“Hầy, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người lợi hại. Biết nhà họ Liêu ở Châu Xuyên không? Cả nhà bị diệt môn, lửa thiêu sạch sẽ, nghe nói ngay cả người chấp pháp cũng chết luôn!
“Thật hả? Bị diệt môn ư? Ngay cả người chấp pháp cũng xui xẻo?
“Cho nên mới nói sau này không thể quá kiêu ngạo.
Một đám người trò chuyện, cuối cùng nhìn Chúc Trung nói: “Anh Chúc Trăn, mấy năm nay anh lang bạt bên ngoài, chắc chắn biết nhiều hơn bọn em. Hay là anh kể cho bọn em đi!
“Đúng đấy, anh cũng cho bọn em được kiến thức đi, miễn cho sau này ra ngoài mất mặt!
Chúc Trung cười nói: “Các cậu muốn nghe chuyện gì?
“Anh Chúc Trăn, chỉ bằng anh kể xem ai có vẻ lợi hại đi, người lớn tuổi hơn bọn em í” Một người hưng phấn nói.
“Lợi hại à?” Chúc Trung trầm tư, sau đó nói: “Nếu bàn về thực lực thì gia chủ đương nhiệm của nhà họ Cơ ở thủ đô, Cơ Thịnh Nhân, đại khái là đệ nhất cao thủ trong các cổ võ thế gia hiện nay.
Trương Thác nắm tay Hàn Ôn Nhu, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Em nhớ những lời cậu ta nói đi, sớm muộn gì em cũng phải tiếp xúc với những thứ này!
“Vâng” Hàn Ôn Nhu gật đầu, chăm chú lắng nghe.
“Anh Chúc Trăn, gia chủ của nhà họ Cơ mà anh nói hình như còn trẻ mà nhỉ?” Một người hỏi.
Chúc Trung gật đầu đáp: “Khoảng ba mươi tuổi, mới tiếp nhận chức gia chủ nhà họ Cơ được ba năm, có thể nói là thiên tài mạnh nhất thế hệ đó. Trước kia từng áp chế vô số cao thủ.
Mấy năm nay tôi đi khắp từ nam tới bắc, hầu như tới nơi nào cũng nghe người ta nhắc tới uy danh của Cơ Thịnh Nhân: “Lợi hại quá. Vậy nghĩa là anh ấy mới hai mươi bảy đã làm gia chủ nhà họ Cơ ư?!
“Nhà họ Cơ chính là cổ võ thế gia đứng đầu thủ đô!
“Vậy còn thứ hai?” Lại có người hỏi.
“Thứ hai” Chúc Trung vươn hai ngón tay: “Là nhà họ Khương ở thủ đô, Khương Thiên!
Chúc Trung vừa nói cái tên này, rất nhiều người đều nghi hoặc.