– Tiền bối, ta đến cảnh giới Võ Sư có công pháp viêm phách Bạo Cương Đoán Cốt Công, hơn nữa cộng thêm công pháp hàn phách Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật, vậy thì khi tu luyện nên lấy loại nào là chính, loại nào là phụ đây?
Lão Cái nói:
– Võ đạo chú ý nội ngoại kiêm tu, luyện cốt, vẫn thuộc về phạm trù ngoại tu, đối ứng với lực lượng của ngươi, tự nhiên là tu luyện công pháp viêm phách là tốt nhất, nhưng công pháp viêm phách của ngươi lại không đầy đủ, cần phải dùng Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật để phụ trợ, khi đạt được thành tựu, đột phá cảnh giới Tiên Thiên Võ Sư, sau này sẽ tiến vào phạm phù nội tu, Đồ Thị Võ Kinh hiển nhiên đã không còn thích hợp với ngươi nữa, ngươi cần phải lựa chọn công pháp hàn phách để tu luyện trong giai đoạn này, nhưng trong thiên hạ công pháp hàn phách chỉ có Thiên Môn và Huyền Môn là đầy đủ hoàn mỹ, nếu muốn có được loại công pháp cao giai thì còn phải xem cơ duyên của ngươi rồi!
Vân Thiên Hà vốn muốn hỏi Lão Cái nếu lần sau hắn lại mang theo một ít rượu ngon tới, vậy thì Lão Cái có nên cầm công pháp bí tịch Tiên Thiên Võ Sư tới trao đổi hay không, thế nhưng lời nói đến bên mép, ngẫm lại có chút không thích hợp, ý niệm trong đầu này kể cả xương thỏ nhất tề nuốt vào bụng.
Tính thời gian cũng không sai biệt lắm rồi, đống lửa hiện tại cũng đã sắp tắt, Vân Thiên Hà cầm lấy thiết côn bới bi đất trong đống than hồng ra, trực tiếp đánh một quyền, bi đất nhất thời bạo liệt, tỏa ra một mùi thơm ngát mê người hấp dẫn không gì sánh được.
Lão Cái ngửi thấy mùi hương này, thần sắc có chút hưng phấn:
– Đúng rồi, lần trước lão phu ngửi được chính là loại mùi vị này, quả nhiên là mỹ vị cực phẩm nhân gian a, làm cho cái miệng của ta không kìm được.
Tuy rằng Vân Thiên Hà đã từng ăn vài lần, nhưng thỏ tinh thú cũng không phải dễ bắt như vậy, hắn vẫn nhớ mãi mùi vị này không quên, vì vậy rất nhanh nhẹn lọt sạch lá cây bao bên ngoài thịt thỏ, lấy chủy thủ cẩn thận tách thịt ra.
Chỉ là khi mở thịt thỏ tinh thú ra, đang muốn dưa phân nửa cho lão cái, chỉ thấy một viên giống như viên thịt lớn chừng đầu ngón tay út rơi ra, Lão Cái tay mắt mắt nhanh nhẹn, lập tức tiếp được “cầu thịt” kia, cười nói:
– Vận khí không tệ!
– Đây là cái gì?
Vân Thiên Hà giao thịt thỏ cho Lão Cái, nhìn viên “cầu thịt” đang dần dần biến cứng hơn hỏi.
– Bách bảo đan a, đây chính là thứ tốt khó gặp, ha ha!
Lão Cái nói:
– Thỏ tinh thú là cầm thú ăn cỏ, thường ăn một ít thảo dược linh căn, thông thường kết xuất trong cơ thể tinh nguyên đan lại được gọi là bách bảo đan, là thuốc tiên giải độc thiên hạ, có thể giải bách độc, đỡ!
Nói xong, lão cái liền búng viên “bách thảo đan” kia giống như đồ rác rưởi vứt đi ném cho Vân Thiên Hà.
Tiếp nhận viên bách thảo đan, liền xòe tay ra ngắm nhìn, hiện tại biến thành cứng, ngược lại trông giống như một viên ngọc lưu ly màu xanh nhũ, còn có một cỗ mùi vị thảo dược thơm ngát tỏa ra, mới ngửi một chút đã cảm thấy thần thanh khí sảng, quả nhiên là thứ tốt.
Lấy ra một chiếc bình nhỏ, thả viên bách thảo đan vào bên trong, rồi lại cất vào trong người, Vân Thiên Hà hiếu kỳ hỏi:
– Tiền bối, trước đây có một vị tiên sinh từng giảng cho ta về tinh thú, trong cơ thể chúng ngưng kết ra tinh nguyên đan, đối với tu luyện có tác dụng phụ trợ rất mạnh, chỉ là tinh thú kia và cầm thú bình thường khác nhau, làm thế nào nhận rõ, còn có linh thú mà người nhắc tới trước đó, rốt cuộc là loại cầm thú gì vậy?
