỗ lực đạt tới mục tiêu Siêu Phàm Cảnh, nhưng ai cũng biết là mình hi vọng xa vời.
Từ khi Dương gia thành lập Huyết Thị Đường đến này, duy chỉ có Hoàng Cửu Châu lấy thân phận huyết thị đạt được tầng bậc này, tôn làm Thái thượng trưởng lão của Dương gia.
Hai người Đường chủ Huyết Thị Đường Phong Thắng, Phó Đường chủ Châu Phong dừng lại ở Thần Du Cảnh đỉnh phong nhiều năm, ngưỡng đột phá cũng không thấy dấu hiệu buông lỏng.
Trong chín vị huyết thị cũng chỉ có tư chất của Khúc Cao Nghĩa và Ảnh Cửu có thể sánh ngang với họ, từng được Dương gia và bọn họ coi trọng, cho rằng họ có khả năng trở thành Thần Du Chi Thượng.
Hiện giờ, chín người đều đã đạt đến cảnh giới này.
Chấn động lòng người, khiến người ta không khỏi sinh ra cảm giác như đang nằm mơ.
Sau khi chín người đột phá, toàn bộ đều được Mộng Vô Nhai triệu hoán. Từ chỗ Mộng Vô Nhai, bọn họ có được kinh nghiệm cực lớn mà quý báu và nhận thức về Siêu Phàm Cảnh.
Kinh nghiệm như thế này, không phải là thứ mà Bát đại gia có thể truyền ra ngoài.
Mọi người đều có thu hoạch cực lớn, cũng có nhận thức rõ ràng hơn về tương lai của mình.
Vốn dĩ bốn vị huyết thị đi theo Dương Uy và Dương Chiếu, bây giờ cũng được Dương Khai tiếp nhận toàn diện, đang dùng lượng lớn tài sản trong phủ bồi dưỡng. Sau ba tháng, bốn người này đã đạt đến trình độ Thần Du Cảnh cửu tầng. Sau khi có được Vạn Dược Linh Cao của Dương Khai đưa cho, lần lượt bế quan.
Nếu không ngoài dự liệu, mấy tháng sau, bốn người này cũng sẽ tiếp bước chín vị huyết thị kia.
Thưc lực của huyết thị tiến triển kinh người. Thực lực của đám võ giả các thế lực trong phủ tăng tiến cũng khá mạnh.
Sau khi tẩy kinh phiệt tủy, cải thiện thể chất, ai nấy đều cảm thấy khi mình tu luyện đã nhanh chóng có hiệu quả hơn lúc trước, đặc biệt là lĩnh quân nhân trẻ tuổi. Tư chất bọn họ vốn xuất sắc hơn rất nhiều so với người bình thường, bây giờ đã trở nên thiên phú dị bẩm, ai nấy đều trở thành thiên tài.
Mọi người trong phủ đều phát triển mạnh mẽ, cơ hồ như cục diện ác liệt Thương Vân Tà Địa xâm lấn với quy mô lớn không hề can hệ gì với chỗ này.
Nhưng lúc này Dương Khai cũng đang chú ý đến động tĩnh ở Trung Đô.
Phiến Khinh La vẫn ở lại Chiến Thành, giám sát Dương Khai phủ. Từ chỗ nàng, Dương Khai có được đủ loại tình báo chính xác và mới nhất.
Trận chiến đầu tiên mà Thương Vân Tà Địa đánh tới là Cao gia, sau đó là thế như chẻ tre, đẩy mạnh khuếch trương xung quanh.
Chiến lực mạnh mẽ của Dương Bách và sự quỷ bí của năm vị Tà Vương còn lại khiến đám võ giả Bát đại gia liên tục kinh ngạc, không thể chống đỡ.
Mạnh gia, Khang gia, Thu gia trước sau thoát ra khỏi vùng đất mà gia tộc mình sống bao nhiêu năm, tầng lớp tinh nhuệ trong gia tộc tìm đến dựa dẫm vào các gia tộc khác, tìm kiếm sự che chở.
Trong vòng ba tháng, nửa Trung Đô rơi vào tay địch.
Trung Đô to lớn như vậy đã bị chia làm hai. Người của Thương Vân Tà Địa chiếm cứ phía bắc Trung Đô, người của Bát đại gia lấy Dương gia làm hạch tâm, chiếm cứ phía nam, giằng co lẫn nhau.
Chiến đấu ba tháng, hai bên tử thương nghiêm trọng. Cường giả Siêu Phàm Cảnh đã ngã xuống mười mấy người, trong đó hơn nửa đều là người của Bát đại gia, chỉ có số ít người của Thương Vân Tà Địa.
Siêu Phàm Cảnh trở xuống thì tử thương không đếm xuể.
Trung Đô một màn hỗn loạn. Thi thể tản phát ra khí tức hôi thối ngập tràn cả thiên địa.
Mãi cho đến lúc này, trận chiến của hai bên mới hơi kềm lại, thế cục dần dần dịu đi.
Bát đại gia lập tức phát lệnh mộ binh khắp thiên hạ, yêu cầu các đại thế gia phái ngươi tiếp viện Trung Đô, cùng chống lại sự xâm lấn của Tà Địa.
Đây là là lần thứ hai phát lệnh chinh triệu, ba tháng trước khi Thương Vân Tà Địa xâm lấn, họ đã phát lệnh một lần.
Nhưng người hưởng ứng ít ỏi chẳng được bao nhiêu.
Mấy trăm năm nay, Bát đại gia đối ngoại quá cứng rắn, Thương Vân Tà Địa lại khí thế hùng mạnh, không gia tộc nào dám đem tinh nhuệ của gia tộc cá cược dưới tay của Bát đại gia. Vì nếu phái người tiếp viện, tinh nhuệ trong gia tộc chắc chắn sẽ bị Bát đại gia biến thành vật hi sinh, vô cùng có khả năng đi bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Đến lúc đó, gia tộc nhất định sẽ sụp đổ!
Chính vì băn khoăn điều này, lúc Bát đại gia và Trung Đô lâm vào nguy cảnh lại không được sự tiếp viện và giải cứu của bao nhiêu người, khiến người ta không làm gì được.