Cùng lúc đó, cậu ba Nguyễn đang rất buồn bực.
Cuộc gọi kết nối nhưng không lên tiếng của tên Đường Minh Hạo kia, rôi vẻ mặt phức tạp của vợ anh, vốn đã làm anh rất buồn bực rồi.
Giờ Tịch Xuyên còn cố ý gọi tới khoe khoang với anh, cậu ta được làm ba rồi?!
Ban nãy nhân lúc anh đi nghe điện thoại, Tô Khiết đã chạy vào phòng tắm rồi, anh nhìn cánh cửa phòng tắm, rồi âm thầm thề rằng, anh nhất định phải cố gắng tranh thủ sớm ngày làm ba.
Trước đây anh không thích trẻ nhỏ cho lắm, nhưng giờ anh cực kỳ mong đợi một đứa con của anh và cô.
Chắc chắn đứa con của anh và cô sẽ rất đáng yêu, xinh xắn, ngoan ngoãn, lại thông minh nữa!
Giống hệt nhà Tịch Xuyên.
Không, phải đáng yêu, xinh xắn, ngoan ngoãn, thông minh hơn nhà Tịch Xuyên.
Trong lúc cậu ba Nguyễn đang ngẫm nghĩ, bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Tô Khiết, là chuông tin nhắn.
Điện thoại Tô Khiết đang đặt trên đầu giường, mặc dù có điện thoại bị khóa, nhưng lúc nhận được tin nhắn, vẫn có thể đọc được trên màn hình khóa, nên cậu ba Nguyễn đọc được rất rõ nội dung tin nhắn – Khiết Khiết, tôi là Liên Cung, tối nay cùng đi ăn nhé.
Sau đó anh ta lại gửi tới một tin nhắn, viết thời gian và địa chỉ gặp mặt.
Cậu ba Nguyễn nhanh chóng híp mắt lại, khóe miệng nở nụ cười khẩy, Liên Cung này đúng là bám dai như đỉa.
Dám ngang nhiên dụ dỗ vợ anh như vậy, đúng là muốn chết mà.
Mặc dù điện thoại bị khóa, nhưng không hề ảnh hưởng đến việc xóa tin nhắn, cậu ba Nguyễn không hề do dự xóa ngay hai tin nhắn do Liên Cung gửi tới.
Cậu ba Nguyễn sợ Liên Cung lại gửi tin nhắn tới, nên cầm điện thoại Tô Khiết chờ đợi, đợi anh ta vừa gửi tin nhắn tới, anh sẽ xoa ngay lập tức.