Lão Cái vừa cắn thịt thỏ thơm ngon, chỉ cảm thấy mùi hương quyện vào mũi, vừa nhồm nhoàm ăn vừa hàm hồ giảng:
– Tinh thú kia xác thực không dễ dàng nhận rõ, bọn chúng đơn giả là những cầm thú so với bình thường có trí tuệ cao hơn, thọ lâu hơn, đã mở ra linh trí, sơ bộ hiểu được tu luyện thú đạo, mà linh thú lại không giống, đây là do tinh thú tu luyện thú đạo tấn cấp tạo thành, so với tinh thú mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, thông thường trong cơ thể linh thú sẽ kết xuất ra một loại linh thú đan có công hiệu tinh khiết mạnh mẽ hơn thú nguyên đan đan bình thường, cũng gọi là kim đan, tập hợp tinh hoa thiên địa, đó cũng chính là thiên địa chí bảo mà võ giả tha thiết ước mơ, vô cùng hiếm thấy, vạn kim khó mua!
Lão Cái thấy Vân Thiên Hà nghe rất hứng thú, tiếp tục nói:
– Bất quá muốn phân biệt tinh thú và linh thú, có một số biện pháp, thông thường nếu là tinh thú ăn thực vật dược thảo linh căn, thiện về chạy trốn, tốc độ cực nhanh, rất khó bắt, tinh thú ăn thịt huyết nhục linh thai, thiện về công kích, thô bạo hung mãnh, có lực sát thương rất cường đại, mà tinh thú loại ăn tạp linh quả thì tương đối trung hòa, da thịt thô dày khó thương, lực sát thương thấp hơn so với tinh thú ăn thịt một chút, mà tốc độ chạy thì lại thấp hơn tinh thú ăn thực vật thảo dược linh ăn, nhưng tinh thú này phần nhiều xuất phát từ hoang sơn dã lĩnh, những địa phương ít người qua lại, biện pháp nhận rõ, chỉ cần chú ý hơn bình thường là được.
Mà linh thú thì lại tương đối nhận biết dễ dàng, đầu tiên thể hình của chúng khổng lồ hơn cầm thú bình thường rất nhiều, phát sinh qua biến dị, túi da, màu lông sáng rõ, có cỗ khí tức linh động, có thể giảo hoạt cơ trí vô cùng, sẽ không chủ động đả thương người, linh thú này phần biết xuất xứ từ nơi khỉ ho cò gáy, hoặc là địa phương cắt đứt liên lạc với thế giới con người, nhưng trong tình huống bình thường, tốt nhất không nên đi trêu chọc!
Nghe được Lão Cái giảng giải cho hắn nhiều tri thứ như vậy, Vân Thiên Hà cảm thấy chuyến đi ngày hôm nay, quả thực lấy được lợi ích không nhỏ, không nhỉ được một bộ công pháp cao thâm luyện cốt, lại còn từ Lão Cái có được chỉ dẫn phương hướng tu luyện võ đạo trong tương lai.
Lão Cái dành cho hắn chỉ điểm và trợ giúp, hắn khắc sâu trong nội tâm, cảm kích mười phần, nói:
– Tiền bối, lời cảm tạ vãn bối sẽ không nói nhiều, sau này tiền bối muốn thưởng thức mỹ vị rượu ngon, cứ đến tìm vãn bối là được!
Lão Cái rượu đủ thịt no, sau khi ăn tới cái bụng căng tròn, cầm một cây cỏ thô to cứng chắc như que tăm, dứng dậy nói:
– Cho dù tiểu tử ngươi không có rượu ngon thịt ngon, khi nào rảnh rỗi lão phu cũng tự đến tìm ngươi!
Nhìn sắc trời một chút, Lão Cái nói:
– Sắc trời không còn sớm nữa rồi, lão phu cũng tìm nơi ngủ một giấc, bất quá trước khi đi, lão phu còn muốn nhắc nhở ngươi một câu, chuyện hôm nay lão phu nói với ngươi, tốt nhất đừng đề cập với người khác, tu luyện võ đạo không có đường tắt, cần phải nỗ lực tu luyện mới có thành công, bất quá trong cơ thể của ngươi có một cỗ khí tức đặc biệt, nếu như có thể lợi dùng kết hợp với kình khí, sẽ mang tới cho ngươi chỗ tốt không thể tưởng tượng được, hiện tại tạm biệt…
Vân Thiên Hà buồn bực, rõ ràng mới đến chính ngọ, thế nào mà sắc trời đã không còn sớm nữa rồi, lão đầu muốn rời khỏi, mượn cớ cũng quá vụn vặt đi, hắn còn muốn luyện một bộ công pháp đoán cốt để lão đầu chỉ điểm một chút đây!
Chỉ là không đợi hắn nói thêm, lão đầu thả người nhảy xuống sườn núi, rất nhanh đã biến mất không còn bóng dáng.