Lão ta nhanh chóng bĩnh tĩnh lại, tức giận nhìn về phía Dương Thanh và tức giận quát: “Dương Thanh, cậu thật to gan, không ngờ dám bắn chết cả võ tướng Hiệp hội Võ thuật.
Cậu biết chuyện này sẽ có hậu quả nghiêm trọng tới mức nào không?”
Mọi người nghe vậy thì kinh ngạc đến ngây người.
Người vừa bắn chết Bạo Quân là do Dương Thanh thu xếp à?
Anh cười chế giễu: “Ông chủ Diệp, chắc hẳn ông là người biết rõ chuyện gì xảy ra nhỉ?”
“Chẳng lẽ không phải là cậu bố trí người bắn chết hắn ta sao?”, Diệp Kế Tông tức giận nói.
Dương Thanh nhìn lão ta với vẻ khinh thường, sau đó nói với Mã Siêu: “Hướng ba giờ, khoảng một cây số!”
Mã Siêu nghe vậy thì lập tức hiểu ý, lạnh lùng nhìn Diệp Kế Tông rồi không nói một lời, xoay người chạy như điên về hướng ba giờ.
Khi lão ta nghe thấy anh dặn dò như vậy, đột nhiên có dự cảm xấu.
“Dương Thanh, rốt cuộc cậu muốn giở trò gì hả?”, Diệp Kế Tông nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Lần này, Dương Thanh không để ý tới lão ta mà đột nhiên nhìn Diệp Mạn.
Anh chỉ thấy bà ta cũng đang nhìn mình.
“Bà có hứng thú với vị trí chủ gia tộc họ Diệp?”
Dương Thanh đột nhiên hỏi.
Lời này vừa nói ra, không chỉ Diệp Kế Tông mà tất cả người nhà họ Diệp đều kinh ngạc đến ngây người.
Không ngờ Dương Thanh hỏi Diệp Mạn có hứng thú với vị trí chủ gia tộc họ Diệp không.
Diệp Mạn thoáng ngây người, nhưng vẫn nhanh chóng hiểu rõ ý của anh.
Trước đó, khi bà ta sắp bị Bạo Quân giết chết, sự vô tình của Diệp Kế Tông làm chút tình thân cuối cùng của bà ta đối với nhà họ Diệp cũng biến mất.
Bà ta chẳng còn hứng thú gì với vị trí chủ gia tộc họ Diệp nữa.
Bây giờ, bà ta chỉ muốn sống khỏe mạnh, đối xử tốt với con gái để cố gắng bù đắp lại những gì mình nợ con gái suốt hơn hai mươi năm qua.
Nhưng lúc này Dương Thanh hỏi bà ta có hứng thú với vị trí chủ gia tộc họ Diệp hay không, rõ ràng là có ý riêng của anh.
“Diệp Mạn, con dám!”
Diệp Kế Tông trợn mắt nhìn bà ta, trong lời nói rõ ràng có ý uy hiếp.
Diệp Mạn cười lạnh, khinh thường nói: “Bố đã quyết định hi sinh tính mạng của con để bảo vệ nhà họ Diệp, lẽ nào con không thể có hứng thú với vị trí chủ gia tộc họ Diệp sao?”
“Lại nói, con có hứng thú với vị trí chủ gia tộc họ Diệp hay không thì liên quan gì tới bố?”
Trong ánh mắt Diệp Mạn chỉ còn sự căm hận.
Tuy Diệp Kế Tông là bố của bà ta nhưng cũng là hung thủ giết chết người yêu của bà ta.
Bà ta hận lão ta lại chẳng thể làm gì được.
Hôm nay, nếu không nhờ có Dương Thanh thì bà ta đã chết ở trong tay của Bạo Quân.
Đến lúc đó, còn ai trong nhà họ Diệp có thể nhớ tới mình chứ?
Sẽ không có một ai hết!
Ngay cả bố ruột của mình còn lạnh lùng tuyệt tình như vậy, mình còn sợ gì nữa?
“Tốt! Rất tốt!”
Diệp Kế Tông tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Con rể tốt của con là kẻ giết chết Bạo Quân.
Bố muốn xem thử, con đi theo cậu ta thì có thể sống được bao lâu?”
Diệp Mạn cười châm chọc: “Cho dù có chết, con cũng tuyệt đối không hối hận! Lại nói, con là người đã từng chết một lần, bây giờ sống lâu thêm giây nào cũng xem như mình hời rồi.
Nếu không nhờ có Dương Thanh thì con đã chết.
Cho dù giờ chết vì cậu ấy cũng có gì phải sợ chứ?”
Lúc này, Diệp Mạn thoải mái lạ thường, không hề sợ hãi.
Sở dĩ Dương Thanh cứu Diệp Mạn là do Tần Thanh Tâm nhờ cậy.
Anh không hề hy vọng gì vào bà ta.
Nhưng vào lúc này, lời Diệp Mạn nói khiến anh thấy bất ngờ.
“Dương Thanh, chỉ cần cậu muốn, tất nhiên tôi sẽ sẵn lòng làm chủ gia tộc họ Diệp!”
Diệp Mạn nghiêm mặt nói với Dương Thanh.
“Được, nếu vậy từ nay về sau bà chính là chủ gia tộc họ Diệp!”
Dương Thanh rất thỏa mãn với câu trả lời của Diệp Mạn, lúc này quyết định để bà ta làm chủ gia tộc họ Diệp.
“Khốn kiếp! Đây là nhà họ Diệp của tôi, sao cậu có thể càn rỡ như vậy được?”
Diệp Kế Tông chợt nổi giận, quát Dương Thanh.
“Ông nội, cháu thấy thằng nhóc này đúng là lòng lang dạ sói.
Chỉ sợ cậu ta đã sớm liên thủ với Diệp Mạn để cướp đoạt vị trí chủ gia tộc họ Diệp rồi!”
Lúc này, Diệp Vô Song bước ra và cười lạnh nói.
Dương Thanh không chết thì anh ta chẳng có cơ hội nào làm chủ gia tộc họ Diệp.
Cho nên hôm nay Dương Thanh buộc phải chết.
Những người khác trong nhà họ Diệp đã được chứng kiến khí thế mạnh mẽ của Mã Siêu và Dương Thanh nên sợ vỡ mật từ lâu, làm gì còn ai dám nói này nói nọ nữa?
Nói một cách khó nghe, chủ gia tộc họ Diệp là ai thì có liên quan gì tới bọn họ đâu?
Dù sao bọn họ cũng không có được vị trí chủ gia tộc, cho dù Diệp Mạn làm chủ gia tộc cũng có gì đáng ngại chứ?
Chỉ cần ích lợi của bọn họ không bị giảm đi, cho dù một người ngoài làm chủ gia tộc họ Diệp thì đã sao?
Đúng lúc này, Mã Siêu kéo một người đi tới.
Khi Diệp Kế Tông nhìn thấy người bị Mã Siêu kéo tới, mặt lập tức biến sắc.
Người này chính là tay súng hàng đầu thế giới được lão ta thuê với giá đắt, bây giờ đang bị Mã Siêu kéo qua.
Quan trọng là đối phương vẫn còn sống.
.