Ở khu vực này đã có khoảng 50 người họ đều thuộc độ tuổi 15 hoặc 16 tuổi, mỗi người đều là tuyệt thế thiên tài ở tỉnh thành của họ, ai nấy đều có gia cảnh rất cao và họ cũng rất kiêu ngạo. Chỉ có ở nơi thiên tài hội tụ này họ mới chủ động bắt chuyện với người khác vì ai nấy ở đây đều có thiên phú giống như họ. Vera đang chào hỏi với những người tới bắt chuyện, em vẫn giữ vẻ lạnh lùng, tuy đáp lại mọi người nhưng cũng không tỏ ra ý cười hay chút thân mật nào!
Nhìn qua một vòng Vera mới thấy ngoài chỗ mình ra thì còn có hai chỗ khác nữa là có hơn chục người tụ tập lại, hai nhóm lớn ở hai góc kia mọi người cũng đang tụ tập tới quanh một người. Một nhóm đa số là nữ họ đều cười tươi bắt chuyện với một người nam giới trông rất đẹp trai và phong độ, bộ đồ cậu ta đang mặc rất sang trọng và quý tộc, người đó tuy có chút lạnh lùng nhưng cũng giống Vera vẫn chào hỏi lại mọi người.
Nhóm còn lại cũng như chỗ Vera, một đống nam giới đang bâu lại một nữ giới để bắt chuyện, nhưng không giống như Vera và người học viên đẹp trai kia, cô gái đó khinh những người xung quanh ra mặt và không thèm để ý đến họ, cô ta chỉ nói chuyện với hai học viên nữ khác đang đứng cạnh mình.
Vera đáp lại lời chào của mọi người xong liền đi tới một góc vắng người trong khu vực đó, em không muốn phải tiếp chuyện người lạ nhiều thêm nữa. Vera thấy khá nhiều người đều đứng một mình ở một góc không để ý gì xung quanh cũng không ai đến làm phiền họ, Vera cũng muốn được như vậy. Khi Vera vào đứng tại một góc vắng vẫn còn vài học viên mặt dày chạy đến làm quen, em chỉ đáp lại lời chào hỏi của những kẻ đó rồi đều từ chối trò chuyện với họ.
Vera nhìn ngắm xung quanh, em cảm thán vì những người ở đây đều còn trẻ mà đã rất mạnh. Và Vera còn bị ngạc nhiên bởi một điều nữa chính là hơn phân nửa học viên mới đứng ở đây là ‘thần thú nhân’ thậm chí có rất nhiều người đã có thể triệu hồi được thần thú. Nhìn những con thú nhỏ bay lơ lửng đủ mọi hình dáng đủ mọi màu sắc Vera cũng khá là ghen tị.
Nghe những lời bàn tán giới thiệu Vera biết gia cảnh của các thiên tài ở đây đều rất lớn, cũng đúng thôi vì dù có là tuyệt thế thiên tài mà không có nhiều tài nguyên bồi dưỡng thì cũng không thể phát triển nhanh như thế này được. Gia cảnh của Vera khi em ở tỉnh thành nơi mình sống cũng được xem như rất cao nhưng nếu so sánh ở đây thì gần như là thấp nhất!
Bỗng nhiên có một học viên nữ khuân mặt khá xinh đẹp, thân hình thì cân đối đi tới đứng trước mắt Vera nở nụ cười nói;
“Chào cậu tớ tên là Viva đến từ tỉnh thành H, rất muốn được làm quen với cậu!”
Vera cũng mỉm cười đáp lại; “Tớ tên Vera là người của tỉnh thành E, rất vui vì được làm quen với cậu.”
Thế rồi Vera và Viva liền trò chuyện làm quen với nhau, Vera cũng cảm thấy cô gái này rất là thân thiện, em không cảm nhận được chút ác ý nào từ trên người cô ấy. Vera đã gặp qua rất nhiều bạn nữ ngoài mặt thì cười nói thân thiện nhưng trong lòng luôn ghen ghét đố kị với Vera, những người có suy nghĩ oán độc đó Vera đều cảm nhận được, em cũng không muốn kết giao với mấy loại người như vậy.
Đang nói chuyện vui vẻ Vera bỗng nhiên cảm thấy một ánh mắt căm ghét đang nhìn mình, em vội liếc sang bốn phía thì thấy chính là nữ học viên đang bị rất nhiều nam sinh vây quanh đó đang lườm mình! Vera khó hiểu vì cô gái đó không quan tâm gì đến người khác sao lại lườm mình như vậy, cảm giác thù địch rất rõ ràng.
Sau khi hỏi Viva thì Vera đã biết cô gái lườm mình lúc nãy tên Amity, là người đến từ tỉnh thành A một tỉnh thành top đầu trong nước. Thân hình cô ta quyến rũ mặc một bộ đồ cao quý bó sát rất mị hoặc đàn ông, khuân mặt xinh xắn tuyệt sắc có nét kiên cường mạnh mẽ, đôi mắt đỏ khi lườm ai thì sẽ khiến người đó có cảm giác rất đáng sợ. Vera thấy cô gái đó có dung mạo rất đẹp nhưng không hiểu sao cô ta vẫn căm ghét lườm mình.
Bỏ qua chuyện đó Vera lại hỏi Viva về người học viên đẹp trai bị vô số học viên nữ bao quanh đó thì rất bất ngờ, vì nam sinh đó chính là cháu nội của Quốc Vương Kiraja!
“Tên cậu ta là Kivat con trai thứ 6 của Hoàng tử Kiboro, mà ngài Kiboro chính là con trai cả của Quốc Vương Kiraja! Trong tất cả những người cháu của Quốc vương thì cậu Kivat đó được xem là có thiên phú cao nhất đấy!”
Nghe Viva nói vậy Vera mới hiểu ra, em lại hỏi tiếp;
“Cậu ta là người Hoàng tộc như vậy chắc chắn được rất nhiều dược bảo và phương thuốc cao quý bồi dưỡng, không biết thực lực đã cao tới mức độ nào rồi nhỉ?”
Vera cũng muốn thăm dò một chút vì các học viên ở đây ai nấy đều có đồ vật che đậy thực lực trên người khiến Vera không cảm nhận được thực lực của họ. Cho dù em biết phần lớn bọn họ đều ở mức ‘Tân Tinh – trung cấp(5)’ mà thôi.